Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Bên Trong Cẩu Đạo

Chương 793: Được cứu vớt (1)




Nữ tử mũ phượng khẽ gật đầu, trầm giọng nói: "Yên tâm! Vừa rồi bản cung đã nhận được truyền tin của phân thân Dược Tiên Nữ, chỉ là 'Tiểu Tự Tại Thiên' bị lão ma Vô Thủy sơn trang tạm thời chặt đứt liên hệ với giới này, vì vậy cần thời gian định vị lại vị trí của những luyện đan sư kia."

"Bây giờ Khâm Thiên Giám đang toàn lực suy tính vị trí trong hư không 'Tiểu Tự Tại Thiên'!"

"Ngươi là huyết mạch hoàng gia, có cùng huyết mạch với bản cung, vì vậy bản cung mới có thể nhanh chóng cứu ngươi ra trước..."

"Tốt, ngươi đi xuống nghỉ ngơi trước, bản cung chờ Khâm Thiên Giám ở chỗ này."

"Chỉ cần có kết quả sẽ cứu người ngay!"

Mặc dù Chung Quỳ Hi dựa vào Khước Tử Nghịch Mệnh Đan khôi phục thương thế, nhưng dù sao lấy một địch hai, tử chiến một trận với hai tên chân truyền tứ đại Ma môn, tâm lực tiêu hao rất nhiều.

Bây giờ mẫu hậu tự mình tọa trấn, hắn ta cũng yên lòng, gật đầu nói: "Hài nhi cáo lui."

Chờ Chung Quỳ Hi lui ra, sắc mặt nữ tử mũ phượng hơi trầm xuống, lộ ra vẻ tức giận.

Ma môn... Lại là Ma môn!

Mỗi lần luận đan đại điển, tứ đại Ma môn đều không bỏ qua cơ hội làm mưa làm gió, nhưng lần này cũng dám ra tay với Dược Tiên Nữ, đúng là khinh người quá đáng!

Nàng mặc kệ kẻ cầm đầu chuyện này là Vô Thủy sơn trang hay Trọng Minh tông, lần này hai đại Ma môn này đã chạm tới ranh giới cuối cùng của hoàng triều, nhất định phải gánh chịu lửa giận của hoàng triều!

Nghĩ đến đây, nữ tử mũ phượng bước ra một bước, trong khoảnh khắc đã rời khỏi hậu cung, xuất hiện bên ngoài đại điện.

Hiện tại nơi này đã có rất nhiều văn võ quan viên tụ tập, vẻ mặt mọi người nghiêm nghị, đang quan sát tình huống toàn bộ Lam Kinh thành qua một mặt thủy kính to lớn dưới đại điện, thỉnh thoảng hạ lệnh điều động tu sĩ đến cứu viện.

Thấy nữ tử mũ phượng xuất hiện, cùng nhau khom mình hành lễ: "Hoàng hậu nương nương!"

Hoàng hậu không hề nói nhảm, dứt khoát lưu loát hạ lệnh: "Trọng Minh tông, Vô Thủy sơn trang dạy mãi không sửa, khinh người quá đáng, sao triều ta có thể nhẫn nhịn nữa? Truyền lệnh của bản cung, triệu Hàn Lâm học sĩ Tý Hậu Bút Mặc chiêu cáo thiên hạ, thảo nghịch phạt tội!"

"Tiểu Tự Tại Thiên".

Địa Hỏa cốc.

Bùi Lăng không dám luyện đan nhưng cũng không thể thu hồi lò luyện đan, chỉ có thể ngồi bên cạnh lò luyện đan giả vờ nhắm mắt dưỡng thần, thật ra không ngừng nghĩ cách thoát thân.

"Vương Cao đạo hữu, không biết bây giờ ngươi đã hoàn thành mấy nhiệm vụ?" Lúc này, bên cạnh đột nhiên vang lên một giọng nói.

