Đây là Truyền m Phù mà Cửu A Lệ thị chuyên dùng để liên lạc với hắn, lúc này trên phù lục đang phát ra ánh sáng dìu dịu, hiển nhiên có người đang muốn liên lạc với hắn.
Sắc mặt Bùi Lăng vui mừng nhưng không lập tức thôi động phù lục, mà thao túng Hỏa Diễm Vân Bằng nhanh chóng hạ xuống giữa núi rừng.
Ngay sau đó, lại lấy thần niệm bắt đầu dò xét hoàn cảnh xung quanh.
Thần niệm tức là ý niệm của tu sĩ.
Nhưng trước khi Kết Đan, ý niệm của tu sĩ cực kì yếu kém, dù so với người thường cũng không mạnh hơn quá nhiều, dưới tình huống bình thường chỉ có thể dùng để nội thị, không thể thả ra dò xét.
Chỉ có sau khi Kết Đan, trong nội đan uẩn xuất thần hồn, lúc này ý niệm tu sĩ mới như cây có rễ, nước có nguồn, sinh ra sự lột xác trên căn bản, mặc dù vẫn vô hình vô chất, lại có thể nhìn trộm thiên địa vạn vật.
Chỉ là, tu sĩ vừa vào Kết Đan kỳ, dựa theo phẩm chất thành đan khác biệt, phạm vi thần niệm cũng một trời một vực.
Tu sĩ Tạp Đan, phạm vi thần niệm bao trùm không hơn trăm bước.
Thậm chí nếu là loại tu sĩ miễn cưỡng thành đan, còn chưa chắc đã đạt đến trăm bước.
Nếu là Chân Đan lục phẩm đến tứ phẩm, phạm vi thần niệm có thể mở rộng đến giữa trăm bước và hai trăm bước, dưới tình huống bình thường không thể vượt qua hai trăm bước.
Về phần Kim Đan...
Mỗi khi Kim Đan tăng lên một phẩm, đều là một tầng thứ hoàn toàn mới!
Hiện tại Bùi Lăng toàn lực thả ra thần niệm, lấy hắn làm trung tâm, hắn có thể nhìn rõ ràng tất cả gió thổi cỏ lay trong vòng ba ngàn bước.
Vào lúc này, hắn tập trung kiểm tra, trong nháy mắt toàn bộ sâu bọ chim thú, cây cỏ lớn lên, dòng nước màu xanh, cát đá khoáng mạch trong núi rừng... Tất cả cảnh tượng động tĩnh đều được chiếu rọi rõ ràng toàn bộ trong thần niệm của hắn, không chỗ che thân!
Cẩn thận cảm ứng một lát, không phát hiện bất kỳ nguy hiểm nào, gần đây cũng không có sự tồn tại của bất kỳ sinh linh khai trí nào, Bùi Lăng lại nhanh chóng lấy ra một cái trận bàn, sau khi kích phát lập tức hình thành một trận pháp cách âm lấy hắn làm trung tâm.
Lúc xác định không có vấn đề, hắn mới thôi động Truyền m Phù trong tay.
Ngay sau đó, giọng Lệ Vô Mị vang lên từ bên trong Truyền m Phù: "Bùi Lăng, bây giờ ngươi đang ở đâu?"
"Lệ tiền bối, ta đang ở Lưu Lam hoàng triều..." Bùi Lăng lập tức trả lời, đang muốn giải thích lại bị đối phương trực tiếp cắt ngang.
Lệ Vô Mị trầm giọng nói: "Ta biết! Bây giờ ta cũng ở Lưu Lam hoàng triều, nhưng ta tìm trong Cừ thành mấy lần cũng không phát hiện tung tích của ngươi."
Cừ thành?
Bùi Lăng lập tức khẽ giật mình, Lệ Vô Mị tìm hắn lại tìm tới tận Cừ thành?
Thế nhưng hắn nhanh chóng kịp phản ứng.
Hệ thống thiểu năng thao túng hắn, suýt nữa nấu thành chủ phu nhân ở trước mặt mọi người trong Cừ thành.
Sau đó Cừ thành bắt đầu phát lệnh truy nã hắn toàn thành.
Ngay sau đó, lệnh truy nã này còn truyền đến quận thành...
Chắc chắn Lệ Vô Mị đã bị việc truy nã hấp dẫn tới.
Nghĩ đến đây, Bùi Lăng lập tức nói: "Hiện tại ta không còn ở Cừ thành, ta đang ở trong một dãy núi cách Ích An thành Lang Can quận khoảng ba trăm dặm về phía tây nam."
"Nơi đây có rất nhiều dãy núi, ta không rõ ngọn núi này tên là gì, phía trước có một thác nước cao trăm thước, tùng mọc khắp nơi."
Nghe vậy, giọng nói trong Truyền m Phù nhanh chóng trả lời: "Rất tốt! Bây giờ ngươi cứ chờ ở chỗ đó, ta lập tức tới tìm ngươi, đúng rồi..."
Nói đến đây, giọng nói Lệ Vô Mị hơi dừng lại, tiếp theo đột nhiên hỏi, "Lần trước ngươi gặp được thiên kiêu tộc ta ở Bồng Doanh quan, người đó là ai?"
Bùi Lăng ngẩn ngơ, lập tức nghĩ đến Lệ Yến Lăng!
Thế nhưng, ngày đó rời khỏi Bồng Doanh quan, lúc hắn hỏi Lệ Vô Mị và Lệ Hàn Ca về Lệ Yến Lăng, hai nhân vật quan trọng của Cửu A Lệ thị đều vô cùng chắc chắn nói cho hắn biết, Lệ thị căn bản không có đệ tử nào tên là Lệ Yến Lăng!
Nhưng sao lúc này Lệ Vô Mị lại nhắc đến cái tên này?
Hắn đột nhiên hiểu ra!
Không, đôi bên đã sắp gặp mặt rồi, nếu Lệ Vô Mị muốn biết việc của Lệ Yến Lăng, vì sao không đợi gặp mặt lại nói, cần gì vội vã nhắc đến trong Truyền m Phù?
Hiện tại Lệ Vô Mị hỏi vấn đề này, là đang thử thăm dò tình huống bên hắn!
Dù sao nơi này cũng là địa bàn của Lưu Lam hoàng triều, nếu Bùi Lăng đã rơi vào trong tay hoàng triều, Lệ Vô Mị có thực lực mạnh hơn, đơn thương độc mã đến tìm hắn, chắc chắn cũng chắp cánh khó thoát!
Đương nhiên, lấy thân phận của Lệ Vô Mị, đã ngàn dặm xa xôi lẻn vào Lưu Lam hoàng triều tìm Bùi Lăng, hiển nhiên rất coi trọng hắn.
Không có gì bất ngờ xảy ra, dù Bùi Lăng thật sự rơi vào trong tay hoàng triều, chắc Lệ Vô Mị cũng không dễ dàng từ bỏ hắn.
Nhưng đối phương là tộc lão của Cửu A Lệ thị, bản thân lại không thể rơi vào trong tay kẻ địch.
Nghĩ vậy, Bùi Lăng lập tức nói: "Là Lệ Yến Lăng sư huynh."
"Ha ha ha... Không sai, đúng là đứa bé Yến Lăng kia." Ngay lúc suy nghĩ của Bùi Lăng thay đổi thật nhanh, trong Truyền m Phù truyền ra tiếng cười thoải mái của Lệ Vô Mị, "Xem ra bên ngươi thật sự không có việc gì."
"Tốt, chờ ta, ta đến ngay!"