Ta Có Dược A!

Chương 294: Hồ Gia




Dọc đường đi hiểu biết được thêm không ít chuyện, Cố Tá cứ thế cùng Hồ Trường An đến thành trì y đang ở, trong lúc trò truyện đại khái cũng suy ra được rất nhiều tin tức về Trung Ương đại lục.

Tỷ như nơi này không chỉ có các thế lực chia thành các cấp như Hắc Thiết, Thanh Đồng, Bạch Kim, Hoàng Kim, mà nơi được xưng là "Thành" cũng đồng dạng chia thành bốn cấp, hơn nữa cấp bậc thành trì chính là căn cứ vào thế lực có cấp bậc lớn nhất trong thành mà phán định, diện tích thành trì cũng tương tự như vậy.

Bình thường, nếu thế lực cao nhất trong thành là Hắc Thiết, như vậy thành trì này cũng thuộc cấp Hắc Thiết, một khi thế lực này ngã xuống, mà trong thành lại không có thế lực nào có thể bổ khuyết vào, như vậy cấp bậc thành trì cũng sẽ đổ ngã theo. Đương nhiên vì để thế lực của mình đơn độc lớn mạnh, thường thường một thành trì cũng chỉ có một thế lực tối cao xưng bá mà thôi, sẽ không hề tồn tại các thế lực cùng đẳng cấp khác, nhưng điều đó cũng không phải là tuyệt đối, hầu như chỉ xuất hiện trong thành trì cấp Hắc Thiết, Thanh Đồng tầm trung mà thôi, nếu là loại thành trì cổ xưa bề dày lịch sử lâu đời, như vậy sẽ có rất nhiều thế lực Hắc Thiết Thanh Đồng cùng nhau sống trong một tòa thành.

–– nhưng không thể nghi ngờ, các thế lực cấp Bạch Ngân, Hoàng Kim tất nhiên ít nhất cũng là độc chiếm một thành.

Hồ gia của Hồ Trường An là thế gia lấy Luyện dược sư làm chủ, gia tộc này không dùng cảnh giới của Võ giả để phán định cấp bậc mà phụ thuộc vào cấp bậc Luyện dược sư, hơn nữa yêu cầu đối với Luyện dược sư cực kì nghiêm khắc.

Tựa như Luyện dược sư Nhân cấp, Hoàng cấp ở trong Kình Vân Tông được nâng như bảo bối, thì trên Trung Ương đại lục, thế lực phải có ít nhất một vị Luyện dược sư Huyền cấp mới có thể miễn cưỡng được xưng thế lực cấp Hắc Thiết –– nhưng Luyện dược sư Huyền cấp đó phải thành thục luyện chế Huyền cấp đan mới được, Huyền cấp đan cũng chính là đan dược thích hợp với Võ giả Thiên Nhân cảnh, Nhân Cực cảnh, Nhân Hoàng cảnh. Nhưng nếu là Võ giả Nhân Hoàng cảnh, đều có thể tọa trấn thế lực cấp Thanh Đồng.

Hồ gia vốn dĩ cũng coi như là thế lực cấp Hắc Thiết, trong gia tộc có một vị Luyện dược sư Huyền cấp, chỉ là vị Luyện dược sư Huyền cấp này tuổi đã cao, có Huyền khí của Vũ Hóa cảnh nhưng tinh thần lực chỉ đến Đan Thần cảnh. Năm đó thời điểm duy trì vinh quang cho gia tộc, cũng chỉ có thể miễn cưỡng luyện chế ra đan dược thích hợp với Võ giả Thiên Nhân cảnh mà thôi, hiện tại tuổi đã già nua, khí lực không đủ, kì thực cũng đã lâu không luyện đan nữa rồi. Hơn nữa với tình huống hiện tại của Hồ gia, một khi vị trưởng lão này qua đời, Hồ gia nếu lại không có tân Luyện dược sư Huyền cấp xuất hiện liền sẽ tự động rớt đài.

Đương nhiên những việc này cũng không phải bí mật gì, nhưng chuyện nội bộ của Hồ gia thường đều sẽ không nói lại con người ngoài. Bất quá trên đường đi, bởi vì Cố Tá trên phương diện luyện dược hiểu biết không ít, mà Hồ Trường An tuy rằng là Võ giả, nhưng vì thân phận đặc thù đối với dược liệu cũng thập phần hiểu rõ, hai người trò chuyện cùng nhau cực kì ăn ý, cho nên Hồ Trường An nghĩ dù sao cũng phải tiếp đãi Cố Tá, thôi thì cứ đem tình huống trong nhà nói sơ qua một lược cho hắn.

