Chương 3: Bạo trang bị, làm sao lại là Pháp Sư?
“Đại Lực, ngươi véo ta một chút xem có phải nằm mơ hay không?” Nữ tử mặc trường bào cũng ngây ngốc nhìn xem nam tử trước mắt mình đang ôm đống trang bị khua tay múa chân.
Kinh ngạc nhất phải kể đến NPC Lôi Đại Thiết, kỹ năng [Cường Hóa] của hắn lúc nào khủng bố như vậy? Hay kẻ này vận khí quá mức nghịch thiên?
Không không, vận khí cũng không thể đồng thời cùng cường hóa bốn cái trang bị lên +5, quan trọng nhất là đối phương nhìn cực kỳ tự tin a!
“Huynh đệ, ngươi làm sao làm được?” Nam tử vạm vỡ vội vàng tiến lại gần chỗ của Doanh Thiên, tay phải đặt lên vai cực kỳ thân mật giống như ‘lão hữu’ lâu ngày không gặp.
“Cường Hóa, chỉ đơn giản như vậy!” Doanh Thiên nhún nhún vai trả lời, trong lòng không ngừng đậu đen rau muống.
Ta cũng rất muốn làm một tên sát thủ hợp cách, nhưng m* nó đây là thiên ý. Không, là tên kỹ thuật ý!
“Huynh đệ, thêm cái hảo hữu được không?” Nam tử kia vội vàng lên tiếng.
[Đinh! Người chơi Tôn Đại Lực muốn thêm bạn vào danh sách hảo hữu, chấp nhận hay không?]
[Không!] Doanh Thiên thẳng thắn ấn từ chối.
Đùa gì thế? Hắn làm sao không hiểu đối phương nghĩ gì, đơn giản thêm cái hảo hữu để kỳ kèo mặc cả đi.
Quả nhiên chỉ thấy Tôn Đại Lực tiếp tục lên tiếng: “Huynh đệ, nếu không ngươi cường hóa hộ ta thanh v·ũ k·hí này. Ta sẽ trả công đàng hoàng!”
“100 Gold 1 cấp.”
“Cái gì, huynh đệ ngươi đang đùa ta đi?”
“Cáo từ.”
“Chờ chút, ta trả ta trả.”
Thiên phú ở trong Vĩnh Hằng Chi Môn cực kỳ đa dạng nên Tôn Đại Lực cũng chỉ có thể mơ hồ đoán được Doanh Thiên thức tỉnh thiên phú liên quan đến chức nghiệp thợ rèn. 500 Gold đối với hắn cũng không nhiều, nếu có thể đổi lấy một trang bị có thuộc tính tốt vậy liền kiếm lợi lớn.
Cuối cùng Tôn Đại Lực móc ra 500 Gold giao dịch cho Doanh Thiên cường hóa trang bị, thế nhưng nhìn đến thành quả hắn cũng không nhịn được ngoác mồm.
[Khiên mặt trời +5: phòng ngự vật lý +20, phòng ngự ma pháp +20, sau 30s rời khỏi trạng thái chiến đấu xuất hiện hiệu ứng Bền Bỉ.]
[Bền Bỉ(bị động): Tự hồi cho bản thân 0.5% HP tối đa nếu không chịu sát thương từ bất kỳ nguồn nào.]
Nói đơn giản chỉ cần ăn cơm uống nước đi vài vòng xung quanh thành, HP của Tôn Đại Lực sớm muộn cũng sẽ được hồi đầy, không cần sử dụng bình thuốc.
Tôn Đại Lực ánh mắt nóng bỏng nhìn ngắm tấm khiên đeo trên tay trái của mình, hận không thể đem nó đè xuống đất yêu thương một phen.
“Huynh đệ, còn v·ũ k·hí…” Tôn Đại Lực còn đang định nói gì thì bị Doanh Thiên cắt đứt: “Ta từ chối!”
Mẹ kiếp các ngươi coi lão tử bị đần không thành?
Cường hóa trang bị có lực sát thương cho các ngươi, để các ngươi đem ta vung xa mười mấy con phố?
Nhìn hiệu ứng trên tấm khiên của Tôn Đại Lực, Doanh Thiên trong lòng có chút nhói nhói. Hắn khởi đầu muộn đã đành, bây giờ còn vô tình tạo thêm áp lực cho mình.
Tôn Đại Lực lực phòng thủ mạnh như vậy, HP của hắn lại cao do chức nghiệp Chiến Sĩ, đây chính là một cái sống sờ sờ bánh bao thịt kéo quái a!
Như vậy còn tốt, nhưng ngươi mẹ nó nói cho ta rời khỏi chiến đấu lại còn có thể hồi lại HP, như vậy còn chơi cái chùy, trực tiếp log out đi ngủ cho khỏe.
Nữ tử kia cũng lấy lại phản ứng, khuôn mặt có chút e thẹn đi đến chỗ Doanh Thiên: “Vị tiểu ca này, làm phiền ngươi cường hóa trang bị cho ta. Giá cả như nào
ngươi cứ việc mở miệng.”
“Từ chối!”
“Thêm hảo hữu.”
“Từ chối!”
“Ta mới không thèm đây, xí.”
“Từ…!”
“Hả, chờ chút.” Doanh Thiên đột nhiên có chút hít thở không thông, nữ nhân này thao tác làm sao không theo sáo lộ như vậy?
Theo kịch bản không phải nữ nhân kia lại gần quyến rũ, sau đó ‘khó khăn’ lắm hắn mới đồng ý, đối phương biết ơn dùng thân báo đáp hay sao?
