Ta Dựa Vào Y Thuật Tung Hoành Tu Tiên Giới

Chương 611




Vào lúc này, không ai còn che giấu nữa, chỉ là tìm đến vị trận tu giỏi nhất, đối phương cũng bất lực: "Trận pháp này ta chỉ thấy trong sách cổ, tên là Thập Phương Thí Huyết Trận, lấy m.á.u thịt làm tế phẩm, một khi mở ra thì sẽ hợp nhất, căn bản không thể giải trừ."

Thẩm Dao Chu nghe vậy, nhớ đến việc Giang Phỉ Tĩnh chiêu mộ tu sĩ xưa nay bất thường, cả người run rẩy, dung nhan trắng bệch.

Yến tỷ!

Lạc Tiên!

Bọn họ vừa trà trộn vào đám tu sĩ đói

Yến Phi và Lạc Tiên giả dạng trà trộn vào đám tu sĩ được Tàng Tượng Môn chiêu mộ, bị đưa đến một sơn cốc.

Vừa bước vào, hai người đã cảm nhận được linh khí nông đậm, trong lòng lập tức dâng lên dự cảm chẳng lành, linh khí nơi đây nồng đậm đến mức gần như hữu hình, e rằng ngay cả chủ điện mà Giang Phỉ Tĩnh cư ngụ cũng chẳng sánh bằng, dùng để cho những tu sĩ mà bọn họ xem là "hộ vệ" ở, há chẳng phải quá lãng phí hay sao?

Yến Phi dường như cảm nhận được điều gì đó, hỏi Lạc Tiên: "Ngươi có cảm thấy... một tia ma khí không?"

"Ma khí?"

Lạc Tiên sửng sốt, vận công cảm ứng kỹ càng một hồi, quả nhiên cảm nhận được một tia ma khí cực kỳ nhỏ, hắn lập tức nói: "Chẳng lẽ Tàng Tượng Môn còn giấu ma tu ở đây?" Yến Phi năm đó từng giao đấu với ma tu rất nhiều lần, đối với ma khí vô cùng nhạy cảm, nàng ta do dự lắc đầu: "Không, không giống..."

Ma khí này dường như tinh khiết hơn, cũng đáng sợ hơn.

Yến Phi nói: "Ta có một dự cảm chẳng lành, không nên ở lại đây lâu."

Hai người lập tức đi tìm những tu sĩ khác, muốn khuyên bọn họ cùng rời đi, nào ngờ không ai tin bọn họ cả, những người này phần lớn đều là hạng người không thể dung thân ở những nơi khác, có thể vào được Tàng Tượng Môn đã khiến bọn họ mừng rỡ khôn xiết, huống chi còn được ở trong một nơi linh khí đồi dào như thế này.

Mọi người đều cho rằng hai người có ý đồ xấu, muốn lừa bọn họ rời đi để độc chiếm tài nguyên tu luyện.

Yến Phi và Lạc Tiên nói không lại, đành định tự mình chuồn ra ngoài xem xét tình hình trước, nào ngờ đến cửa vào sơn cốc mới phát hiện nơi đó đã sớm bị phong tỏa.

Ý đồ của Tàng Tượng Môn đã quá rõ ràng.

Toàn bộ sơn cốc từ trên xuống dưới đều bị trận pháp phong tỏa, căn bản không thể trốn ra ngoài.

Yến Phi dùng hết sức c.h.é.m một kiếm, chỉ c.h.é.m ra được một vết nứt cực nhỏ trên kết giới, nhưng rất nhanh đã bị trận pháp tự động phục hồi.

Lúc này bọn họ mới vỡ lẽ, linh khí nông đậm này căn bản không phải chuẩn bị cho bọn họ, mà là dùng để vận hành trận pháp.

Chỉ dựa vào nàng ta và Lạc Tiên thì chắc chắn không thể phá vỡ được trận pháp này, nhất định phải có người khác trợ giúp.

Yến Phi và Lạc Tiên lại gọi những người khác đến, cố gắng thuyết phục bọn họ.

Mọi người nhìn thấy trận pháp khổng lồ đó, trong lòng cũng không khỏi sinh nghi, tuy nhiên sự kính sợ đối với y tu từ lâu đã ăn sâu vào tâm trí, khiến bọn họ vô thức không muốn tin Yến Phi và Lạc Tiên.

Yến Phi và Lạc Tiên khuyên bảo một hồi cũng chẳng thu được kết quả gì, cuối cùng chỉ có thể bất lực từ bỏ.

Đã không thể trông cậy vào người khác, vậy thì chỉ có thể tự lực cánh sinh.

Yến Phi và Lạc Tiên dốc toàn lực phá trận, những tu sĩ khác chỉ đứng bên cạnh cười nhạo bọn họ, không một ai chịu ra tay giúp đỡ, dù sao thì trận pháp này cũng là của Tàng Tượng Môn, nếu thực sự bị phá hỏng, nói không chừng sẽ bị trục xuất.