"Chỉ giáo thì không dám." Luyện đan sư kia chắp tay, nói, "Tại hạ Tuân Vô Dạng cũng là luyện đan sư ngũ phẩm giống đạo hữu. Nghe nói trong tay Vương đạo hữu còn có một viên Khước Tử Nghịch Mệnh Đan?"
Nghe vậy, Bùi Lăng lập tức hiểu rõ đối phương muốn mua Khước Tử Nghịch Mệnh Đan của hắn.
Lần trước thi quận cũng có luyện đan sư ra giá, nhưng giá cả đều không cao, hắn không có hứng thú nào.
Hiện tại Tuân Vô Dạng này là luyện đan sư ngũ phẩm, chắc hẳn ra tay sẽ không keo kiệt như thế.
Thế là, Bùi Lăng lập tức nói: "Không sai, nếu Tuân đạo hữu muốn, ta có thể bán ra rẻ một chút."
Tuân Vô Dạng nghe vậy thở phào, đối phương chưa bán Khước Tử Nghịch Mệnh Đan thì tốt.
Lúc này hắn ta hỏi: "Vương đạo hữu muốn cái gì?"
Bùi Lăng lấy ra một cái ngọc giản, ghi toàn bộ tám loại tài liệu chính của Khước Tử Nghịch Mệnh Đan vào trong đó, sau đó giao ngọc giản cho Tuân Vô Dạng: "Chỉ cần có ba mươi phần dược liệu trong này là được."
Tuân Vô Dạng kiểm tra ngọc giản một hồi, lập tức nhíu mày lại.
Trong tám loại dược liệu này không có cái nào không phải trân bảo hiếm có, chưa nói đến có giá trị không nhỏ, không có địa vị khá cao căn bản không thể mua được!
Đương nhiên, lấy thân phận luyện đan sư ngũ phẩm của hắn ta, lại xuất thân từ Mi Dương thư viện, vốn liếng cũng coi như phong phú, chắc chắn có thể lấy ra được.
Nhưng giá tiền này cũng hơi cao...
Dù sao, lúc trước hắn ta đã nghe nói Vương Cao này bán cho Đồ lão một viên Khước Tử Nghịch Mệnh Đan, cũng muốn tám loại vật liệu này, nhưng lúc ấy đối phương chỉ báo giá hai mươi phần tài liệu.
Bây giờ đến chỗ mình, luôn miệng nói rẻ một chút, kết quả lại muốn ba mươi phần?
Thấy Tuân Vô Dạng do dự, Bùi Lăng chưa mở miệng, một tên luyện đan sư mặc quần áo đẹp đẽ khác cũng nói: "Tuân huynh, trước đó ngươi và ta đã nói trước, nếu ngươi không muốn viên Khước Tử Nghịch Mệnh Đan này, vậy ta sẽ ra giá."
Nghe vậy, Tuân Vô Dạng không do dự nữa, lập tức nói: "Không thành vấn đề! Nhưng ta muốn xác nhận độ thật giả của Khước Tử Nghịch Mệnh Đan trước."
"Có thể." Bùi Lăng nói, sau đó lấy ra một viên Khước Tử Nghịch Mệnh Đan, trực tiếp giao cho Tuân Vô Dạng.
Tuân Vô Dạng nghiêm túc giám định đan dược, tên luyện đan sư mặc quần áo đẹp đẽ muốn đấu giá bên cạnh hắn ta cũng ngồi ngay ngắn, không chớp mắt đánh giá.
Sau một lát, hai người đều nhẹ gật đầu, đây thật sự là Khước Tử Nghịch Mệnh Đan!
Hơn nữa, phẩm chất còn đạt đến thượng phẩm!
Sau khi xác nhận đan dược không có vấn đề, Tuân Vô Dạng cũng nghiêm túc, lúc này kiểm tra lại túi trữ vật của mình, trước khi hắn ta đến đây đã chuẩn bị sẵn để mua Khước Tử Nghịch Mệnh Đan, cũng mang theo vật liệu mà trước đó Đồ Hòa dùng để giao dịch loại đan dược này, chẳng mấy chốc đã góp đủ dược liệu, sắp xếp vào một cái túi trữ vật giao cho Bùi Lăng.
Đôi bên hoàn thành giao dịch, Bùi Lăng lại nhìn về phía luyện đan sư mặc quần áo đẹp đẽ bên cạnh Tuân Vô Dạng, nói: "Ta còn một viên Khước Tử Nghịch Mệnh Đan cuối cùng."
"Nếu đạo hữu muốn, cũng ba mươi phần vật liệu trong ngọc giản."
Luyện đan sư mặc quần áo đẹp đẽ kia ngẩn người, chợt gật đầu: "Tại hạ Nam Cung Túc, cũng là luyện đan sư ngũ phẩm, đa tạ Vương Cao đạo hữu."
Nói xong trực tiếp lấy ra vật liệu, sau khi sắp xếp lại giao dịch với Bùi Lăng...
Bán đi hai viên Khước Tử Nghịch Mệnh Đan, tâm trạng Bùi Lăng khá tốt, nhìn quanh một vòng thấy dù đám người Diệp Mãn Nguyệt nói năng khách sáo nhưng không hề muốn giao dịch, biết trong tay bọn họ không giống dư giả như hai tên luyện đan sư ngũ phẩm kia, cũng không chào hàng nữa, chỉ trò chuyện hai câu rồi tìm một chỗ ngồi ngồi xuống, nhắm mắt dưỡng thần.
Chẳng mấy chốc luyện đan sư đã lần lượt đến.
Khoảng một canh giờ, trong phòng khách đã tụ tập mười bốn luyện đan sư.
Đám người chào hỏi nhau, nghiên cứu thảo luận đề mục thi quận, suy đoán tình huống đi đế đô kiểm tra lần này... Trong chốc lát, trong sảnh rất náo nhiệt.
Vào lúc này, một nữ tu mặc trang phục xinh đẹp, châu vây thúy quấn ngẩng đầu đi vào.
Nàng vừa bước qua cánh cửa, trong lòng Bùi Lăng như có cảm giác, mở mắt nhìn thấy là Chu Diệu Ly ngụy trang thân phận Phiền Quất Tụng!
Chẳng mấy chốc, ánh mắt Bùi Lăng khẽ lướt qua trên người đối phương không hề dừng lại chút nào, lại nhắm mắt như căn bản không hề quen biết.
Cùng lúc đó, phản ứng của Chu Diệu Ly không khác với hắn là mấy, sau khi đưa mắt nhìn quanh không hề thể hiện ra chút sự chú ý nào với Bùi Lăng, mà ngồi xuống chỗ ngồi bên cạnh Diệp Mãn Nguyệt.
Bách Công nha, trong thư phòng ở nơi nào đó.
Một mặt thủy kính đứng lơ lửng trên không, soi sáng ra cảnh tượng trong phòng khách.
Đồ Hòa nhìn Phiền Quất Tụng đi vào bên trong, khẽ gật đầu: "Mọi người đã đến đông đủ, đi công bố xếp hạng và ban thưởng thôi."
Mấy giám khảo xung quanh lần lượt gật đầu: "Vâng!"
Thế là, Đồ Hòa lấy ra một cái hộp gấm bị đủ loại phong cấm, dùng hai tay nâng lên, dẫn đầu đi về phía phòng khách.
Trong hộp gấm là bảng danh sách thi quận lần này.
Sau một lát, một đoàn người đi vào trong sảnh, các luyện đan sư đang ồn ào thấy vậy dần yên tĩnh lại.