Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Bên Trong Cẩu Đạo

Chương 916: Đừng xông vào nhà trống




Kiều Từ Quang và Vũ Mông tiên tử nhìn theo phương hướng tơ máu, mới phát hiện đầu Thạch Vạn Lý đang nhanh như chớp lăn về phía Từ gia, chỉ là trước cửa nhà Từ gia có một bậc cửa, đầu lâu không thể lăn qua đó được.

Vào lúc này, tơ máu tiến lên một phát cuốn lấy đầu, kéo nó về bên cạnh thi thể, liều mạng nối về trên cổ.

Vô số tơ máu điên cuồng phun trào từ chỗ đứt, tiếng "răng rắc", "răng rắc" bắt đầu vang lên, xương cốt bắt đầu sinh ra, ghép lại, tiếp theo là huyết nhục dung hợp, chẳng mấy chốc huyết dịch lại bắt đầu lại lưu động từ phần đầu, tiếng tim đập yếu ớt vang lên, tiếp theo sinh mệnh lực cường đại của tu sĩ Kim Đan kỳ bị dược lực kéo theo, nhanh chóng khôi phục.

Thấy thế, Kiều Từ Quang lập tức nín thở tập trung cảnh giác nhìn quanh, hộ pháp cho hắn ta.

Trong giây lát, cuối cùng Thạch Vạn Lý nằm trên mặt đất hoàn toàn khôi phục, ánh mắt tan rã, thở dốc từng ngụm, trong chốc lát lại không đứng dậy được.

Mặc dù Khước Tử Nghịch Mệnh Đan có thể cho hắn ta cái mạng thứ hai, nhưng cảm giác đau khổ to lớn do cải tử hoàn sinh, cùng đầu lâu bị lực lượng từ nơi sâu xa lăn về phía phòng trống, cảm giác khủng bố vô cùng to lớn kia, lại cần ý chí lực lớn lao mới có thể chịu đựng được.

Lần này khởi tử hồi sinh, gần như hao hết tất cả tâm lực của hắn ta.

Nếu lại kéo dài một chút thời gian, hắn ta có thể trực tiếp sụp đổ tinh thần, đến lúc đó dù dược lực tiếp tục phục sinh nhục thân cho hắn ta, hồn phách cũng sẽ tiêu tán, chỉ khôi phục một cái xác hoàn chỉnh mà thôi.

Hơn nữa đây là Khước Tử Nghịch Mệnh Đan thượng phẩm, nếu là trung phẩm hoặc là hạ phẩm, hiệu quả càng kém, nguy hiểm cao hơn!

Lúc này, con ngươi Thạch Vạn Lý hơi điều chỉnh tiêu điểm, cuối cùng thấy được Kiều Từ Quang và Vũ Mông tiên tử bên cạnh.

Hắn ta lại hít thở sâu hai lần, mới có sức lực nói chuyện, giọng nói khàn khàn: "Đừng xông vào phòng trống, quy tắc này là thật."

Vừa rồi xâm nhập vào lão Từ gia, mục đích là muốn xem người chết trong nhà này là ai.

Nhưng không ngờ một nhà ba người đều chết hết!

Cứ vậy, lão Từ gia không có người sống đã thành phòng trống, hắn ta tiến vào bên trong là mạnh mẽ xông vào phòng trống.

Ngoài ra, vừa rồi hắn ta đi một vòng ở trong thôn, nơi đây có rất nhiều phòng trống, rất có thể cũng giống với lão Từ gia.

Chỉ sợ trong làng đã từng tổ chức rất nhiều đám tang.

Nghe vậy, Kiều Từ Quang ngẩn ngơ, chợt nhận ra Thạch Vạn Lý xông vào phòng trống, vi phạm vào quy củ trong thôn, đưa tới "nguyền rủa" mà thôn trưởng đã nói tới.

Nghĩ tới đây, nàng lập tức nói: "Trước tiên trở về rồi hãy nói."

Một lát sau, Kiều Từ Quang đưa Thạch Vạn Lý về đại trạch, vốn định tiếp tục đi tìm bốn vị sư muội, đã thấy bốn vị sư muội trở về, đang mong mỏi và trông chờ ngay dưới mái hiên.

Thấy Kiều Từ Quang trở về đều khẽ hoan hô một tiếng, vội vàng dẫn theo làn váy chạy tới, bao bọc vây quanh nàng.

Kiều Từ Quang liếc qua, thấy các nàng đều hoàn hảo không chút tổn hại, thầm thở phào, sau đó giận tái mặt hỏi: "Vừa rồi các ngươi đều đi nơi nào thế?"

Hiện tại Thạch Vạn Lý đã dần khôi phục, có thể tự bước đi, nghe vậy cũng hoảng sợ, bốn vị sư muội Tố Chân Thiên cũng đi điều tra manh mối?

Cũng may không xảy ra chuyện giống hắn ta!

Nghĩ tới đây, Thạch Vạn Lý thở dài: "Bên ta vừa thăm dò được, đám tang ở lão Từ gia trong thôn. Vì vậy đi lão Từ gia xem xét, kết quả cả nhà ba người bọn họ đã bỏ mình toàn bộ, còn bị đặt trong quan tài ở hậu viện. Lão Từ gia cũng bởi vậy mà thành phòng trống."

"Ta vi phạm quy tắc, không thể chống cự nguyền rủa, cũng may vài ngày trước đó được một vị đại sư ưu ái, dùng qua Khước Tử Nghịch Mệnh Đan, nhặt về một cái mạng."

Hàng lông mày kẻ đen của Kiều Từ Quang cau lại, nàng cũng thăm dò được từ chỗ thôn trưởng là đám tang ở lão Từ gia, lại không biết lão Từ gia đã chết hết.

Nếu không phải Vũ Mông tiên tử đi tìm, sau đó lại phát hiện Thạch Vạn Lý xảy ra chuyện, tiếp theo nàng đang định đi lão Từ gia nhìn xem...

"Vậy các ngươi thì sao?" Suy nghĩ thay đổi thật nhanh, Kiều Từ Quang lại nhìn về phía bốn vị sư muội.

"Sư tỷ, ta và Chương sư tỷ không hỏi được cái gì." Nguyễn Chỉ nghe vậy, ngượng ngùng nói, "Người trong thôn hoặc là hỏi gì cũng không biết, hoặc là nhìn trái nhìn phải nói việc khác..."

Chương Tinh đứng bên cạnh gật đầu, vẻ mặt buồn bực.

Sở Hàm Bội và Chung Thi Châu nói: "Sư tỷ, chúng ta tìm tới một người, nàng là Khốc Tang bà trong thôn, ở ngay bờ sông."

"Nàng bằng lòng nói cho chúng ta biết lai lịch thôn làng, nhưng muốn ngày mai chúng ta đi theo nàng khóc tang mới bằng lòng nói."

Khóc tang?

Sắc mặt Kiều Từ Quang thay đổi, vừa rồi thôn trưởng cũng nhắc tới yêu cầu này nhưng muốn nhạc công, bây giờ Khốc Tang bà lại muốn người cùng khóc tang.

Thế nhưng, từ đầu đến cuối thôn trưởng đều không muốn nói rõ lai lịch thôn làng, bây giờ có người bằng lòng nói, ngược lại thấy hơi bất ngờ...

Chỉ có điều, bây giờ còn không biết đám tang kia là xảy ra chuyện gì, tùy tiện đi làm nhạc công hoặc là khóc tang, chắc chắn vô cùng nguy hiểm.