Có lẽ tu vi của bốn người này đều là Luyện Khí tầng sáu trở lên, đều là đệ tử có chút danh tiếng trong ngoại môn.
Trong đó nữ tu mặc áo vải bố được vây quanh là Kim Tố Miên mà con vẹt ở gian ngoài đã nhắc đến, bây giờ là Luyện Khí tầng bảy, xem như là người yếu nhất trong bốn người nhưng nàng giỏi luyện đan, không thể dùng tu vi để tính toán địa vị; nam tu quát Bùi Lăng họ Thiệu, tên đầy đủ là Thiệu Ninh Trực, là Luyện Khí tầng tám.
Dường như Thiệu Ninh Trực này có chút xuất thân, lời nói cử chỉ lộ ra vẻ kiêu căng chỉ có người sống an nhàn sung sướng vênh mặt hất hàm sai khiến từ thuở nhỏ mới có, chỉ tỏ ra dịu dàng nghe theo với Kim Tố Miên, hiển nhiên đang theo đuổi nhân tài mới nổi của Đan phong.
Nữ tu áo xanh lục tên Lỗ Lục Tường, tu vi Luyện Khí tầng tám, có quan hệ tốt với Kim Tố Miên, tình như tỷ muội.
Về phần nam tu Phiền Khê cuối cùng, rõ ràng là Luyện Khí tầng chín, chỉ cách một bước là đến Trúc Cơ!
"Kim đạo hữu." Ngay lúc Bùi Lăng như ngồi bàn chông, một cánh cửa sát bên trong đột nhiên mở ra, một lão giả áo bào trắng râu bạc trắng vội vàng đi vào, áy náy nói, "Để đạo hữu đợi lâu! Đã có kết quả giám định, xin đạo hữu xem qua."
Nói xong nghiêng người tránh ra, để lộ ra một hàng dài nữ tỳ mặc thải y nối đuôi theo vào, trong tay mỗi người bưng khay ô mộc có kê gấm vóc, chưa đến gần đã cảm giác đan hương quanh quẩn.
Người trong phòng ngửi được đan hương này, đều cảm thấy trong đầu tỉnh táo.
Thiệu Ninh Trực kia là khoa trương nhất, thậm chí toát ra vẻ say mê rõ ràng, sau khi hít một hơi thật sâu, than thở: "Tay nghề luyện đan của Kim sư muội lại lên một tầng cao mới rồi! Chỉ vừa ngửi đan hương này, đã khiến ta tỉnh táo một ngày."
"Thiệu sư huynh quá khen." Vẻ mặt Kim Tố Miên bình thản, không thấy bất ngờ, chỉ hỏi lão giả áo bào trắng râu bạc trắng kia, "Kết quả như thế nào?"
Lão giả kia vừa cười vừa nói: "Lần này Kim đạo hữu đưa tới tất cả 347 viên đan dược, trong đó 164 viên Thối Cốt Đan, 39 viên Bồi Nguyên Đan..."
Hắn ta thuộc như lòng bàn tay báo xong chủng loại đan dược mà Kim Tố Miên yêu cầu giám định lần này, nụ cười trên mặt lại sâu hơn mấy phần, "Chúc mừng Kim đạo hữu, trong đó 289 viên đan dược trung phẩm, 57 viên đan dược hạ phẩm."
Nói đến đây cố ý dừng một chút, sau khi hít vào một hơn, mới cẩn thận nói, "Còn có một viên... Đan dược thượng phẩm! Bồi Nguyên Đan!"
"Cái gì?!" Kim Tố Miên nghe vậy hơi lộ ra nụ cười, cái cằm hơi nâng lên, vốn vẻ mặt không có chút rung động nào cũng tốt hơn đôi chút, ba người Thiệu Ninh Trực lại trực tiếp kêu ra tiếng, cùng nhau nhìn về phía nàng, ngạc nhiên nói, "Đan dược thượng phẩm?"
Lão giả áo bào trắng kia mỉm cười nói: "Không sai, chính là đan dược thượng phẩm."
Hắn ta dùng ánh mắt tán thưởng nhìn Kim Tố Miên, "Kim đạo hữu dấn thân vào đan đạo, đến nay còn chưa được mười năm đã có thể luyện chế ra đan dược thượng phẩm, có thể gọi là thiên tư cực cao! Đợi một thời gian, chắc chắn đạo hữu sẽ có một chỗ cắm dùi ở trên bảng đan sư."
"Tiền bối nói đùa." Kim Tố Miên đè nén sự vui sướng, khiêm tốn nói, "Trên bảng đan sư đều là thiên tài đan đạo, ta còn kém xa lắm, vẫn cần tiếp tục dụng tâm nghiên cứu."
Hai người khách sáo với nhau một chút, lão giả áo bào trắng kia mới kết toán linh thạch với Kim Tố Miên.
Kim Tố Miên nghe con số khẽ ồ lên một tiếng: "Nhiều vậy sao?"
"Không nhiều, không nhiều." Lão giả áo bào trắng cười ha hả nói, "Đây là ý của phó lâu chủ, về sau chúng ta sẽ lấy giá cao hơn một phần để thu đan dược của Kim đạo hữu, để trợ giúp tu vi của đạo hữu tinh tiến, sớm ngày có thành tựu trên đan đạo."
"Vậy đa tạ quý lâu." Kim Tố Miên nghe vậy, cũng không nhịn được vui vẻ ra mặt, đám Thiệu Ninh Trực đứng bên cạnh càng nịnh nọt nhiều hơn.
Thậm chí Thiệu Ninh Trực còn nói: "Đương nhiên trên bảng đan sư đều là thiên tài đan đạo, nhưng không phải Kim sư muội cũng là thiên tài sao? Thậm chí còn là thiên tài trong thiên tài!"
Mặc dù Lỗ Lục Tường và Phiền Khê không rõ ràng như hắn ta, nhưng cũng khẽ gật đầu, công nhận tư chất luyện đan của Kim Tố Miên.
Thật lâu về sau, lão giả áo bào trắng kia mới chú ý tới Bùi Lăng, còn tưởng là cùng nhóm với đám người Kim Tố Miên, liền hỏi: "Vị tiểu đạo hữu này hơi lạ mắt, không biết đang ở ngọn núi nào?"
"Hồi tiền bối, vãn bối đến bán đan dược." Bùi Lăng đã sớm chờ đến mất kiên nhẫn, bởi vì cái gọi là, thời gian là linh thạch, linh thạch là mạng của hắn!
Nếu không phải đám người Kim Tố Miên đều là Luyện Khí cao tầng, chắc chắn bây giờ hắn đánh không lại, vừa nãy đã muốn mở miệng thúc giục bọn họ đừng lằng nhằng nữa.
Lúc này vội vàng nói, "Kính xin tiền bối giám định."
Lão giả áo bào trắng kia đánh giá hắn một chút, thấy hắn tuổi nhỏ dáng vẻ giản dị, hơi mỉm cười một cái, cũng không để trong lòng, chỉ gọi ra sau một tiếng: "Ngươi xem cho hắn đi."
Lại tiếp tục nói chuyện với đám người Kim Tố Miên.
Bùi Lăng nhíu mày lại, nhìn ra sau lưng lão giả kia, đã thấy một thiếu niên trông dáng vẻ chỉ mười lăm mười sáu tuổi vẻ mặt ngượng ngùng đi ra, nhỏ giọng nói: "Vị sư huynh này, đan dược của ngươi đâu? Ta xem cho ngươi một chút."