Tinh thần của Bùi Lăng hơi hoảng hốt, trong chốc lát ký ức hơi trống không, giống như bị lực lượng gì đó xóa đi.
Nhưng ngay sau đó trong mắt hắn đột nhiên xuất hiện vô số phù văn nhỏ bé, bên tai có từng tiếng giông tố truyền đến, chẳng mấy chốc đã nhớ ra tất cả những chuyện xảy ra trong khoảng thời gian này!
Không đợi Bùi Lăng kịp phản ứng, cảnh vật xung quanh đột nhiên biến ảo, một dòng sông đột nhiên hiện ra, một phàm nhân lúc chìm lúc nổi trong nước, thỉnh thoảng vươn tay kêu cứu.
Bùi Lăng cau mày, chợt vẫy tay, cách không thu nó tới trên bờ.
Chẳng mấy chốc, cảnh vật lại biến ảo, lần này hắn thấy mấy sơn phỉ đang cầm đao cầm kiếm đuổi giết phụ nhân hài tử, phụ nhân kia dáng người yểu điệu xinh đẹp, váy áo tàn tạ, lúc bỏ chạy sắc mặt trắng bệch, thoạt nhìn cũng có vẻ đáng yêu động lòng người đặc biệt.
Bùi Lăng không chút suy nghĩ, tiện tay đánh ra một đạo khí kình cứu phụ nhân hài tử, thấy phụ nhân quỳ xuống cảm tạ mình, cảnh xuân ẩn hiện, trực tiếp lấy ra một kiện áo bào mà mình chưa từng mặc từ trong túi trữ vật quay đầu ném tới, che đậy cho nàng.
Ngay sau đó, lại là đủ loại tình cảnh hiện ra.
Mới đầu là phàm nhân bị phàm nhân hãm hại đuổi giết, về sau là phàm nhân bị tu sĩ Luyện Khí kỳ giết hại, sau đó lại là phàm nhân bị tu sĩ Trúc Cơ kỳ chèn ép... Bùi Lăng mặt không biểu tình lần lượt cứu người, chẳng mấy chốc tình cảnh biến thành tranh đấu giữa các tu sĩ.
Lần này xuất hiện ở trước mặt hắn là hai tên tu sĩ Trúc Cơ kỳ đấu pháp.
Một người trong đó vẻ mặt căm phẫn, nổi giận nói: "Súc sinh! Ta coi ngươi là hảo hữu tri giao, ngươi lại ngấp nghé pháp bảo gia truyền của ta, nhân lúc ta ra ngoài, hãm hại toàn tộc ta... Hôm nay ta phải giết ngươi!"
Một người khác cũng không nói nhiều, trực tiếp ra tay.
Chẳng mấy chốc tu sĩ vẻ mặt căm phẫn kia bị đánh lén, nhanh chóng thất bại.
Thấy tình hình này, Bùi Lăng ra tay giúp đỡ, để hắn ta tự tay đâm kẻ địch, trả được thù lớn.
Cuối cùng, tu sĩ kia đề nghị lấy pháp bảo gia truyền làm thù lao, Bùi Lăng lập tức từ chối, trực tiếp rời đi.
Đi không bao xa, hắn lại tiến vào một huyễn cảnh, lần này hắn thấy...
Cung Phụng viện, Chu cung phụng ngồi xếp bằng, trước mặt đột nhiên lơ lửng một mặt thủy kính cao mấy thước.
Hắn ta nhìn biểu hiện của Vương Cao trong thủy kính, khẽ gật đầu.
Dưới tình huống ký ức bị che đậy, nhiều lần ra tay cứu người, hơn nữa không ngấp nghé sắc đẹp kẻ yếu, không nhận bảo vật gia truyền của người được cứu... Vương Cao này không chỉ có bản tâm hướng thiện, càng hiếm thấy hơn là không tham lam!
Tâm tính thế này rất tốt.
Phải biết rằng, vừa rồi trông Chu cung phụng có vẻ tùy ý, thật ra từ lúc Vương Cao đi vào tiểu viện, hắn ta đã âm thầm lấy thần niệm kiểm tra thân phận hắn một lượt.
Về sau đã phát hiện, đối phương ẩn giấu một con cổ trùng trong cơ thể, phần bụng thì phong ấn rất nhiều độc đan và Ích Độc Đan.
Khí tức cổ trùng giống hệt với bản thân Vương Cao, không giống bị người khác hạ cổ, càng giống đối phương tự nuôi dưỡng. Dù sao cũng là tán tu tới từ ngoại cảnh, nuôi cổ cũng không phải chuyện gì lạ.
Mà những độc đan và Ích Độc Đan kia, vừa rồi đối phương luyện đan đã sử dụng một viên độc đan.
Sau khi kết thúc luyện đan lại dùng một viên Ích Độc Đan giải độc.
Hành động này rất kỳ quái, nhưng Chu cung phụng là cung phụng hoàng triều, đã gặp không biết bao nhiêu việc trên thế gian.
Vì luyện chế ra đan dược tốt hơn, tự mình hại mình tự ngược; vì lĩnh ngộ đại đạo chân ý, giết thê tử giết người thân; thậm chí còn có người vì theo đuổi lực lượng mạnh hơn, vung đao tự cung...
Trong mắt một hoàng triều cung phụng đã sống không biết bao nhiêu năm như hắn ta, đây không được tính là việc mới lạ gì.
So sánh ra, Vương Cao này chỉ uống thuốc độc luyện đan, đã coi như rất ôn hòa.
Hơn nữa, sau đó đối phương cũng biết sử dụng Ích Độc Đan giải độc, có thể thấy mặc dù hành động của người này hơi cố chấp, nhưng còn chưa đạt tới tình trạng tẩu hỏa nhập ma.
Hiện tại chưa chính thức mở ra "Tiểu Tự Tại Thiên", sau khi Vương Cao bị truyền tống vào, sẽ lập tức rơi vào trạng thái ngủ say.
Trong quá trình này, lại vừa đúng lợi dụng mộng cảnh kiểm tra bản tâm của hắn.
Nếu là loại người lấy mạnh hiếp yếu, bụng dạ ác độc, dù không phải ma tu, sau khi có thực lực cường đại, nắm quyền lớn, cũng sẽ trở thành tai hoạ ngầm của chính đạo.
Thậm chí trình độ nguy hiểm càng hơn ma tu!
Dù hoàng triều cầu hiền như khát, nhưng cũng không bồi dưỡng loại người này!
Đương nhiên, hiện tại xem ra biểu hiện của Vương Cao này cực kỳ tốt.
Các phương diện đều rất phù hợp với kỳ vọng của hoàng triều.
Chờ đại điển luận đan lần này kết thúc, có thể bồi dưỡng hắn thật tốt.
Nghĩ đến đây, Chu cung phụng khẽ gật đầu.
Mười ngày sau, mỗi một vị luyện đan sư thông qua thi đình đều phải kiểm tra bản tâm giống Vương Cao, mới có thể chân chính tiến vào "Tiểu Tự Tại Thiên", tham gia tỷ thí đại điển luận đan sau cùng.
Dù sao, đại điển luận đan thế này, ngoại trừ mời chào nhân tài bên ngoài cho hoàng triều, thật ra cũng là ý của vị Dược Tiên Nữ kia... Cho tới nay, đối phương vẫn đang tìm kiếm một vị truyền nhân có thể kế thừa y bát của chủ nhân.
...