Chương 5 : Thiên Phú "Vận" , "Tâm" , "Thực"
“Bịch….bịch….bịch”
Hắn ta chạy không ngừng nghỉ một chút nào cả thân thể đầy mỡ rung động dữ dội bỗng hắn ta cảm thấy đau đớn ập tới .
“Rầm”
Thương tích ngoài da đã hết nhưng nội thương vẫn còn hắn ta vận động quá mạnh liền bộc phát . Thế nhưng giống như một cỗ máy không biết đau đớn là gì hắn ta đứng lên chạy tiếp thẳng tới chỗ cái cây ánh mắt kiên định chẳng quan tâm mảy may tới chuyện liệu có nguy hiểm hay không .
Lúc đi tới đúng nơi hôm trước hắn bước đi ra thì Vương Quân mới giật mình nhận ra cái cây này lại cao tới trăm trượng . Cây cối cao như vậy cũng bình thường nhưng theo hắn nhớ thì Tâm Thụ chỉ cao khoảng chục trượng thôi….mà cũng chẳng quan trọng nữa .
Chạm nhẹ vào cái cây hắn ta thầm nghĩ :
“Mở ra .”
Một con đường dẫn xuống rễ cây Vương Quân chậm rãi bước xuống phía dưới cả người hắn đau nhức muốn đứng không vững rồi . Nhìn lên trần quả nhiên có một Tâm Quả to bằng trái bóng rổ nó đen giống như bầu trời đêm ba mươi vậy lúc này hắn ta gục ngã rồi quả thực hắn đã hôn mê cả tỷ năm .
Bỗng trong tầm mắt của hắn có một cái hòm để bên cạnh bờ tường phía bên trên có phát ra luồng khí tức mỏng manh nhưng rất quen thuộc .
“Khí tức của mẫu thân .”
Vương Quân lao tới chậm rãi mở chiếc hòm ra nguyên khí cô đọng từ bên trong tràn ra ngoài thứ này chắc chắn là một bảo vật truyền thế . Bên trong có một mảnh ngọc bội hắn lấy đi ra thì hình ảnh của mẫu thân hắn hiện lên nàng lúc này trông có chút tiều tụy chứ không oai phong như trong trí nhớ của hắn .
Nàng dùng ánh mắt thương yêu nhìn hắn :
“Con trai ngoan của mẹ nếu nhìn thấy Linh Ngọc Truyền Tin ta để lại thì con chắc chắn đã tỉnh rồi không biết là khi nào nhưng chặng đường tiếp theo con phải đi một mình rồi . Thay ta chăm sóc cho Thôn Thiên Dạ Lang tộc tỉnh lại rồi thì không có nghĩa con sẽ quên ba người kia nhưng tuyệt đối đừng vì các nàng đã mất mà chìm đắm trong đau khổ .
Nhớ là ngươi còn nợ mẹ một đứa cháu ngoan một cô vợ hiền mẹ cũng chỉ có thể vì ngươi làm bấy nhiêu thôi nên đừng làm ta thất vọng . Bây giờ cuối cùng mẹ cũng có thể đi tìm cha ngươi rồi Quân nhi phải bảo trọng đấy .”
Hình ảnh biến mất Vương Quân hết sức cẩn thận cất linh ngọc vào trong rương rồi đem cả cái rương cất vào bên trong giới chỉ khi nào linh ngọc còn thì hắn sẽ còn nhìn thấy mẹ . Hắn nhìn một vòng xung quanh phòng bằng cặp mắt đỏ hoe xúc động trong lòng phải cắn răng nuốt vào trong .
Thế nhưng ngoài Tâm Quả mọc trên nóc thì chẳng còn gì cả hắn nhẹ nhàng xoa sàn nhà thì quả kia liền rụng xuống Vương Quân cẩn thận đỡ lấy nó vào trong lòng . Dương Quả là loại quý giá nhất trong hai loại Tâm Quả hắn hiện tại có chút hối hận vì trước kia đã không chịu đoàng hoàng nghe giảng .
Có điều ít nhất tác dụng của Dương Quả và Âm Quả đều đã được tàn hồn của Quy Lão thông báo đầy đủ cho hắn rồi . quỳ xuống đất Vương Quân phát thệ :
“Mẹ ở trên trời có linh thiêng chứng giám cho ta con trai của ngài nhất định sẽ không bao giờ làm cho ngài thất vọng . Thôn Thiên Dạ Lang tộc ta nhất định sẽ quản lý thật tốt không những thế còn phát triển nó thật mạnh mẽ để ngài tự hào . Khi ta gặp lại ngài thì tất sẽ có con cháu của ta ngày ngày cúng viếng Vương gia sẽ con cháu đầy đàn vạn đời hưng thịnh .”
