Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Bên Trong Cẩu Đạo

Chương 933: Cơ duyên xuất hiện




Chỉ chốc lát sau, Vũ Mông tiên tử không còn bất kỳ hơi thở gì, thậm chí hồn phách cũng lập tức biến mất.

"Không chỉ thôn dân, chỉ cần người nói ra bí mật trong làng đều sẽ chết?" Nhìn tình cảnh này, vẻ mặt Thạch Vạn Lý nghiêm nghị hỏi.

Kiều Từ Quang nhẹ gật đầu, sau đó dùng cách truyền âm lặp lại những lời Vũ Mông tiên tử vừa nói cho Thạch Vạn Lý nghe một lần.

Thạch Vạn Lý khiếp sợ nhìn Kiều Từ Quang, nhưng đợi nửa ngày thấy Kiều Từ Quang không có việc gì.

"Xem ra ta đoán không sai." Kiều Từ Quang khẽ gật đầu, nói, "Chỉ cần không tiết lộ bí mật này ra ngoài sẽ không có việc gì. Cùng đã biết người nói ra bí mật sẽ bị nguyền rủa."

Ngay sau đó, nàng nhìn chằm chằm thi thể Vũ Mông tiên tử khẽ lắc đầu, nàng đã cố hết sức thực hiện theo hứa hẹn, dốc sức cứu chữa đối phương, chỉ tiếc vẫn không thể cứu vãn.

Thấy thế, Thạch Vạn Lý trầm giọng khuyên nhủ: "Sư tỷ đừng tự trách, Vũ Mông tiên tử này lòng dạ không ngay thẳng, làm nhiều chuyện bất nghĩa, sớm muộn cũng có một kiếp này, bây giờ chết đi cũng là ác có ác báo, báo ứng chính xác không cần tiếc hận."

Kiều Từ Quang khẽ lắc đầu đang muốn nói gì đó, đột nhiên phát hiện bên ngoài có người tới, lập tức triệt hồi trận pháp, điểm một ngón tay ra, cửa lớn tự động mở.

Người đến ngoài cửa tới là Sở Hàm Bội, thấy Kiều Từ Quang vội nói: "Sư tỷ, có một người đến cửa, nói là trong làng sắp bắt đầu rút thăm, để tất cả mọi người đều đi qua, chúng ta cũng không ngoại lệ."

...

Tang thôn.

Bên trong đen kịt một màu, Bùi Lăng đột nhiên mở hai mắt ra, trong tầm mắt là một vùng tăm tối nhưng lấy thị lực tu sĩ Kim Đan, hắn nhanh chóng phát hiện mình đang nằm trong một bộ quan tài!

Nhận ra được điều ấy, sắc mặt hắn hơi thay đổi, vừa rồi thôn trưởng ra tay khiến hắn chết một lần!

Là Khước Tử Nghịch Mệnh Đan?

Hay là Thiên Thương Lệ?

Nghĩ đến đây, Bùi Lăng cũng không dám lập tức đẩy nắp quan tài ra, chẳng may thôn trưởng đang trông coi ở bên ngoài, vậy hắn chắc chắn phải chết một lần nữa.

Thế là, hắn nhanh chóng quan sát Kim Đan của mình, chẳng mấy chốc phát hiện viên hạt giống yếu ớt lại ẩn chứa sinh mệnh lực cường đại trong Kim Đan vẫn còn, còn chưa dùng đến Khước Tử Nghịch Mệnh Đan.

Vậy là Thiên Thương Lệ.

Nghĩ vậy, Bùi Lăng cẩn thận sờ túi trữ vật bên hông, không dám gây ra chút động tĩnh nào. Chẳng mấy chốc hắn phát hiện ba viên Thiên Thương Lệ đều ở trong túi trữ vật, cũng chưa chạm đến.

Hắn không nhịn được khẽ giật mình, chắc chắn vừa rồi mình đã chết một lần!