Cố Tá cũng vì thế mới biết được nhóm nữ tỳ sao lại bài xích mình, chính là bởi vì hiện tại Hồ Trường An không chỉ đối địch ngoài, trên lưng còn gồng gánh áp lực nặng nề từ gia tộc, thời điểm đối nội địa vị còn chịu đủ loại uy hiếp, tình thế loạn trong giặc ngoài như thế chỉ cần có chút động tạc gì đều có khả năng sẽ rước lấy phiền toái. Cố tình Cố Tá lại là người không rõ lai lịch, bảo các nàng sao có thể an tâm được chứ?

Sau khi nghĩ thông suốt, Cố Tá cũng không cảm thấy thái độ của nhóm tỳ nữ có vấn đề gì, hơn nữa các nàng dù không thích, nhưng vẫn nhìn trên mặt mũi công tử nhà mình, cho nên đối đãi Cố Tá vẫn rất chu toàn, khiến Cố Tá ngược lại cảm thấy hắn thật sự đã quấy rầy một nhà người ta rồi.

Chỉ là Hồ Trường An quá mức nhiệt tình khiến hắn không có đường lui.... Hơn nữa điều rối rắm nhất chính là hiện giờ trong tay Cố Tá nắm giữ rất nhiều đan phương Nhân cấp, nhưng đan phương Huyền cấp thì lại một cái cũng không có! Muốn hỗ trợ trả ơn, giống như lại chẳng thể giúp được gì cả....

[ Nhiệm vụ chi nhánh: An toàn tiến vào Trung Ương đại lục. ]

[ Nhiệm vụ đạo cụ: "đan phổ Huyền cấp", "đan phương Huyền cấp", "dược thiện bách khoa toàn thư Huyền cấp", "Kỳ Môn Đan - Huyền cấp thiên", "Huyền cấp dược liệu lục" ]

[ Phương thức hoàn thành: Không hạn chế. ]

[ Thời gian hoàn thành: Một tháng. ]

[ Trừng phạt thất bại: Không. ]

[ Trạng thái hoàn thành: Nhiệm vụ đã hoàn thành. ]

Cố Tá tức khắc 囧.

Trước đó cũng đâu có tuyên bố nhiệm vụ a, lúc này đột ngột phát nhiệm vụ, nháy mắt tỏ vẻ đã hoàn thành... Chẳng lẽ hệ thống phát hiện ra hắn lâm vào quẫn bách nên cố ý xuất hiện đưa than sưởi ấm?

Được rồi, hắn xác thực chính là cảm thấy rất ấm áp đó. Sau khi cùng Công Nghi Thiên Hành tách ra, đây là lần thứ hai hệ thống bộc lộ ra cảm giác tồn tại của mình, khiến nội tâm Cố Tá cũng cảm nhận được chính mình tựa hồ cũng không cô đơn đến vậy. Những quyển sách cổ đó được đặt an ổn trong trữ vật cách của Dược Thiên Đại Điện, hiện giờ đã tới Huyền Ổ Thành, Cố Tá cũng không có thời gian lật xem, chỉ đành chờ khi đến Hồ gia rồi sắp xếp lại cũng không muộn.

Hiện tại Cố Tá vì hợp ý Hồ Trường An nên cũng không ở xe ngựa dành cho nhóm nô tỳ nữa, mà là ngồi cùng Hồ Trường An trên xe ngựa dẫn đầu, lúc này đoàn xe ngựa vào thành, tại cửa thành không một ai ngăn cản.

Huyền Ổ Thành cấp Hắc Thiết, hiện giờ miễn cưỡng vẫn là do Hồ gia thế lực cấp Hắc Thiết đứng ra làm chủ sự.

Sản nghiệp Hồ gia cực kì rộng lớn, nhà cao cửa rộng trùng trùng điệp điệp, Cố Tá ở trong nghe vén màn liếc mắt nhìn quanh, quả thực là nhìn không thấy điểm cuối.

Tòa Huyền Ổ Thành bày đúng là rộng lớn kinh người.

Cố Tá âm thầm líu lưỡi.

Đều là thế lực cấp Hắc Thiết, Hồ gia đại khái cũng lớn như Kình Vân Tông, nhưng nếu cộng thêm Huyền Ổ Thành này, ngược lại Kình Vân Tông nhìn vào có vẻ nhỏ bé hơn chút.

Nhưng Kình Vân Tông chính là thế lực bá chủ ở Kình Vân đại lục, vậy Huyền Ổ Thành này thì sao? Ở Trung Ương đại lục này tuy nói không phải áp chót, nhưng cũng chỉ so với các thế lực áp chót tốt hơn chút mà thôi.

Như vậy có thể nhìn ra Trung Ương đại lục này có bao nhiêu đáng sợ....

Thủ vệ Hồ gia cũng rất nhiều, tư binh Thoát Phàm cảnh chỉnh chỉnh tề tề bên ngoài, Cố Tá cảm thấy lực lượng phòng giữ trước cổng thành Thương Vân quốc cũng không mạnh mẽ như vậy.

