Về phần màu sắc... Xu hướng của phương thế giới này là chín tông môn lớn!
Xu hướng của chín tông môn lớn là từ thế gia vọng tộc như Cửu A Lệ thị.
Nói cách khác, bản thân Lệ sư tỷ là mục tiêu mà người khác tranh nhau bắt chước, cũng không thể mua một vài thứ mô phỏng cao cấp ở nơi này về để lừa gạt chứ?
Chỉ là, ngay lúc Bùi Lăng định quay đầu rời đi, khóe mắt hắn chợt liếc qua cái gì đó...
Bùi Lăng không hề chậm trễ đi vào, đi thẳng đến một nữ tu đứng đối diện cửa tiệm.
Trên cánh tay nữ tu kia cột một dải băng màu xanh lá, trên dải băng thêu lên bảng hiệu đơn giản hoá của cửa hàng này, đây là biểu tượng thân phận của công nhân làm thuê trong tiệm.
Vẻ ngoài của nữ tu khá đẹp, đôi má trắng nõn nà, đôi mắt hàm chứa thu thuỷ, dáng người yểu điệu.
Thế nhưng, thứ mà Bùi Lăng đang chú ý tới không phải khuôn mặt dáng vẻ của nàng, mà là pháp y trên người nàng!
Bộ pháp y này được dệt từ giao tiêu, nhẹ mềm như mây khói, ngoại trừ ba vị trí nhất định phải che đậy, chỗ khác trông như váy dài bồng bềnh, làn váy kéo dài, lại là chất liệu lụa mỏng, liếc qua là thấy ngay.
Thậm chí, lụa mỏng như khói, trông càng có một loại vẻ đẹp mông lung, không diễn tả được vẻ kiều diễm.
"Chỗ các ngươi ngoại trừ vải áo, còn bán cả đồ may sẵn sao?" Bùi Lăng chỉ nhìn một cái đã nhận ra bộ váy áo này là bộ đồ mà Kim Tố Miên mặc ngày đó.
Hắn đi đến trước mặt nữ tu, mở miệng hỏi thăm.
Nữ tu kia nghe vậy đầu tiên nở nụ cười xinh đẹp, theo thói quen liếc mắt đưa tình với hắn, lúc này mới mềm mại nói: "Đúng vậy! Mời đạo hữu xem, bên trong còn có nhiều kiểu dáng hơn..."
Nàng xoay người, dáng vẻ yểu điệu dẫn Bùi Lăng đi vào nơi sâu trong cửa hàng, vừa đi vừa thao thao bất tuyệt chào hàng, "Chủ nhân của chúng ta có thân quyến bái nhập Thiên Sinh giáo, vì vậy vải áo và thợ may của cửa hàng đều là độc nhất toàn bộ Vạn Hủy hải."
"Thậm chí đệ tử vọng tộc của tông môn khác đều sẽ tới cửa hàng mua sắm."
"Mời đạo hữu xem mấy bộ này, mặc dù dùng tài liệu không nhiều nhưng đều do môn chủ Hợp Hoan môn thuộc Thiên Sinh giáo tự mình thiết kế, nổi tiếng có thể phơi bày ra vẻ đẹp tự nhiên của nữ tử..."
"Còn có món này, theo thống kê của cửa hàng là bộ váy sam cần thiết khi song tu được đạo lữ hoan nghênh..."
"Một dãy bên kia là kiểu mới nhất đến, nghe nói mấy vị hộ pháp am hiểu thải bổ của Thiên Sinh giáo đều khen không dứt miệng..."
"Ngoài ra, chỉ cần một lần mua sắm vải áo, quần áo ở cửa hàng đủ một ngàn linh thạch trung phẩm, đều tặng thêm một phần tâm pháp độc nhất vô nhị của Hợp Hoan môn."
"Đủ ba ngàn linh thạch trung phẩm, ngoại trừ tâm pháp Hợp Hoan môn lại cho tâm đắc song tu của một vị đệ tử chân truyền nào đó trong Thiên Sinh giáo."
"Đủ năm ngàn linh thạch trung phẩm, còn có thể tùy ý chọn trong rất nhiều đồ vật khuê phòng do đúc khí sư Thiên Sinh giáo tự tay chế tạo..."
Lúc đang nói chuyện, nữ tu lấy ra một chồng pháp bảo bịt mắt cho xem, vẻ ngoài trông khác nhau, có tươi đẹp, có cuồng dã, có quy củ, thậm chí còn có mấy thứ quỷ dị, chủ yếu nhất là bọn chúng đều có thể che đậy nhãn thức và thần niệm, khiến người đeo hoàn toàn mất đi tầm nhìn như phàm nhân.
Sau đó lại lấy ra lỗ tai miêu yêu, vây đuôi giao nhân, dây thừng đặc chế, lục lạc...
Nữ tu vô cùng hào hứng chào hàng, Bùi Lăng nghe được cũng liên tiếp gật đầu.
Không sai!
Nữ hài tử đều thích quần áo mới!
Nên mua chút quần áo mới cho Lệ sư tỷ!
Hơn nữa Lệ sư tỷ có tu vi cao như vậy, đã sớm nóng lạnh bất xâm, đặc biệt là lúc ở trong hành cung, không cần thiết chọn loại che phủ kín kẽ.
Cứ chọn loại ít vải vóc nhất!
Lúc này hắn phân phó đóng gói toàn bộ váy sam này lại.
Nhiều bộ quần áo như vậy, sau khi Lệ sư tỷ nhìn thấy nhất định sẽ rất vui vẻ!
Chỉ có quần áo cũng khó tránh khỏi quá đơn điệu, Bùi Lăng nghĩ đến đây, lại mua một đống đồ vật, bỏ vào trong túi toàn bộ đồ được tặng trong cửa hàng này...
Một canh giờ gần đến, Bùi Lăng cảm giác đưa những lễ vật này cho Lệ sư tỷ cũng gần đủ rồi, thế là quay về trà lâu mà lúc trước truyền tống tới.
Vừa vào cửa đã thấy trước mặt Lệ Vô Mị bày bộ đồ uống trà, đang vừa uống trà vừa chờ hắn.
Thấy Bùi Lăng trở về, lập tức đứng dậy nói: "Đi!"
Trước đó hai người truyền tống từ Lưu Lam hoàng triều đến phường thị Vạn Hủy hải, dùng Truyền Tống Trận ở lầu ba, lần này Lệ Vô Mị dẫn Bùi Lăng tới hậu viện.
Trong một gian sương phòng ở hậu viện, nhìn từ bên ngoài chỉ chất đống một ít tạp vật, không có một ai.
Sau khi đi vào bên trong, Lệ Vô Mị kết động pháp quyết, căn phòng này mới lộ ra bộ mặt thật.
Tạp vật xung quanh lập tức biến mất, trên mặt đất hiện ra hoa văn Truyền Tống Trận phức tạp.
Hai người tiến vào bên trong, sau khi Lệ Vô Mị thôi động pháp trận, theo một đạo ánh sáng trắng hiện lên, bóng dáng của bọn họ lập tức biến mất.
...
Mấy ngày sau, một cái pháp chu cỡ trung nhanh chóng lướt qua không trung.
Trong pháp chu.
Một phòng tầng cao nhất.
Bùi Lăng đang mặt không thay đổi uỷ thác luyện đan.
Mấy ngày nay, Lệ Vô Mị dẫn theo hắn liên tục sử dụng Truyền Tống Trận, hiện tại đã vào cảnh nội Trọng Minh tông.