Chỉ có mình nàng biết những gian khổ và gió mưa trên con đường này!
Bởi vì những kinh nghiệm của bản thân, nàng luôn coi trọng người tâm chí kiên định, anh dũng tiến tới.
Bùi Lăng này có xuất thân thấp hơn nàng, tình cảnh khó khăn hơn nàng nhưng rất giống nàng, hắn cũng không ngừng vươn lên, rèn luyện tiến lên, trổ hết tài năng từ Thi Đấu Ngoại Môn, được Lệ thị mời chào, thậm chí tiếp theo còn tranh đoạt vị trí Thánh Tử với Tô Chấn Hòa...
Trải nghiệm như thế, tâm tính như thế, sao mà giống nàng năm đó?
Tuy bây giờ lập trường của hai người khác biệt, nhưng giữa nàng và Bùi Lăng không có thù hận gì. Thậm chí, còn có thể nói là đồng bệnh tương liên.
Đều là người có tư chất thiên phú tâm tính kinh tài tuyệt diễm, lại vì xuất thân không thể không chịu làm kẻ dưới, biến thành quân cờ, cho tới nay khó khỏi sự điều khiển của vận mệnh.
Bởi vậy, cả nhân Chu Diệu Ly yêu ghét rõ ràng không muốn đối đầu với Bùi Lăng cũng vô địch ý, càng không nói đến là sát ý.
Thứ hai là vì Lệ thị!
Hiện tại rõ ràng Bùi Lăng là quân cờ mà Lệ thị dùng để giành vị trí Thánh Tử, nếu chết trong tay nàng, chắc chắn Cửu A Lệ thị sẽ không từ bỏ ý đồ!
Nếu lần này hoàn thành nhiệm vụ của Tư Hồng thị, Tư Hồng thị nghĩ đến nàng còn có tác dụng, biết đâu còn thực hiện hứa hẹn ngăn cản sự uy hiếp đến từ Lệ Liệp Nguyệt giúp nàng.
Chỉ khi nào chọc giận toàn bộ Lệ thị...
Nghĩ cũng biết, chắc chắn Tư Hồng thị sẽ không gánh chịu lửa giận từ Lệ thị rõ ràng đang chiếm ưu thế vì nàng!
Thánh tông chỉ cân nhắc lợi ích.
Lúc này giết chết Bùi Lăng, mặc kệ là trên cảm xúc hay trên lợi ích đều không có chút chỗ tốt nào.
Nhưng nếu giữ lại đối phương...
Nếu sau này Bùi Lăng đè xuống Tô Chấn Hòa, trở thành Thánh Tử đời này của Thánh tông, vậy sẽ nợ nàng một ơn huệ lớn bằng trời!
Nghĩ đến đây, Chu Diệu Ly quay người đi sang chỗ ngồi bên cạnh, bây giờ chờ đối phương tỉnh lại sẽ nói chuyện tử tế với hắn.
Ngay lúc suy nghĩ đang đảo quanh, ánh mắt nàng nhìn lướt qua động phủ, đột nhiên dừng lại ở năm viên đan dược nền đỏ hoa văn đen.
"Khước Tử Nghịch Mệnh Đan?!" Chu Diệu Ly khẽ giật mình lập tức hút một viên đan dược vào trong tay, cầm lấy lặp đi lặp lại kiểm tra, chẳng mấy chốc nàng đã xác định đây thật sự là Khước Tử Nghịch Mệnh Đan đặc biệt của Lưu Lam hoàng triều!
Thế là, Chu Diệu Ly không hề chậm trễ nuốt một viên đan dược.
Lần này nàng chấp hành nhiệm vụ vô cùng nguy hiểm, có Khước Tử Nghịch Mệnh Đan này, chắc chắn sẽ có thêm một con đường sống.
Ngay sau đó, Chu Diệu Ly cũng không khách sáo, lại tìm kiếm toàn bộ túi trữ vật của Bùi Lăng một lần, xem còn có thứ gì cần dùng đến.
Nhưng chẳng mấy chốc đã phát hiện những thứ khác không có ý nghĩa với nàng.
Ngược lại một trong số túi trữ vật của đối phương còn đặt ba bộ nữ thi, trong đó một bộ nữ thi Nguyên Anh còn không có một mảnh vải...
Ha ha, Bùi sư đệ này đúng là vô cùng ma tính, bẩm sinh đã có phong thái Thánh Tử Thánh tông!
Cũng vì hắn sinh sau Tô Chấn Hòa quá nhiều năm, nếu không vị trí Thánh Tử này đã sớm không liên quan đến Tô Chấn Hòa.
Nghĩ vậy, Chu Diệu Ly thấy Bùi Lăng còn chưa tỉnh dậy, dứt khoát đặt tay ở phần bụng của hắn, vận chuyển pháp lực giúp đỡ hòa tan dược lực của đan dược.
Một lát sau, thấy sắc mặt Bùi Lăng dần tốt đẹp, Chu Diệu Ly cũng nghiêm túc trực tiếp bấm niệm pháp quyết gọi ra một đoàn nước đá, dội xuống khuôn mặt của đối phương.
Trong đoàn nước đá này ẩn chứa công pháp tính chất rét lạnh, dù là tu sĩ cũng khó có thể ngăn cản.
Ngay sau đó, Bùi Lăng ngồi bật dậy từ dưới đất, lúc này hắn chỉ cảm thấy đầu đau muốn nứt ra, cảm giác dường như mình đã quên điều gì đó?
Đúng vào lúc này, khóe mắt liếc qua thấy một bóng người xa lạ ngồi trên ghế cách đó không xa, đột nhiên quay đầu thấy một nữ tu xinh đẹp xa lạ đang nhìn mình với vẻ trêu tức.
Phát hiện ánh mắt Bùi Lăng, khuôn mặt nàng lập tức biến ảo...
Chu Diệu Ly!!
Bùi Lăng lập tức thay đổi sắc mặt, không kịp suy nghĩ tại sao đối phương lại xuất hiện ở chỗ này, lập tức vận chuyển 【 Huyết Quỷ độn pháp 】 để chạy trốn!
Nhưng ngay sau đó, một cánh tay ngọc đặt lên vai hắn, trong nháy mắt thân thể hắn như bị một ngọn núi lớn đè xuống, đừng nói sử dụng độn pháp, ngay cả ngón tay của hắn cũng không thể động đậy chút nào.
"Bùi sư đệ, từ khi chia tay đến nay không có vấn đề gì chứ." Chu Diệu Ly chậm rãi mở miệng.
Bùi Lăng hít sâu một hơi, ép buộc mình tỉnh táo lại.
Thấy mặc dù Chu Diệu Ly giữ chặt mình, nhưng không có ý ra tay, hắn dò hỏi: "Chu sư tỷ, vì sao ngươi biết ta ở chỗ này?"
"Lần này người mà ta muốn tìm cũng không phải ngươi!" Chu Diệu Ly cười lạnh, "Mà là luyện đan sư ngũ phẩm Vương Cao!"
Nói xong, nàng buông tay ra gọn gàng dứt khoát nói, "Hiện tại khai lò, đan dược gì cũng được, lập tức luyện chế một lò cho ta xem một chút."
Nghe vậy, Bùi Lăng không dám cãi lại, Chu Diệu Ly là một trong ba vị chân truyền Trọng Minh tông, một lần tranh đấu với Lệ sư tỷ.
Dù cuối cùng không địch lại Lệ sư tỷ, chỉ sợ thực lực cũng không khác biệt lắm.