"Sau khi luyện đan sư thiếu niên được hắn che chở mới may mắn thoát khỏi nguy hiểm kia giết vào 'Tiểu Tự Tại Thiên', một lần đã tỏa sáng rực rỡ trong đan đạo hoàng triều."
"Tất nhiên hắn cũng thể hiện lòng biết ơn với hậu nhân Phiền thị."
"Mấy chục năm trước, thiếu niên luyện đan sư kia qua đời, bởi vì dưới gối không có con, thậm chí đã để lại toàn bộ gia sản cho dòng dõi của ân nhân cứu mạng..."
"Hơn nữa, mặc dù luyện đan sư họ Phiền kia đến từ ngoại cảnh, nhưng có thực lực luyện đan sư lục phẩm, nhiều năm qua gia sản cũng vô cùng phong phú."
"Trong di vật có rất nhiều lò luyện đan linh hỏa, thiên tài địa bảo."
"Đây cũng là lý do hậu nhân của hắn định cư ở triều ta không dám rời đi. Dù sao tài sản như thế, ngoại trừ triều ta, nếu đến nơi khác e rằng mang theo tài bảo như thế sẽ gặp tai họa."
"Cho nên, đừng thấy người nhà họ Phiền này ít nhi tử, chưa chắc một vài thế gia tu chân bản địa đã có tài lực hơn bọn họ."
"Phiền Quất Tụng là nữ nhi duy nhất, Phiền gia góp nhặt rất nhiều tài nguyên, tất nhiên cũng dùng hết ở trên người nàng."
"Vì vậy, căn cơ vô cùng vững chắc cũng là chuyện hợp tình hợp lý."
Nữ tu lớn tuổi như có điều suy nghĩ: "Nói vậy, hai cha con này định cư ở triều ta không phải ngày một ngày hai, vì sao Phiền Quất Tụng này không tiến vào thư viện, mà lấy thân phận tán tu báo danh?"
"Dù sao, một vài tu sĩ ngoại cảnh định cư triều ta cũng vì vào thư viện triều ta."
Cách Lưu Lam hoàng triều bồi dưỡng tu sĩ nằm dưới sự quản lí khác với những nơi khác.
Bọn họ chọn lựa phương thức giống kiểu dạy văn võ của phàm nhân.
Chính là chế độ thư viện.
Bọn họ thiết lập rất nhiều thư viện dưới sự quản lý, tất cả hài đồng ra đời ở cảnh nội đều được thư viện thu nhận bồi dưỡng từ thuở nhỏ.
Chờ đến độ tuổi nhất định, triều đình sẽ thống nhất phái người xem xét căn cốt, tư chất, lại dựa theo tình huống cụ thể sẽ được chia đến thư viện có cấp bậc tương ứng để được đào tạo sâu hơn.
Trong quá trình này, cho dù là học sinh tu sĩ tư chất bình thường đi ra từ gia đình phàm nhân, đều có thể tiếp xúc với kiến thức tu hành đã liên tục trải qua sự sắp xếp, cải thiện, sửa chữa của rất nhiều tu sĩ cấp cao hoàng triều, có rất hệ thống hoàn thiện bao gồm nhiều mặt, cũng có quan điểm của rất nhiều tu sĩ đỉnh phong mạnh như thác đổ đương thời..
Không nói đến tài nguyên khác, chỉ phần tâm đắc này đã là điểm mù mà tán tu bình thường căn bản không tiếp xúc được.
Cho nên trừ khi lúc tiến vào hoàng triều đã lớn tuổi, vượt qua số tuổi mà thư viện thu nhận, nếu không sẽ nghĩ trăm phương ngàn kế để con cái tiến vào thư viện, tiếp nhận sự dạy bảo truyền thừa chính thống của hoàng triều.
"Ta cũng có nghe nói đến chuyện này." Nam tu lớn tuổi nói, "Nghe nói khi Phiền Quất Tụng này còn nhỏ cũng vào thư viện hai ngày, nhưng vì là nữ nhi duy nhất, trong nhà quá cưng chiều, không đến hai ngày đã ngại thư viện quản này quản kia, ồn ào muốn trở về... Đạo lữ của phụ thân nàng mất sớm, vô cùng yêu thương nàng. Mặc cho thư viện thuyết phục ngọc không mài giũa thì không sáng thế nào, vẫn không chịu được nữ nhi quấn lấy khóc lóc, nhất quyết đón nàng về, từ đó không đưa đến bất kỳ thư viện nào để bồi dưỡng nữa."
"Hôm nay Phiền Quất Tụng đến đây tham gia thi quận, xem ra, mặc dù phụ thân nàng không để nàng đến thư viện, những năm gần đây vẫn âm thầm tự mình dạy luyện đan thuật tổ truyền cho nàng."
Nói xong bấm niệm pháp quyết gọi ra một mặt thủy kính, vừa hay chiếu ra Phiền Đức Xương đang vô cùng mong mỏi chờ đợi bên ngoài Bách Công nha, "Ngươi xem, đây là cha nàng. Lại nói hắn đối xử với nữ nhi rất tốt, chỉ là cha hiền dạy ra con hư hỏng, Phiền Quất Tụng có thể có được tu vi hiện tại, hơn phân nửa là tán tu không hiểu sự quan trọng của căn cơ, cứ thế dùng tài nguyên tích lũy ra."
Nữ tu lớn tuổi khẽ gật đầu: "Thì ra là thế."
Trông Phiền Đức Xương này cũng là người hoàn toàn nghe theo nữ nhi, không lay chuyển được Phiền Quất Tụng đã nuông chiều tùy hứng cũng chẳng có gì lạ. Mặc dù nàng không đồng ý với cách làm này, nhưng cũng lười quan tâm chuyện nhà người khác.
Cũng không nói gì nữa.
...
Trong động phủ, Bùi Lăng vừa tu luyện kết thúc, tính toán thời gian, vừa hay gần đến năm canh giờ.
Thế là, hắn lập tức nuốt độc đan, sau đó yên lặng gọi hệ thống ở trong lòng, khai lò luyện đan...
...
Cùng lúc đó, trong Bách Công nha.
Ngọc bội của Chu Diệu Ly leng keng, bước chân nhẹ nhàng đi tới căn phòng được chia cho mình.
Bên trong là một giám khảo trung niên.
Thấy nàng đi vào, sau khi nói ngắn gọn về quy tắc, thản nhiên nói: "Ngươi có thể bắt đầu."
Chu Diệu Ly đi đến bên cạnh bàn dài, cầm ngọc giản lên tùy ý nhìn, sau đó hỏi: "Trong quá trình luyện đan, ta có thể sử dụng đan dược không?"
"Việc này tùy ngươi." Giám khảo nói.
Thế là, Chu Diệu Ly lập tức lấy ra một viên độc đan, nuốt vào ngay trước mặt giám khảo.
Giám khảo ngẩn người, uống thuốc độc luyện đan?
Tình huống này là như thế nào?
Không đợi hắn ta nghĩ rõ ràng vấn đề này, đã thấy vị nữ tu tên Phiền Quất Tụng này thành thạo nhóm lửa đan hỏa, chính thức khai lò luyện đan...