Trong lúc suy nghĩ xoay chuyển, sinh cơ phun trào trong cơ thể Bùi Lăng, thương thế bắt đầu khôi phục với tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được, kiếp lực của kiếp lôi tràn lan ở trong cơ thể hắn, cũng bị nhục thân nhanh chóng hấp thu.
Vừa nãy Nam Kha Mộng Hỏa còn kháng cự hắn, lúc này bị luồng kiếp lực của kiếp lôi này áp chế, ngược lại bị luyện hóa hơn phân nửa, tụ hợp vào kinh mạch...
Khó khăn lắm Bùi Lăng mới thở phào một hơi, chỉ thấy trong kiếp vân liên tục lấp lóe điện quang chiếu khắp thiên địa, vô số điện xà nhỏ bé nhanh chóng di chuyển trong tầng mây, nhanh chóng hội tụ thành lôi mãng to lớn.
Vòng kiếp lôi thứ hai đã ấp ủ xong!
Trọn vẹn ba đầu lôi mãng gào thét ôm theo khí tức hủy diệt, vạch phá bầu trời, ầm vang bổ về phía Bùi Lăng.
Nơi xa, Dược Dạ Thư bình tĩnh nhìn, đối phương nhất định phải tự độ Kim Đan kiếp.
Nếu nàng nhúng tay vào, đối phương sẽ không thể hấp thu kiếp lực của lôi kiếp này.
Đây không phải kiếp của nàng, nàng cũng không thể hấp thu kiếp lực trong đó.
Cứ vậy, phẩm giai Kim Đan do đối phương kết xuất chắc chắn sẽ hạ xuống, dù có người giúp đỡ độ kiếp, vẫn được không bù nổi mất...
Bởi vậy, trừ khi đồ nhi rơi vào tình thế chắc chắn phải chết, nếu không nàng chỉ yên tĩnh đứng ngoài quan sát.
Lúc này, từ góc nhìn của nàng, kiếp lôi như cự mãng hồng hoang đập xuống từ bầu trời, hung uy cuồn cuộn, Bùi Lăng đang độ kiếp lại một người một đao lẻ loi đứng đó, so sánh ra hắn nhỏ bé như sâu kiến.
Ầm ầm...
Tiếng sấm chấn động toàn bộ "Tiểu Tự Tại Thiên", kiếp lôi rơi xuống đầu như trời đất tru sát!
Dường như ý chí từ nơi sâu xa cũng muốn diệt sát Bùi Lăng ngay tại chỗ.
Hai luồng áp lực đến từ ngoại giới và tâm linh, trong khoảnh khắc sống còn Bùi Lăng đột nhiên nhắm mắt lại, tất cả mọi thứ xung quanh nhạt đi.
Cùng lúc đó, trong đầu Bùi Lăng vô thức nhớ lại tình cảnh Hàn Tủy Hỏa đốt Lộc Tuyền thành, chiến đấu với Hoắc Triệu Cảnh trong lâu bảo Mai thị, quỷ dị tuần hoàn trong Bồng Doanh quan, gặp nạn ở Vạn Hủy hải, từ Cừ Thành đến Lam Kinh lại vào "Tiểu Tự Tại Thiên"... Cho đến cuối cùng, trận giao chiến vô cùng kinh khủng của bàn tay lớn màu vàng óng và bàn tay bạch cốt lân hỏa ở trong hư không, những điều này không ngừng quanh quẩn trong đầu hắn, hơn nữa ngày càng rõ ràng!
Ngay sau đó, Bùi Lăng đột nhiên mở ra mắt, màu xanh thẳm của Hàn Tủy Hỏa trong con mắt như đang mờ đi, chuyển thành ánh sáng long lanh như hư ảo, như lưu ly trên bầu trời, trong lưu ly chợt hiện ra một vòng ánh sáng vàng, trường đao chém ra!
