Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Bên Trong Cẩu Đạo

Chương 86: Sư đệ gặp rắc rối gì cứ nói! (1)




Lập tức bắt pháp quyết, rút lui trận pháp, phất tay mở cửa sân, trầm giọng nói: "Tiến đến."

"Trịnh sư huynh!" Bùi Lăng đứng ngoài cửa thở phào, Trịnh Kinh Sơn nguyện ý gặp hắn, dù sao cũng là chuyện tốt.

Hắn vừa vào cửa đã ôm quyền hành lễ, "Từ khi nhập tông đến nay, không có lúc nào ta không nghĩ đến việc báo đáp ân tình của Trịnh sư huynh! Chỉ là tu vi thấp lại không có gì trên người, nếu chỉ nói cảm ơn suông sẽ không có thành ý. Bây giờ đi làm nhiệm vụ về, nhờ phúc của Trịnh sư huynh, may mắn có thu hoạch, vì vậy đến đây bày tỏ tâm ý."

Nói xong lấy ra mười viên linh thạch hạ phẩm từ trong túi trữ vật, hai tay dâng lên, rất cung kính đưa tới trước mặt Trịnh Kinh Sơn.

Trên đường tới, Bùi Lăng đã tính toán qua, bây giờ trong tay hắn có 167 viên linh thạch hạ phẩm do nhiệm vụ ban thưởng, lại thêm kế thừa di sản của đám cặn bã Trần Hoàn, tính toán đâu ra đấy cũng không đến hai trăm viên linh thạch hạ phẩm, đối với khoản tiền phạt hơn bảy vạn, thật sự không có chút ý nghĩa nào.

Nếu có thể thông qua Trịnh Kinh Sơn nhận mấy chỗ tốt như giảm bớt tiền phạt, hoặc là được kéo dài kỳ hạn, biết đâu còn có thể trấn áp ba nhà Lý Tư Quảng... Tóm lại đạt được bất kỳ một mục đích nào, hắn đều không thua thiệt.

Nếu không thu hoạch được một thứ nào, cũng chỉ tổn thất mười ba viên linh thạch hạ phẩm, Bùi Lăng vẫn có thể bỏ ra được.

Nghĩ như vậy, Bùi Lăng khẽ ngẩng đầu, thuận tiện để Trịnh Kinh Sơn nhìn thấy biểu cảm thành khẩn biết ơn của mình.

"..." Trịnh Kinh Sơn hoảng hốt, hắn ta không ngờ Bùi Lăng tới đây, càng không ngờ Bùi Lăng lại đến cảm tạ mình.

Trong chốc lát lại hơi không kịp phản ứng.

Ngược lại là Bùi Lăng, sau khi ngẩng đầu liếc nhìn tổn thương trên mặt Trịnh Kinh Sơn, không khỏi ngây ngốc: "Trịnh sư huynh, ngài đây là..."

"Ngày trước so tài với một mạch chủ Trúc Cơ hậu kỳ." Trịnh Kinh Sơn nghe vậy giật mình, vội vàng ho một tiếng, che giấu nói, "Mặc dù thắng hiểm một chiêu, dù sao đối phương cũng có tu vi cao hơn ta một tiểu cảnh giới, khó tránh khỏi chịu chút vết thương da thịt."

Bùi Lăng không khỏi bội phục, hắn thấy một đám ngoại môn Trần Hoàn không có một người nào là đèn đã cạn dầu, mà từ ngoại môn tấn thăng tới nội môn đệ tử, chắc chắn càng thêm hung tàn.

Trịnh Kinh Sơn còn có thể chiến đấu vượt cấp, thậm chí thắng hiểm một chiêu, khó trách có thể đi theo bên cạnh Lệ tiên tử.

Hắn vội vàng nói: "Thì ra là thế. Trịnh sư huynh lại có thể lấy tu vi Trúc Cơ trung kỳ đánh bại Trúc Cơ hậu kỳ, không hổ là thiên kiêu nội môn, tương lai của tông môn!"