Cũng phải, trước đó Cố Tá cũng không lưu ý hộ vệ vẫn luôn hộ tống hai bên bọn họ đều là Võ giả Thoát Phàm cảnh, mà nhân vật thống lĩnh đi đầu kia chính là Hợp Nguyên cảnh.

Ngẫm lại cũng dễ hiểu, trong thế lực Luyện dược sư cấp Hắc Thiết tất nhiên sẽ có không ít Luyện dược sư Hoàng cấp, mà Luyện dược sư Hoàng cấp có thể luyện chế đan dược thích hợp cho Võ giả Hợp Nguyên cảnh, Vũ Hóa cảnh, vì thế nhân đó chào mời được Võ giả Hợp Nguyên cảnh cũng rất dễ dàng, như vậy Võ giả Hợp Nguyên cảnh có thể trở thành đội trưởng đội hộ vệ cũng không có gì kì lạ.

Cố Tá chỉ là có chút cảm khái. Lúc này chỉ mới nhìn đến một góc băng sơn của Trung Ương đại lục thôi đã đủ khiến lòng người chấn động thế rồi...

Sau đó Cố Tá đi theo Hồ Trường An vào cửa.

Nơi bọn họ đến đầu tiên chính là đông viên, là một đại viện bao gồm rất nhiều sân viện nhỏ khác, cũng có cảnh trí đẹp măt, chính là nơi tôn quý nhất của toàn bộ Hồ gia.

Hiện giờ đông viên kia chủ yếu là người của một mạch dòng chính lưu trú –– chính là một đôi đệ đệ muội muội của Hồ Trường An.

Cố Tá cũng được an bài ở lại trong đông viên này, theo lí thuyết chuyện này đúng là không hợp quy tắc, nhưng dù sao mọi chuyện cũng là do đương gia dòng chính làm chủ, đích trưởng tử muốn chiêu đãi khách nhân trong viện nhà mình, ai có thể ngăn cản hắn, có đúng không?

Cho nên dưới ánh mắt lo lắng của nhóm tỳ nữ, Cố Tá vẫn rất thuận lợi tiến vào trong ngoại viện của Hồ Trường An. Trong nội viện chính là hai đệ - muội của Hồ Trường An.

Sân rất u tĩnh, phòng ốc cũng rộng rãi, có lẽ bởi vì là thế gia luyện dược, bên cạnh còn phối trí một luyện dược phòng cùng một cái dược phố, một dược quầy.

Dược quầy có rất nhiều dược liệu Nhân cấp thường thấy, mà dược phố cũng trồng một ít dược liệu Nhân cấp tương đối hiếm thấy, cùng với vài gốc dược liệu Hoàng cấp.

..... Linh dược là không có.

Cố Tá biết, những linh dược hắn tích góp được trong tay linh tính đều không cao, nhưng dù sao linh dược cũng là đồ vật cực trân quý. Muốn luyện chế đan dược Huyền cấp trở lên thì không thể thiếu linh dược được.

Hắn nhìn số dược liệu này nhịn không được ngứa tay ngứa chân muốn lập tức lao vào luyện dược, nhưng vừa nghĩ đến luyện dược, hắn không khỏi lại nhớ tới đại ca nhà mình.... Nếu còn ở Kình Vân Tông, lúc hắn trong phòng luyện dược thì đại ca sẽ luyện võ bên ngoài, chờ hắn luyện xong đan dược thích hợp liền sẽ tông cửa hưng phấn chạy ra đưa cho y nếm thử.... Nhưng hiện tại lại không thể như vậy. Nơi này chỉ có mỗi mình hắn mà thôi.

Cố Tá thở dài, có chút phiền muộn.

Sau khi ngơ ngẩn phát ngốc một lúc, hắn lắc lắc đầu, trong tay tức khắc mấy quyển sách cổ.

Đây đều là sách đạo cụ liên quan đến Huyền cấp, hiện tại hắn nếu muốn gặp lại đại ca thì hy vọng thật sự quá xa vời, trước mắt vẫn là nên đem thứ cần học tập nhớ kỹ, tìm thử xem có cách nào có thể tương trợ Hồ Trường An hay không.

Tóm lại Hồ Trường An có vẻ là người không tồi, đối với hắn cũng xem như là có ơn cứu mạng....

Cố Tá ngồi trước cửa, đem tất cả sách đạo cụ lật xem một lần, hắn thậm chí còn đem những sách đạo cụ trước đó ra ôn lại lần nữa.

Một hai ngày này ở chung với Hồ Trường An, Cố Tá thật ra lại cảm thấy thân thể Hồ Trường An... Có chỗ nào đó không thích hợp lắm.