Nhưng không phải Khước Tử Nghịch Mệnh Đan, cũng không phải Thiên Thương Lệ, vậy làm sao nhặt về một mạng?

Nhưng hiện tại lại không phải lúc suy nghĩ vấn đề này, Bùi Lăng khẽ lắc đầu, trước tiên để việc này qua một bên, tâm niệm vừa động lấy ra viên Thiên Thương Lệ thuần một màu xanh kia.

Ngày đó sư tôn Dược Dạ Thư cho hắn ba viên Thiên Thương Lệ, một viên giữ mạng, một viên cứu người, một viên cuối cùng có kịch độc.

Hiện tại hắn lấy ra viên Thiên Thương Lệ màu xanh này là viên có kịch độc!

Cầm viên Thiên Thương Lệ này trong tay, trong lòng Bùi Lăng vững vàng, lúc này duỗi ra một cái tay khác, chậm rãi đẩy nắp quan tài.

Lần đẩy này mới phát hiện nắp quan tài lại chưa đóng đinh, hắn chỉ hơi dùng sức đã trượt ra một khe hở.

Bùi Lăng nín thở tập trung chờ đợi, một lát sau bên ngoài không có chút phản ứng nào, ngược lại có mùi máu nồng đậm truyền vào.

Thấy thế, hắn lập tức xích lại gần khe hở quan sát.

Đã thấy quan tài nằm trong một căn phòng, căn phòng này hơi quen mắt, là căn phòng nhi tử độc nhất của thôn trưởng.

Chỉ có điều những nến thi dầu kia đã bị chuyển đi toàn bộ, lúc này khắp nơi trong căn phòng là từng tầng lớp màu đỏ tươi, không biết bao nhiêu máu tươi chế ra trận văn phức tạp, vết máu cũ mới đan xen, đen kịt, đỏ thẫm, đỏ hồng, đỏ tươi... Vô số oán giận, căm hận, hận ý ngưng tụ trong đó, vẫn khóa lại tất cả khí tức trong trận.

Trước đó hệ thống điều khiển Bùi Lăng chém thân thể nhi tử độc nhất của thôn trưởng thành hai đoạn, đã được khâu lại một lần nữa.

Trên người hắn ta đã thay một bộ bào áo nhưng vẫn là hỉ phục màu đỏ chót, khăn vấn đầu của tân lang quan, còn đổi đóa mẫu đơn màu đỏ chót mới hái.

Lúc này hắn ta đang ngồi xếp bằng ở trong trận pháp, hai mắt mở to nhìn trừng trừng quan tài, vừa lúc nhìn Bùi Lăng.

Trong lòng Bùi Lăng giật mình cho rằng mình bị phát hiện, nhưng cẩn thận quan sát lại phát hiện nhi tử độc nhất này của thôn trưởng cũng không có chút phản ứng nào.

Cũng như lần đầu tiên gặp mặt, sắc mặt đối phương xanh trắng mơ hồ có thể thấy được tử khí quanh quẩn, không khác gì tử thi.

Trong lòng Bùi Lăng nghi ngờ, trong tay nắm chặt viên Thiên Thương Lệ kia, hơi do dự rồi trực tiếp đẩy nắp quan tài ra, xoay người trèo ra ngoài.

Ngay sau đó, hắn đẩy nắp quan tài về chỗ cũ, nhìn về phía nhi tử độc nhất của thôn trưởng.

Xoạt xoạt xoạt...

Giữa không trung yên lặng xuất hiện hơn mười đạo đao khí, trong nháy mắt chĩa vào tất cả điểm yếu hại của đối phương.

Thấy lúc này nhi tử độc nhất của thôn trưởng vẫn không có bất kỳ phản ứng gì, trong lòng Bùi Lăng càng nghi ngờ, lập tức đi đến bên cạnh hắn ta, cẩn thận kiểm tra.