Mấy chỗ trên người Trịnh Kinh Sơn còn mơ hồ đau đớn, nghe lời này, da mặt hơi nóng lên, cố bình tĩnh nói: "Bùi sư đệ nói gì vậy, ta ở trong số nội môn mạch chủ... Khụ khụ..."

Dù sao hắn ta vẫn cần mặt mũi, nói được một nửa lập tức nuốt xuống.

Ai biết Bùi Lăng lập tức gật đầu, nghiêm mặt nói: "Trịnh sư huynh, ta hiểu! Mặc dù tu vi của sư huynh cao thâm, thực lực cường hãn, nhưng không thích khoe khoang... Ta sẽ không nói ra!"

Không phải là cẩu sao? Ta mẹ nó quá hiểu!

Nghĩ đến đây, trong lòng Bùi Lăng không khỏi hơi sầu lo: Nếu Trịnh sư huynh này là người trong cẩu đạo, vậy có lẽ sẽ không nhúng tay vào những việc rắc rối của hắn, chẳng lẽ mười ba viên linh thạch hạ phẩm của mình sẽ đổ xuống sông xuống biển?

"Không nói cái này nữa." Trịnh Kinh Sơn không muốn tiếp tục đề tài này, vội vàng chuyển hướng nói, "Đúng rồi, ngươi nói ngươi vừa làm nhiệm vụ trở về? Ngươi mới tiến tông đã đi làm nhiệm vụ? Làm nhiệm vụ gì? Có gặp phải rắc rối gì không?"

"Hồi bẩm Trịnh sư huynh." Bùi Lăng chỉ đợi hắn ta hỏi cái này, thế là rất cung kính nói, "Ta mới tiến tông môn đã xem qua môn quy, nhưng người không có đồng nào, để tránh chuyện ngoài ý muốn, cho nên nhận mấy nhiệm vụ. Chính là tiến về Loa Sơn thành..."

Nhắc đến Loa Sơn thành, trong lòng Bùi Lăng "lộp bộp" một cái, cuối cùng nhớ tới lời dặn dò của Đoan Mộc Viêm.

"Đợi lát nữa lại đến Chấp Sự đường!" Hắn vội vàng nhớ kỹ những chuyện này, lấy lại bình tĩnh, kể lại đại khái tình huống nhiệm vụ cho Trịnh Kinh Sơn nghe, cuối cùng mới nói việc gặp phải rắc rối trong nhiệm vụ: "Trên đường đến Loa Sơn thành, Trương Trọng Cầm sư huynh nói muốn ước lượng thực lực của ta, tránh việc xảy ra sự cố trong thời khắc mấu chốt. Tu vi của Trương Trọng Cầm sư huynh chỉ cao hơn ta một cấp, ta không chống đỡ được bao lâu liền thua trận... Quả nhiên vẫn là Trịnh sư huynh lợi hại, đối mặt với tu sĩ cao hơn một tiểu cảnh giới, cũng có thể thủ thắng."

Trịnh Kinh Sơn nghe lời này, khóe miệng giật giật, tâm tình lại tốt hơn.

Dù sao từ khi hắn ta bị Miêu Thành Dương hành hung đến hôn mê ngay trước mặt mấy sư đệ, uy vọng rớt xuống ngàn trượng, lại ngay lúc sư tỷ đã bế quan, hắn ta không tiện cầu xin sư tỷ che chở, chỉ có thể tự đối mặt với cục diện này.

Miêu Thành Dương cố ý lan truyền chuyện đã xảy ra, nghe nói trong âm thầm còn nhận được sự ủng hộ của Chu chân truyền luôn bất hòa với sư tỷ lại luôn bị sư tỷ áp chế... Trong chốc lát, chuyện này đã lan truyền thành trò cười trong toàn bộ nội môn.

Nếu không Trịnh Kinh Sơn cũng không lấy lý do tu luyện, một mình trốn ở trong khu nhà nhỏ này tránh đầu sóng ngọn gió.