Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Ta Có Một Tòa Thành

Chương 15: Kẻ kỳ lạ




Chương 15: Kẻ kỳ lạ

"Đến đây thôi."

Johan nhẹ nhàng đóng quyển sách dày cộp lại, tất cả mọi thứ dần biến mất, để rồi căn phòng đang tràn ngập ánh năng tươi tắn của buổi sáng đã trở lại.

Nhưng mà nữ Elf của chúng ta lại cảm thấy tò mò về diễn biến khi bản thân chạy thật sâu vào rừng, nàng ta đã nghĩ biết đâu thế giới đó mới là thế giới thật mà nơi đây chỉ là hư ảo. Tuy rằng, Silvil thực sự không giỏi suy nghĩ, nàng ta hành động hầu hết vì bản thân muốn thay vì có một sự cân nhắc hay đắn đo kỹ lưỡng.

Như vậy, nữ Elf hỏi mà quên bén rằng khi trước mình còn rất cảnh giác với Johan.

"Chuyện tiếp theo sẽ như thế nào?."

"Không, không phải lúc này, nó sẽ được kể sau khi ngươi tốt nghiệp bài học chiến đấu." Johan đáp.

"Ta không biết đánh nhau." Silvil rụt cổ lại nói.

Mà đối mặt với dáng vẻ này của nữ Elf. Johan nói với một thanh âm rất tự tin:

"Ngươi sợ hãi chiến đấu, cận vệ trung thành nhất của ta à. Nhưng ta tin tưởng rồi có một ngày ngươi sẽ cầm kiếm lên thôi."

"Ta thật sự không biết đánh nhau, còn ngươi cứ suốt ngày cận vệ trung thành này trung thành nọ. Vậy rốt cuộc cận vệ là thứ gì?."



"Người sẽ dùng cả mạng sống để bảo vệ ta."

Khi Johan dứt lời, Silvil rơi vào trầm ngâm. Nàng ta không nghĩ tới, cũng chẳng thể tin được rằng bản thân sẽ dùng cả mạng sống để bao vệ ai đó, huống chi là một người như Johan. Chính điều này làm nữ Elf bối rối, vì nàng ta không hiểu được ý nghĩ kỳ hoặc này của Johan, nhưng mà, như hắn ta đã nói thì đó là nguyên nhân mà hắn cứu nàng.

Vậy nên sau một hồi xoắn xuýt, Silvil nói:

"Ta không muốn ra ngoài, ta chỉ muốn ở lại đây, ở cái nơi yên tĩnh này."

Đáp lại Silvil là nụ cười của Johan.

Rồi bầu không khí lại chìm vào trong yên lặng. Johan trong lúc rảnh rỗi đó còn nhặt lên những cái mền mà hắn đã kéo xuống giường để đưa cho Silvil, và nhận được phần thưởng là chứng kiến nữ Elf trùm kín mít mình lại, chỉ lộ ra một cái đầu y như con sâu róm cỡ lớn.

Nhưng nói chung, sau khi đã hạn chế lại những ám ảnh trong quá khứ, Silvil đang có dấu hiệu khôi phục khá tốt. Và đó cũng là tin mừng cho Johan, người đã có một suy nghĩ rất tiêu cực đối với những hành động mà mình làm.

....

Harl trở lại căn phòng ngay sau khi nước nóng đã chuẩn bị sẵn sàng. Và cũng vì hắn đã nghe được sự trầm cảm của Silvil từ Johan nên đã chuẩn bị sẵn một cô hầu cùng với một thau nước nóng đầy đủ cho một cô bé được mang đi một cách nhẹ nhàng bằng một tay của hắn.

Chỉ là, Harl lúc này có một sự lo lắng về Johan. Và thực chất trong cuộc trao đổi với pháp sư Denon còn có một nội dung khác là kiểm tra chính Johan có dùng phải một loại bùa phép gì hay không.



Rất may, kết quả là Johan khá bình thường. Và nó đưa đến kết luận chẳng đáng ngạc nhiên về những giấc mơ, thứ mà hắn ta dùng để giải thích cho những phát minh kỳ diệu của chính mình.

Chính vì thế, Harl chỉ tin nửa phần về cô bé người Elf kia sẽ làm cận vệ cho Johan thôi. Còn nửa phần còn lại, với thái độ thân mật của chính hắn thì nó đã quá rõ ràng. Tuy rằng, Harl cũng có một phần hoài nghi rằng chính bản thân Johan đang tạo ra một thân phận cho phép nữ Elf kia được phép thân cận chính mình.

Nhưng cho dù thế này hay thế kia, và thân làm một người quản gia, vẫn là một người cha như Keneth đều sẽ nhắm mắt xem như không biết tất cả mọi chuyện. Dù sao, chỉ cần Johan không có thái độ thân mật với con trai để đoạn tuyệt luôn dòng máu nhà Genk là được.

