*
Edit: Jung AdBùi Càn nói được thì làm được, trong nửa tháng sau đó, y phong hai Quý nhân, một người họ Trương, một người họ Du. Hai người này là sau sự kiện bó chân được điều đến trước ngự tiền, nhiều nhất là mười bảy mười tám tuổi, ăn mặc kiểu cung nữ trông nhẹ nhàng thoải mái, đặt trong mùa hè nhìn xem như mát mẻ.Cũng vì là cung nữ thượng vị, biết quy củ, sau khi nhận sủng lập tức tới Trường Hi cung thỉnh an Quý Phi nương nương.Vừa rồi Phùng Niệm đang ở trong group, nhìn người quỳ trước mặt, hỏi: "Họ gì?""Hồi nương nương, tỳ thiếp họ Trương, Trường Trương cung.""Đứng lên cho bản cung nhìn một chút."Cho dù nghe nói tính tình Hi Quý phi rất tốt, ngươi không trêu chọc nàng hiếm khi nàng chủ động gây khó dễ với ngươi, nhưng rốt cuộc cũng là Quý Phi nương nương thân phận cao nhất trong cung, nàng ta là cung nữ may mắn nhận sủng mới được sắc phong Quý nhân, trong lòng có thể không lo lắng sao?Nhìn nàng ta rõ ràng rất khẩn trương, còn phải giả vờ dáng vẻ bình tĩnh, tuân theo mệnh lệnh đứng lên, Phùng Niệm nhịn không được cười.Thụy Châu bưng trà nhài tới đây, nhìn thấy một màn này, tò mò hỏi: "Nương nương cười cái gì?""Nhớ tới đầu xuân năm ngoái, bản cung mới phong Mỹ nhân, khi đó thân phận còn chưa đủ để Hoàng Thượng sang đây xem ta, thái giám thông báo thị tẩm, ta tắm rửa thay y phục bị người mang đến tẩm cung Hoàng Thượng, sáng sớm hôm sau cũng đến Chiêu Dương cung thỉnh an như thế này. Lúc ấy cũng có hơi lo lắng đề phòng, nhưng không khẩn trương đến mức này như muội, ở trong mắt Trương Quý nhân bản cung rất đáng sợ hay sao?""Tỳ thiếp không nghĩ tới sẽ có ngày hôm nay, cho nên mới... Nương nương thứ tội.""Muội không có phạm tội muốn bổn cung thứ tội gì chứ?""Là tỳ thiếp nói sai rồi."Bình thường mà nói, tuyển tú vào cung tới nhiều hay ít cũng có một chút kiêu ngạo, cũng vì xuất thân cung nữ mới có thể hèn mọn như thế. Nhìn nàng ta cẩn thận dè dặt như vậy, Phùng Niệm cũng không nói những thứ không có kia, theo trình tự nói vài câu."Muội phải biết, nếu không phải có chuyện lúc trước, thậm chí muội cũng không được đến trước ngự tiền, càng không nhắc đến nhận sủng. Nếu như nhận được cơ hội hầu hạ Hoàng Thượng thì cố gắng hết sức làm tròn bổn phận. Không có việc gì không cần đến Trường Hi cung của ta, cho dù có việc, trước tiên nói với nương nương chủ vị trong cung của muội. Ngày hôm qua muội mới vừa nhận sủng, bản cung cũng không giữ người, trở về nghỉ ngơi đi."Trương Quý nhân đáp dạ, cúi đầu lui ra ngoài điện, sau khi cung nữ được điều cho nàng ta nhìn thấy chủ tử đi ra ngoài mới thở phào nhẹ nhõm."Quý Phi nương nương không gây khó dễ người chứ?""Đây chính là Hi Quý phi, ngay cả Tô phi và Phúc tần cũng dung nạp được, có thể không dung nạp ta sao? Giống như ta và Du Quý nhân, thêm ba đến năm người đối với người cũng không có bất kỳ uy hiếp gì, chẳng qua là Hoàng Thượng ăn quá nhiều sơn hào hải vị nên ăn chút cháo loãng đổi khẩu vị mà thôi."Có thể từ cung nữ biến thành Quý nhân tiểu chủ, nàng ta đã rất thỏa mãn.Nhớ lại tối hôm qua Hoàng Thượng yêu cầu muốn nhìn chân nàng ta, nhìn dáng vẻ cũng không thích lắm, y nói cái gì? Là thuận mắt hơn so với chân nhỏ một chút, cũng không phải rất xinh đẹp...Chuyện giống như vậy nếu như xảy ra ở trên người Lệ phi hoặc là Tô phi, người cũng bị tức chết rồi, bởi vì xuất thân Trương Quý nhân quá thấp, Hoàng Thượng nói thế nào nàng ta cũng không dám có thái độ.Thật ra đa số người trong cung chính là như thế, giống như Phùng Niệm như vậy mới là khác loài.Sáng sớm Trương Quý nhân đến thỉnh an, buổi chiều thái giám tới truyền lời nói Hoàng Thượng lật thẻ nương nương, mời nương nương xem canh giờ chuẩn bị. Theo Bùi Càn hơn một năm, Phùng Niệm đã biết rõ canh giờ y tiến vào hậu cung vô cùng rõ ràng, vừa chuẩn bị ổn thỏa, người đã đến rồi.Mùa này thời tiết vẫn còn rất nóng, mặc dù được người ta nâng tới cũng khó tránh khỏi tiết ra mồ hôi, cho đến khi tiến vào Trường Hi cung, ôm eo Quý phi, lại sờ lên tay nàng."Mặc kệ bao nhiêu lần, trẫm cũng muốn nói tâm can nàng thật sự là một bảo bối, trên đường tới đây trẫm còn tâm phù khí táo*, đụng tới nàng đã lập tức lắng xuống."*tính khí bộp chộp, nóng nảyBùi Càn đi qua giường mỹ nhân ngồi xuống, muốn ôm người vào trong ngực, Phùng Niệm né tránh.Bùi Càn nhíu mày: "... Kẻ nào không có mắt chọc ái phi mất hứng vậy? Ngày mai trẫm lập tức giết chết hắn ta.""Hoàng Thượng nên đi tắm rồi, thân thể của người toàn là mồ hôi bẩn, thối cả người.""Ghét bỏ trẫm thối?"Bùi Càn kéo người vào trong ngực, kéo tới đây không nói còn lấy mặt cọ vào nàng, Phùng Niệm tức giận đến nỗi muốn đánh người.Trước khi giúp đỡ tên khốn này xuống nước tắm rửa lần thứ hai, trong lòng nàng có một cái ý niệm: Mắc nợ như vậy, nếu không phải là Hoàng đế chết mười lần cũng không đủ!Vào lúc tắm rửa Bùi Càn nhắc về chuyện bó chân: "Không phải là ái phi ghét bỏ trẫm tới thường xuyên hay sao? Hôm qua trẫm thị tẩm riêng lẻ vài người, cũng là thiên túc, cặp chân đó xấu xí hơn chân nàng rất nhiều."Cũng may lúc này đang tắm, không có mở trực tiếp, nếu không y lại bị mắng.Nghĩ đến các đại mỹ