Ai nói cho ta rốt cuộc nữ nhân này sử dụng sáo lộ loại nào?
“Hắc hắc, Tiểu Linh ngươi không cần lo lắng. Có tấm trang bị này chúng ta không cần phải lo lắng về tốc độ farm quái nữa, trực tiếp lên bãi quái cấp 5 tốt.” Tôn Đại Lực tự tự vỗ ngực cổ vũ, ánh mắt không khỏi hiện lên sự tự tin.
“Ai cần ngươi lo.” Tiểu Linh giận dỗi trừng mắt, dáng vẻ e thẹn có chút đáng yêu.
…
Rời khỏi tiệm rèn, Doanh Thiên tiến thẳng đến bãi Cáo Trắng tiếp tục farm cấp, có Kiếm Đồng +5 tốc độ hoàn toàn khác xa so với ban đầu. Chẳng mấy chốc thanh kinh nghiệm đã đầy, hắn cũng nhất cử tiến thẳng lên lv3.
“Toàn bộ thêm vào lực lượng.”
LV: 3(0%)
Sát thương vật lý: 55.
Không sai, chiếu theo tốc độ này chẳng mấy chốc ta có thể đuổi kịp player khác.
[Đinh. Chúc mừng người chơi Tiễn Vô Song đạt đến cấp 10 đầu tiên của Sever. Ban thưởng danh hiệu: Sơ Lộ Phong Mang*1.]
[Sơ Lộ Phong Mang: +5% kinh nghiệm khi đánh quái, +1% chỉ số cơ bản, hạn sử dụng 3 ngày.]
[Đinh. Chúc mừng người chơi Tiễn Vô Song đạt đến cấp 10 đầu tiên của Sever. Ban thưởng trang bị theo chức nghiệp.]
[Đinh. Chúc mừng người chơi Tiễn Vô Song đạt đến cấp 10 đầu tiên của Sever. Danh vọng +100, độ thân mật NPC +15%]
[Đinh. Sever mở ra chức năng Danh Vọng. Danh Vọng càng cao NPC càng thân thiết, phần thưởng càng phong phú.]
Lúc này trên kênh thế giới đã nổ tung, vô số player bàn tán xôn xao.
“Ngọa tào, thật hay giả? Tiễn Vô Song chẳng nhẽ là người nhà của tên kỹ thuật?”
“Thiên phú của người này chắc chắn là kinh nghiệm gấp bội!”
“Ngươi biết cái rắm, ta thiên phú chính là kinh nghiệm gấp bội bây giờ mới LV7.”
“Có thể là do ngươi gân gà đi.”
“Gà em gái ngươi!”
“Đại thần, mang ta bay.”
“Tổ đội còn thiếu một pháp sư, địa điểm xxx tụ họp.”
???
Doanh Thiên mới nãy còn hào hứng đuổi kịp các player khác, không ngờ đối phương lại giội cho mình một chậu nước lạnh đến tận gót chân. Danh hiệu trâu như vậy làm sao ta không có?
Kỹ thuật, ngươi nhầm lẫn đi?
[Hươu Hắc Hóa lv2]
[HP: 550.]
[Tấn công: 10.]
[Phòng ngự: 1.]
[Giới thiệu: Vì một lý do nào đó mà những con hươu bị hắc hóa khiến chỉ số tăng mạnh.]
“-45.”
“-47”
“-96”
…
[Da hươu: 19/20]
Hơn ba mươi phút sau, Doanh Thiên rốt cục gần hoàn thành nhiệm vụ Thợ Săn Hươu, có trang bị cường hóa khiến cho hắn dễ thở hơn một chút nhưng cũng chẳng khá khẩm là bao. Bình hồi HP đã sử dụng hết, bình hồi MP còn lại vài bình, xem ra phải đến thành trấn mua sắm loại cao cấp hơn.
“Con cuối cùng.” Doanh Thiên xách kiếm tiến về phía một con Hươu Hắc Hóa đang gặm cỏ, Nhất Kích Tất Sát không ngừng đâm ra khiến cho thanh HP của đối phương giảm xuống nhanh chóng.
Sưu.
Thi thể của Hươu Hắc Hóa ngã xuống đất hóa thành hai đạo bạch quang khiến cho hô hấp của hắn có chút khẩn trương.
Trang bị, trang bị a!
[Bạn nhận được Da Hươu*1]
[Bạn nhận được Trượng Gỗ*1]
???
Doanh Thiên một mặt mộng bức, chức nghiệp Sát Thủ làm sao đánh quái lại rơi ra Trượng Gỗ của pháp sư?
“Kỹ thuật, ta g·iết c·hết ngươi!”
Một phen thao tác đi qua, hắn mới bắt đầu nhìn xem chỉ số của cây gậy này.
[Trượng Gỗ: +10 trí lực, +5% sát thương ma pháp lên địch nhân, hồi 1% MP tối đa mỗi 20s. Giới thiệu: Trượng Gỗ được pháp sư hắc ám sử dụng ban cho lũ hươu làm lực lượng để hấp dẫn càng nhiều sinh vật khác.]
[Yêu cầu: Pháp Sư.]
[Lv:1.]
[Trượng Gỗ +5: +50 trí lực, +10% sát thương ma pháp lên địch nhân, hồi 5% MP tối đa mỗi 20s.]
“Không tệ, muốn hay không ta cũng trở thành một pháp sư?” Doanh Thiên âm thầm nuốt nước bọt, mẹ nó trang bị này cũng quá trâu bò đi.