“Ngoàm….ngoàm….ngoàm”
Sau đó hắn ta nhanh chóng ăn hết Dương Quả thậm chí đến cả cuống cũng nhai sạch trong đầu hắn ta linh quang chợt lóe lên . Tâm Quả đúng như lời đồn cho hắn ta thiên phú còn cho luôn cả thông tin của thiên phú đó quả thật vô cùng thần kỳ .
Thế nhưng có lẽ do đã tích tụ tinh hoa cả tỷ năm thế nên thứ hắn ta nhận được chính là ba cái thiên phú trong đó hai cái đã từng có chép trong sử sách còn một cái chưa từng nghe thấy nhưng cách sử dụng tương đối đơn giản .
Thiên phú đầu tiên “Tâm” đơn giản là khai thác sức mạnh tới từ tâm tình của người khác tác động lên bản thân hắn ta . Hắn làm một người buồn vui đau khổ sợ hãi thèm muốn…..nói chung là chỉ cần hướng tới hắn thì sẽ chuyển trực tiếp thành nguyên lực rồi hóa thành tu vi Vũ giả .
Thiên phú thứ hai “Vận” buồn thay là Vương Quân vẫn phải dựa vào người khác để có thể sử dụng hiệu quả cần niệm lực cấp độ cao hơn của “Tâm” thì đòi hỏi hắn phải làm được một việc tốt gì đó khiến người ta biết ơn khi đó niệm lực sẽ hội tụ để tăng vận khí cho hắn ta khuyết điểm chính là phải làm được việc tốt thật sự tác động lên người khác thì mới có phản hồi .
Cuối cùng là “Thực” cái này có thể hiểu là ăn gì bổ lấy cái này trong quá khứ thì dùng Tâm Quả chưa ai lãnh hội được . Ba cái năng lực này có thể tiến hóa đấy là tất cả những thông tin Vương Quân nhận được có điều đơn giản như thế thì cũng chỉ cần bằng đó thông tin thôi là được rồi .
Xong xuôi Vương Quân rời khỏi thân của Tâm Thụ nhìn cái giới chỉ bên tay phải hắn ta âm thầm cảm thấy may mắn chiếc nhẫn này chẳng chứa cái gì nhưng tác dụng đặc biệt . Bên trong nó có diện tích khoảng ngàn thước độ lớn so với các nhẫn giới chỉ Vương Quân sở hữu thì quá nhỏ nhưng nó chứa được sinh vật sống .
Tâm Thụ là một sinh linh cấp cao nó trường tồn bất diệt theo thời gian nhưng thực lực lực lại không cao càng không thể nào hóa hình giống các loài thực vật khác . Thế nhưng thứ nó mang lại cho chủ nhân thật sự không có cách nào đong đếm được ba cái thiên phú kia nếu tận dụng được chắc chắn sẽ rất tốt .
Hắn nhìn Tâm Thụ khẽ giọng nói :
“Chắc mẹ ta ép ngươi ký khế ước với ta ngươi giữ ta sống lâu như thế rồi thì cũng đến phiên ta bảo vệ lại cho ngươi . Hiện tại thì ủy khuất ngươi sống trong không gian của chiếc giới chỉ này một thời gian sau này ta có tiền rồi sẽ kiếm một cái địa vực rộng lớn để ngươi an cư .”
Tâm Thụ vào trong giới chỉ vào bưng theo một khoảng rừng lớn xung quanh một ngàn thước thì nó chiếm mất chín trăm rồi Vương Quân biết nó ủy khuất nên không ý kiến . Phải nuôi dưỡng một chủ nhân bất tỉnh cả tỷ năm thì cần có đền đáp xứng đáng thế nhưng hiện tại ngoài nơi ở như thế này thì Vương Quân chẳng thể cho nó cái gì cả bởi chính hắn còn lo cho mình chưa xong .
Một tuần sau
Ngày mai là buổi đầu tiên đi học của Vương Quân hắn ta sẽ bắt đầu vào nhiệm vụ của mình giữa đêm tối hai người ngồi bên đống lửa mà Chu Diễm đã th·iếp đi vì mệt mỏi lý do nàng mệt như thế cũng vì Vương Quân . Chẳng là nàng nói cho hắn biết muốn đi học được thì nhất định phải có ít nhất một Hồn Ngọc thì mới được dù Vương Quân còn chưa đạt cảnh giới đầu tiên nhưng nàng cũng chẳng quan tâm nhiều mà chỉ muốn giúp hắn tìm một yêu thú .