Bùi Lăng ngẩng đầu nhìn lên, đã thấy một tu sĩ râu ngắn cẩm bào đứng cách đó không xa, áo bào của hắn ta hơi có vết bẩn, sắc mặt cũng hơi tái nhợt.

Người này là Tuân Vô Dạng.

Trong lúc thi quận trước đó, Tuân Vô Dạng và Nam Cung Túc cùng tìm Bùi Lăng mua Khước Tử Nghịch Mệnh Đan, sau đó còn từng dẫn Chung Quỳ Hi cùng đi bái phỏng Bùi Lăng.

Vì vậy, hiện tại gặp được cũng bình thường, dù sao trước đó hai bên từng gặp mặt vài lần, cũng coi như có chút giao tình.

Nhưng...

Sao những luyện đan sư khác cũng vây quanh hắn?

Nghĩ đến đây, Bùi Lăng nhướn mày nhưng vẫn trả lời: "Hai cái, bây giờ đang nghĩ về nhiệm vụ thứ ba."

Nghe thấy Vương Cao đã hoàn thành hai nhiệm vụ, không có bất kỳ một luyện đan sư nào ở đây cảm thấy ngạc nhiên.

Dù sao tất cả mọi người đều tận mắt thấy luyện đan thuật của Vương Cao.

Ngày đầu tiên thi đình đã bổ sung xong tàn phương!

Tạo nghệ như thế, kỹ nghệ như thế, nếu đại điển luận đan lần này không xảy ra chuyện ngoài ý muốn như bây giờ, ngoại trừ hắn thì không ai có thế lấy được hạng nhất!

"Không biết nhiệm vụ thứ ba của Vương đạo hữu là gì?" Tuân Vô Dạng lập tức hỏi tiếp.

Thoạt nhìn vẻ mặt của hắn ta hơi mất tập trung, hiển nhiên không thật sự cảm thấy hứng thú với vấn đề này, nhưng vì muốn gần gũi với Vương Cao hơn, tất nhiên phải cố gắng tìm chủ đề.

Trong lòng Bùi Lăng mất kiên nhẫn nhưng thấy tất cả mọi người đều nhìn mình, nhất là mấy người trong đó còn cố ý đi đến bên cạnh lò luyện đan của hắn, hắn sợ hãi đứng bật dậy!

"Ta còn muốn luyện chế Ngộ Tâm Thông Khiếu Đan cực phẩm, đừng tới gần lò luyện đan của ta!" Bùi Lăng quát, hai tay lập tức đè lại nắp lò, đề phòng có luyện đan sư tự tiện mở ra.

Ngộ Tâm Thông Khiếu Đan?

Đám luyện đan sư xung quanh đều chưa nghe nói đến loại đan dược này.

Nếu là lúc bình thường, có lẽ sẽ bọn họ giao lưu một phen, sau đó kịp phản ứng nhắc nhở lẫn nhau đây là một trong đan phương truyền thừa của Đan Tổ trong "Tiểu Tự Tại Thiên".

Nhưng bây giờ, tất cả mọi người chỉ nghĩ phải sống sót thế nào, đâu còn tâm trạng lo lắng cân nhắc những điều này?

"Đúng là Vương Cao đại sư, hiện tại lại có thể luyện chế loại đan dược này!" Vì vậy, nghe lời này lại có luyện đan sư mở miệng nói, chẳng quan tâm Ngộ Tâm Thông Khiếu Đan là cái gì, dù sao với kỹ nghệ luyện đan của Vương Cao cũng phải nghiêm túc suy nghĩ, vậy chắc chắn không đơn giản, khen ngợi là xong việc.

"Không sai! Ngộ Tâm Thông Khiếu Đan này nổi tiếng khó luyện, cũng chỉ có Vương Cao đại sư còn muốn luyện chế ra cực phẩm!"

"Triều ta có thể tìm ra thiên tài như Vương Cao đại sư, thật sự đã đến lúc hưng thịnh."

"Làm phiền đại sư, mời đại sư tiếp tục!"