Nếu không, dù đánh bậy đánh bạ luyện chế ra thành đan, phẩm chất đan dược tuyệt đối không thể đạt tới cực phẩm!
Cần biết, mỗi một loại đan dược có thể đạt tới cực phẩm, không chỉ có nghĩa người luyện chế có thuật luyện đan vô cùng tinh diệu, truy cứu căn bản, thật ra là đan phương trọn vẹn, dược tính phối hợp trong đan phương, nguyên lý sinh khắc... Có bất kỳ chỗ nào không hài hòa, cho dù loại đan dược này do tông sư đỉnh phong đan đạo ra tay, tuyệt đối không thể đạt tới cực phẩm!
Có thể thấy được Vương Cao này không chỉ bổ sung tàn phương, hơn nữa bổ sung cực kỳ hoàn mỹ.
Thế gian lại có thiên tài như thế?!
Chung Quỳ Hi là Thập Cửu hoàng tử Lưu Lam hoàng triều, tư chất bản thân cũng coi như xuất chúng, từ nhỏ đến lớn càng gặp không biết bao nhiêu nhân vật kinh tài tuyệt diễm ở tiền triều hậu cung.
Không nói những thứ khác, chỉ nói đan đạo, thuở nhỏ hắn ta thường xuyên thỉnh giáo mấy vị cung phụng, có ai không phải sự tồn tại được biết bao người hâm mộ vây quanh lúc tuổi còn trẻ?
Nhưng cũng chưa từng nghe thấy loại kỳ tài ngút trời như Vương Cao này!
Sau khoảng thời gian mất tập trung ngắn ngủi, Chung Quỳ Hi nhanh chóng lấy lại tinh thần, lập tức trả lại đan dược cho Bùi Lăng, nói từ đáy lòng: "Dưới thanh danh vang dội không có kẻ vô dụng, Vương đạo hữu thật lợi hại!"
"Thế nhưng, nơi kiểm tra không phải ở chính đường, mà ở Cung Phụng viện, đúng lúc ta không có việc gì có thể dẫn đạo hữu đến."
Bùi Lăng khẽ giật mình, trước đó hạc đồng dẫn đường cũng không nói tới Cung Phụng viện, nhưng Chung Quỳ Hi sẽ không nói đùa chuyện như thế này với mình, nghĩ tới đây, hắn hành lễ cảm tạ nói: "Vậy làm phiền Thập Cửu điện hạ."
"Không sao." Chung Quỳ Hi lập tức nói, "Cung Phụng viện ở chỗ này, vào lúc này chắc có Chu cung phụng đang trực."
Hắn ta vừa đi vừa giới thiệu sơ qua về Chu cung phụng, "Vị cung phụng này ăn nói cẩn trọng, trông rất nghiêm khắc nhưng thật ra rất yêu quý hậu bối, sau khi Vương đạo hữu đến đó, chỉ cần làm bài thi bình thường là được..."
Cung Phụng viện ở góc đông bắc Hân Tụy quán, là một tòa tiểu viện mái bằng ẩn sâu trong rừng tùng.
Gió thổi qua, xung quanh vang lên tiếng thông reo, lúc lá kim lật qua lật lại có thể thấy rất nhiều chim quý thú lạ nghỉ lại bên trong.
Những cầm thú này cũng không sợ người, thấy Chung Quỳ Hi dẫn theo Bùi Lăng đến đây chẳng những không hoảng sợ chạy trốn, ngược lại còn rất hứng thú vây xem.
Hai người đi tới trước cửa sân, chưa đưa tay đã thấy cửa sân "cót két" một tiếng, chủ động mở ra, lộ ra đình viện rộng rãi bên trong.
Đình viện rộng rãi, chỉ liếc qua đã thấy ngay, trên mặt đất trải gạch xanh, trong góc trồng một gốc thông cao lớn không hề khác với ngoài viện, trên đó có một vài chim muông đang đậu hót vang.
Lá kim rơi thành từng đống như đã lâu không có ai dọn dẹp.
Chung Quỳ Hi cố gắng thả nhẹ bước chân đi vào, Bùi Lăng chú ý tới, vội vàng làm theo.
Chỉ thấy vị Thập Cửu điện hạ này không hề chậm trễ đi đến căn phòng thứ nhất bên tay trái, căn phòng kia rất đơn sơ, còn không có cả cửa, đứng ở trong hành lang có thể thấy bên trong là bố cục một phòng luyện đan, một lão giả áo bào đỏ râu dài ngồi xếp bằng trong góc, đang cầm một đoạn linh thực như cây gỗ khô, im lặng suy nghĩ.
Thỉnh thoảng lấy ra một hai loại dược liệu từ trong túi trữ vật, khoa tay múa chân như đang suy nghĩ vấn đề khó gì đó.
Phát hiện có người tới gần cũng không ngẩng đầu, chỉ thuận miệng nói: "Tiểu Thập Cửu, ngươi không cố gắng đi suy nghĩ đề thi đình, chạy tới đây làm gì? Lão phu sẽ không lấy việc công làm việc riêng mà giúp ngươi!"
"Chu cung phụng, sao ta dám không tuân theo pháp lệnh hoàng triều?" Chung Quỳ Hi tiến lên thi lễ một cái, mỉm cười nói, "Trong đề thi đình của ta, ta đã thử tám lô, từng lô thất bại, hiện tại tâm trí sức lực hao tổn cực lớn, vì vậy dự định nghỉ ngơi lại tiếp tục."
"Lần này đến là vì vị Vương đạo hữu này đã bổ sung tàn phương của hắn, dự định đến đây nộp đề kiểm tra."
"Ừm?" Chu cung phụng kia nghe vậy, động tác cầm lấy dược liệu hơi khựng lại, chợt như không có việc gì ngẩng đầu nhìn Bùi Lăng, thản nhiên nói, "Đề kiểm tra của ngươi là gì? Thiếu bốn vị dược liệu nào?"
Bùi Lăng nói: "Đề kiểm tra của vãn bối là bổ sung tàn phương Ngũ Nguyên Phá Chướng Đan, thiếu bốn vị dược liệu là Mông Mộc thụ, cỏ, quả cây lồng vực còn có Điều Lệ sâm."
Ngũ Nguyên Phá Chướng Đan...
Chu cung phụng hơi nhớ lại một chút, âm thầm gật đầu, không sai, dược liệu chính bị xóa đi trong đề kiểm tra này, đúng là bốn loại này!
Hắn ta nghiêm túc hơn chút, giọng điệu cũng ôn hòa hơn mấy phần: "Nói thử xem thiếu hai bước nào."
Trình tự?
Sắc mặt Bùi Lăng cứng đờ, hắn đều để hệ thống uỷ thác, nào biết được trình tự gì?
Thấy Chu cung phụng và Chung Quỳ Hi đều nhìn mình chằm chằm, cố bình tĩnh nói: "Vãn bối xuất thân tán tu, truyền thừa không được đầy đủ, cũng không biết nên hình dung rất nhiều thủ pháp trình tự như thế nào."
"Vậy đi, vãn bối luyện chế một lò Ngũ Nguyên Phá Chướng Đan ngay tại chỗ."
Nói xong, không chờ Chu cung phụng đồng ý, hắn nhanh chóng lấy ra Quy Hạc Cát Tượng Thái Bình Vạn Niên Lô, giải trừ một viên độc đan phong ấn trong cơ thể, nói ở trong lòng.