Nghĩ vậy, Harl tự cho phép mình bớt khắt khe hơn với màn hồi sáng, khi hắn thấy Johan đang nhào lên giường nơi Silvil đang nằm. Tất nhiên, chỉ là bớt khắt khe hơn một tí xíu mà thôi, và Johan cần phải được dạy dỗ lại về những chuyện người lớn.

Và rồi, hắn cùng cô hầu bước vào trong căn phòng của Johan.

Sau đó, với một sự hài lòng khi nhìn thấy Johan đang ngồi trên ghế gỗ, còn Silvil thì đang chui trong đống chăn mền hẳn là đã được nhặt lên, Harl nói trong khi cúi đầu đặt xuống cái thau nước.

"Nước nóng đã chuẩn bị xong, thưa ngài."

Ngay sau đó, hắn lại nói:

"Một người kỵ sĩ cao quý sẽ không nhìn lén một cô bé đang tắm. Vậy nên hãy tới đây và quay mặt vào bức tường để đôi mắt của cả hai chúng ta không bị vẩn đục."

"Nhưng ta không phải là kỵ sĩ." Johan cười cười đáp lại.



"Vậy thì ngài là con trai của một vị lãnh chúa, là một người có đạo đức và nhân cách cao thượng."

Nghe lời lẽ này của Harl, Johan khẽ nhún vai, hắn hiểu vì sao Harl lại không cho phép hắn nhìn Silvil. Nó thực cũng chẳng đâu xa vì chính cái màn hồi sáng đã khiến cho Harl thay đổi và nhận diện lại về sở thích mình, mặc dù nó chit củng cố thêm vị trí của nữ Elf ở tòa thành này nên hắn ta cũng làm theo.

Mà trước khi đi, Johan có quay đầu sang nhìn nữ Elf một cách đầy ẩn ý.

Dĩ nhiên, nữ Elf hiểu cái ám hiệu này có ý nghĩa gì, và như thế cũng đủ khiến cho nàng ta tháo bỏ lớp áo giáp bằng mấy tấm mền chồng lên nhau. Suy cho cùng, Silvil không thích người lạ, cũng không thích những cảm giác khi họ chạm vào thân thể mình, nhưng mà, so với cách Johan điều khiển thân thể nàng mang đến cảm giác khó chịu thì đó chỉ như muỗi so với voi.

Thế nên việc tắm rửa rất thuận lợi, để rồi một Silvil sạch sẽ trong bộ quần áo tươm tất được may vội từ những thợ may mà Harl đã đặt gấp từ tối hôm qua. Còn như bộ quần áo rách rưới mà nàng ta không có dịp thay thì sẽ được đốt đi thành tro.

Cuối cùng, mọi thứ cũng bắt đầu đi vào quỹ đạo của chính nó. Silvil đã được tận hưởng cảm giác yên bình trên chiếc giường của Johan, còn cậu thiếu niên đang ngồi trên ghế gỗ thì lại hý hoáy vào một tấm bản vẽ hệ thống cống ngầm của thành Genk. Họ im lặng trong hầu hết thời gian, và chỉ nói với nhau vài câu khi đến bữa trưa, khi mà món cháo ngọt ngào của nữ Elf lại được cho từng muỗng từng muỗng vào miệng của nàng.

Rồi đến tối, Keneth lại vào hẳn trong phòng để ăn chung với Johan, và cũng may là phòng của hắn ta khá rộng nên bọn họ có thể ngồi vào một cái bàn để ăn, trong khi Silvil ngồi trên giường chờ đến bực bội, sau đó, Silvil đã được tự múc cháo ăn với sự đề nghị của Harl. Trong khi đó, Keneth lại có dịp kể về hồi mẹ của Johan mang thai hắn ta, vào mấy tháng cuối trước khi sinh là hắn ta cố thủ ở trong phòng nàng, rồi còn ngày đêm suy nghĩ thơ với chuyện cốt để làm vui lòng cho mẹ của hắn.

Thế là, mọi thứ diễn ra trong sự vui vẻ và đầm ấm trước khi trời đã vào tối muộn, khi mọi người đã đi cả và để lại Johan cùng Silvil ở riêng. Mà nữ Elf lúc này vì đã ăn ba bát cháo hồi phục sức khỏe rồi nên khí sắc có hơi đỡ hơn một chút, nhưng nàng ta vẫn có vài lo lắng vì Johan đang ngồi ở chiếc ghế gỗ có thể sẽ làm bất cứ trò điên rồ gì đó.

"Ngủ đi, hãy nói với ta rằng ngươi sẵn sàng chiến đấu khi ngươi cảm thấy mình chắc chắn."

Johan nói như vậy. Rồi hắn ta leo lên cái giường con mà Harl đã vác lên đây để cho hắn ta ngủ trước ánh mắt khó hiểu của Silvil.

Hắn thực kỳ lạ...

Nữ Elf nghĩ thế, rồi nàng nhẹ nhàng nhắm mắt lại, cũng đã lâu rồi thì mọi thứ mới yên tĩnh như vậy cho nàng ta ngủ thật ngon.