Nghe vậy, Bùi Lăng lập tức nói: "Hiện tại còn không biết đề kiểm tra là gì, cho nên ta đi tham gia trước, chờ sau khi thông qua ngươi lại đi."
Chu Diệu Ly nói ngắn gọn: "Được."
Còn chưa nói hết câu, Truyền m Phù đã ảm đạm.
Bùi Lăng lập tức đứng dậy thu dọn một chút chuẩn bị đi ra ngoài, nhưng lập tức nghĩ đến trước mắt mình là tán tu bị ma đạo để mắt tới, nếu việc ra vào không đủ cảnh giác, biết đâu sẽ khiến người ta nghi ngờ.
Vì lý do cẩn thận, hắn lập tức lấy ra Truyền m Phù của Thạch Vạn Lý, sau khi thôi động nói thẳng: "Thạch lâu chủ, ta muốn đi tham gia thi quận, không biết có thể tới hộ tống ta một đoạn đường không?"
"Vương đại sư chờ một lát, tại hạ đến ngay!" Thạch Vạn Lý không hề do dự, lập tức đồng ý.
Không lâu sau, hắn ta đã chạy tới cổng động phủ của Bùi Lăng, chờ xác nhận thân phận của hắn ta, Bùi Lăng mới đi ra từ trong động phủ.
Thạch Vạn Lý vừa cùng Bùi Lăng đến Bách Công nha quận thành, vừa an ủi: "Vương đại sư, lần này tham gia thi quận xong có thể lập tức tiến về đế đô, đến lúc đó không cần lo lắng vấn đề ma tu nữa."
Bùi Lăng từ chối cho ý kiến nói: "Thạch lâu chủ, lần này làm phiền ngươi."
"Đại sư nói quá lời." Thạch Vạn Lý vội vàng nói, "Đây là việc thuộc bổn phận của tại hạ."
Bách Công nha quận thành cách quận thủ phủ không xa, động phủ ngay bên cạnh quận thủ phủ, với tốc độ của hai người không cần cố gắng tăng nhanh tốc độ, chẳng mấy chốc đã đến nơi.
Trải qua hai vòng sàng lọc là tuyển chọn và thi phủ, số luyện đan sư có thể tiến vào thi quận đã ít đi rất nhiều.
Nhưng trong lúc thi quận vẫn chỉ cho phép đan sư có được chứng nhận tiến vào Bách Công nha.
Thế là, giống như trước đó, Thạch Vạn Lý chờ ở bên ngoài, sau khi Bùi Lăng đưa ra văn thư đã một mình đi vào bên trong.
Lần trước Bùi Lăng đến để báo danh, Bách Công nha quận thành đã năm bước một tốp mười bước một trạm canh gác, có thể nói là đề phòng nghiêm ngặt.
Bây giờ bắt đầu thi quận, ngước mắt nhìn ra xa các trạm gác ban đầu đã biến mất không thấy bóng dáng.
Nhưng đây cũng không phải là Bách Công nha buông lỏng cảnh giác, từ lúc Bùi Lăng bước vào cánh cửa cho đến khi đi qua cửa thuỳ hoa thứ nhất, ít nhất đã cảm giác được mấy chục đạo thần niệm đảo qua cả người mình!
Hiện tại thủ vệ không giảm ngược lại còn tăng, hơn nữa thực lực càng mạnh hơn thị vệ trước đó!
Bên cạnh cửa thuỳ hoa, có nô bộc áo xanh do Bách Công nha sắp xếp chịu trách nhiệm dẫn đường cho đan sư.
Chẳng mấy chốc Bùi Lăng đã được đưa vào một căn sương phòng.
Sương phòng bày biện vô cùng đơn giản, hai tên tu sĩ ngồi xếp bằng trên bồ đoàn đối diện, nam trái nữ phải, thoạt nhìn đều đã lớn tuổi, khí tức nặng nề như vực sâu như biển cả.
Vốn bọn họ đang nhắm mắt dưỡng thần, chờ Bùi Lăng đi tới mới chầm chậm mở mắt ra.
Nữ tu kia chỉ bồ đoàn trước mặt: "Ngồi xuống."
Bùi Lăng không hiểu ý nhưng vẫn nghe lời vẩy áo bào ngồi xếp bằng xuống.
Vừa ngồi vững vàng, nữ tu kia đã vươn tay ấn vào bả vai hắn.
Trong nháy mắt, Bùi Lăng chỉ cảm thấy gân xốp giòn xương mềm nhũn như bị đóng đinh lại, ngay cả chớp mắt cũng không thể làm được!
Sau đó, trong ánh mắt ngạc nhiên của hắn, hai tay của tên nữ tu lớn tuổi này nhanh chóng di chuyển, thuận theo hai vai hắn, bắt đầu cẩn thận sờ xương, sờ mãi đến mắt cá chân hắn.
Thậm chí không yên lòng sờ soạng lại từ đầu một lần, lúc này mới khẽ gật đầu, nhìn về phía nam tu bên cạnh.
Nam tu kia lấy ra một hạt châu đen nhánh, trên đó có từng vòng hoa văn hư ảo xếp chồng lên nhau, thoạt nhìn tĩnh mịch lạnh lùng như là con ngươi của một loại yêu thú nào đó.
Bùi Lăng còn chưa kịp phản ứng vừa xảy ra chuyện gì, ánh mắt đã bị hạt châu này hấp dẫn, trong nháy mắt chỉ cảm thấy trong đầu "ong" một cái, đầu choáng mắt hoa, con ngươi lập tức giãn to, hắn vô thức muốn nhắm mắt lại nhưng ánh mắt như bị dính chặt, làm thế nào cũng không thể di chuyển một chút.
Loại cảm giác khác thường này chỉ kéo dài một lúc ngắn ngủi, nam tu nhanh chóng thu hồi hạt châu, bình tĩnh nói: "Hồn phách cũng không có vấn đề."
"Vương Cao đúng không." Nữ tu kia gật đầu một cái, nói với Bùi Lăng, "Thân phận của ngươi không có vấn đề, có thể đi vào tham gia thi quận."
Hóa ra đây là kiểm tra trước khi thi quận?
Bùi Lăng thở dốc mấy cái, nhịn xuống sự xúc động muốn đưa tay sờ 【 Huyết Vô Diện 】 , nhanh chóng đứng dậy rời đi.
Sau khi ra ngoài, chỉ thấy nô bộc áo xanh vừa dẫn đường vẫn chờ bên ngoài, dẫn hắn đi xuyên đình qua viện, cuối cùng tiến vào một sảnh rộng.
Trong sảnh rộng này bày biện rất nhiều bàn trà bánh, chính giữa đặt một cái đỉnh hình vuông bốn chân có hình con Li cuộn tròn khảm bảo thạch, khói xanh lượn lờ tỏa ra khắp nơi, hương khí trợ giúp bình tâm tĩnh khí tràn ngập trong phòng.
Sau khi Bùi Lăng đi vào bên trong, ánh mắt liếc qua lại nhận ra rất nhiều người quen, đều là luyện đan sư từng giao dịch với hắn trên hội giao dịch đan sư.
"Vương đạo hữu!" Những người này thấy Bùi Lăng lần lượt đi lên chào hỏi, "Đã lâu không gặp! Không biết gần đây đạo hữu có khỏe không?"
"Đạo hữu gặp việc gì, lại không kịp tham gia hội giao dịch lần trước?"