Đây là một đao vô cùng thuần túy, không sử dụng bất kỳ đao pháp, đao kỹ gì.
Chỉ dựa vào bản năng, chỉ dựa vào sự lĩnh ngộ trong chớp mắt không thể miêu tả không thể bắt giữ từ nơi sâu xa.
Xoạt!
Đao khí như huyết hỏa chợt bùng lên, trong nháy mắt hóa thành một dòng nước huyết sắc đi ngược, xen lẫn với một luồng khí thế non nớt lại hùng hậu, thẳng tắp bá đạo, trong nháy mắt chém trúng kiếp lôi khó khăn lắm rơi xuống.
Oanh!!!
Đao khí và ba đạo lôi mãng đồng thời vỡ nát!
Đôi chân Bùi Lăng mềm nhũn, suýt nữa ngã thẳng xuống đất, hắn dùng đao chống đỡ miễn cưỡng giữ vững thân thể, một đao chợt hiểu ra vừa rồi đã dùng hết toàn bộ lực lượng của hắn!
Chỉ đến lúc này, hắn mới hiểu được nguyên nhân mà Lệ sư tỷ để hắn đi ra ngoài lịch luyện, nếu cứ thờ ơ đến cuối cùng không chỉ rơi vào kỳ cảnh, không có tâm cảnh tích lũy trong khoảng thời gian này, dù hắn có gặp may mắn đến mức nào cũng không thể chém ra một đao kia!
Bầu trời kiếp vân quay về màu mực, bên trong mơ hồ hiện ra điện quang, ấp ủ trận lôi kiếp tiếp theo.
Cơ thể của Bùi Lăng và Cửu Phách Đao lập tức hấp thu kiếp lực do vòng kiếp lôi thứ hai để lại.
Trong chớp mắt ngắn ngủi, trạng thái của Bùi Lăng đã khôi phục đỉnh phong!
Nam Kha Mộng Hỏa bị hắn luyện hóa hoàn toàn dưới tác dụng của kiếp lực!
Liên tục trải qua hai vòng kiếp lôi, khí tức của hắn đã mạnh hơn Kết Đan bình thường rất nhiều, thậm chí đến lúc này một vài tán tu Kết Đan trung kỳ chưa chắc đã có thể so sánh với hắn!
Ầm ầm...
Trong kiếp vân vang lên tiếng sấm cuồn cuộn, vòng kiếp lôi thứ ba đã ấp ủ xong...
...
Ầm ầm ầm ầm...
Tiếng sấm không ngừng vang lên.
Một vòng tiếp một vòng kiếp lôi, theo việc hấp thu kiếp lực càng ngày càng nhiều, khí tức của Bùi Lăng cũng trở nên càng ngày càng mạnh.
Cuối cùng, toàn bộ kiếp vân trên bầu trời cũng xoay chậm lại, tạo thành một cái phễu to lớn màu mực.
Tất cả lôi điện trong mây như mạng nhện nứt nẻ kéo dài đến tận dưới đáy phiễu.
Thỉnh thoảng trong tầng mây dày đặc lại hiện ra màu xanh tím khiến người ta sợ hãi.
Thấy cảnh này, Dược Dạ Thư đứng đằng xa khẽ gật đầu, đây là một vòng kiếp lôi cuối cùng.
Đồ nhi của mình có căn cơ và nội tình cực kỳ thâm hậu.
Thiên kiếp Kim Đan, kiếp lôi một vòng mạnh hơn một vòng, càng về sau kiếp lôi càng kinh khủng!
Nhưng ngoại trừ vòng kiếp lôi thứ nhất Bùi Lăng rất miễn cưỡng đỡ được, sau đó được kiếp lực trả lại, ngược lại nương theo thực lực vượt xa tu sĩ cùng cảnh dần ổn định tình hình.
Thế nhưng, mặc kệ là Thiên kiếp gì, thứ đáng sợ nhất vẫn là một kích cuối cùng!