Vương Quân thật sự cảm động và muốn nàng tìm cho hắn một con yêu thú bình thường thôi là được rồi nhưng nàng muốn hắn có khởi đầu tốt một chút . Chỉ có như thế thì chuyện Tần Oanh Oanh và hắn yêu nhau mới hợp lý được chẳng có cô gái nào thích một phế nhân cả .
Sau cùng nàng chọn Thiểm Điện Báo để săn g·iết nhưng gặp nhầm con sắp tấn thăng Tam Hồn Cảnh cuối cùng hai người chạy thục mạng mới thoát . Nàng còn không may dính phải thương thế khá nặng cuối cùng phải tiêu hao liều thuốc bảo mệnh của hiệu trưởng tặng khi nhận học bổng .
“Sao lại phải liều vì một người xa lạ như ta ?”
Đấy là câu hỏi mà mãi Vương Quân không trả lời được hai tỷ muội Chu gia rốt cuộc chịu ảnh hưởng bởi ai mà lại tốt bụng như thế này đổi lại là hắn thì chắc chắn sẽ không làm được như thế . Trong đầu Vương Quân linh quang chợt lóe hắn ta bỗng nhiên nghĩ ra một cách để có thể có được hồn ngọc đầu tiên thuộc loại tốt Chu Diễm cũng không phải nguy hiểm có điều hắn sẽ phải chịu đựng tổn thương không nhỏ .
Có điều dù gì đi chăng nữa thì cũng không thể để ân nhân của mình tiếp tục chịu nguy hiểm nếu không c·hết rồi sao có thể nhìn mặt mẫu thân nghĩ thông suốt hắn liền chạy nhanh hết mức có thể tới một nơi thật xa . Ở chỗ này nhìn kỹ khi chắc chắn không có ai rồi thì hắn ta từ trong giới chỉ lấy ra yêu hạch đươc mẫu thân rút ra khi đổi xác cho hắn ta trên tay hắn nhanh chóng xuất hiện một thanh thương trong suốt như ngọc.
Thứ này được Vương Quân đặt tên là Ngọc Long Thương cái tên này được hắn nghĩ ra bởi thanh thương này trong suốt như ngọc và Long Thương thì nghe mới ngầu . Bỏ qua cái tên hắn lấy yêu hạch nhẹt vào chuôi thương do dự một lát cuối cùng cũng quyết định làm cho xong .
Hiến Tế
Yêu hạch sáng lên rồi bị Ngọc Long Thương hấp thu vào bên trong bước đầu tiên đã ổn rồi thì tới bước thứ hai công đoạn này thì hắn ta chỉ việc chờ đợi thôi . Từ bên trong người hắn huyết mạch dũng động chúng như muốn xuyên thủng da của Vương Quân đi ra ngoài.
Lần này Vương Quân chính là đang đánh cược mạng sống của mình theo hắn ta biết thì thì Hồn Sư mỗi lần nạp thêm Hồn Ngọc thì sẽ có thêm một lần miễn phí chữa trị . Giống như kiểu chơi game khi lên cấp thì được hồi đầy máu và năng lượng vậy Vương Quân nghĩ rằng Hồn Ngọc hội tụ sẽ hoàn thành trước khi hắn ngỏm củ tỏi .
“Thằng điên” người khác chắc chắn sẽ chửi như thế nếu biết được điều hắn ta đang tính toán rốt cuộc tinh huyết bị kéo đi một cách nhanh chóng chúng đâm xuyên da thịt của Vương Quân hội tụ nhanh chóng về phía Ngọc Long Thương .
Nằm dưới mặt đất thoi thóp Vương Quân thì giống như trái bong bóng bị xì hơi vậy mặt đất thì thấm đẫm máu tươi của hắn ta .
“Tinh”
Một âm thanh nho nhỏ vang lên lơ lửng trên không trung Ngọc Long Thương rơi xuống mặt đất vốn còn có một hơi thở Vương Quân bật dậy trên người thương tích hoàn toàn không thấy gì nữa mọi thứ như chưa từng xảy ra vậy .
“Má ơi tý c·hết .”
Sau khi làm liều thì hắn mới ý thức được việc mình làm đáng sợ đến mức độ nào nhảy xuống con suối bên cạnh tắm cho hết máu dính trên người sau đó hắn bắt đầu quay trở về .