Vì để tránh rắc rối, Bùi Lăng dứt khoát nhắm mắt dưỡng thần.
Nhưng không lâu sau, hắn cảm giác được có người đang bước về phía mình.
Bùi Lăng không thể không mở mắt ra, chỉ thấy một luyện đan sư vẻ ngoài âm nhu, tác phong không đứng đắn ngồi xuống chỗ ngồi bên cạnh hắn, đánh giá hắn từ trên xuống dưới.
Vẻ ngoài của đối phương cực kỳ lạ mắt.
Bùi Lăng cẩn thận nhớ một chút, trong hội giao dịch lần trước cũng không người này.
Hắn nhíu mày lại: "Chuyện gì?"
"Ta tên Tạ Sưởng." Luyện đan sư kia cười lạnh một tiếng, nói, "Luyện đan sư thất phẩm đến từ nơi dưới sự quản lý của Cửu Nghi sơn."
Bùi Lăng từ chối cho ý kiến nhẹ gật đầu, bình tĩnh nhìn đối phương.
Tạ Sưởng hơi nghiêng về phía trước, xích lại gần hắn nói nhỏ: "Vương Cao đúng không? Ngươi còn nhớ rõ Khang Thừa Chí không? Đó là bằng hữu thân thiết của ta, tình như huynh đệ! Hai ngày trước ta có việc không ở quận thành, một mình hắn đến hội giao dịch muốn trao đổi một vài vật luyện đan. Lại không ngờ, trong lúc vô tình đắc tội ngươi, từ đây không rõ tung tích, sống không thấy người chết không thấy xác..."
"Ta đã điều tra, trong khoảng thời gian này ngươi là tu sĩ duy nhất có ân oán với huynh đệ của ta."
"Rốt cuộc là ai hại huynh đệ của ta, không cần ta làm rõ chứ?"
"Nhưng người chết không thể sống lại, ta không phải người không hiểu lý lẽ, tự ngươi nói nên làm gì đây?"
Lại là vì việc của Khang Thừa Chí?
Bùi Lăng càng cau mày chặt hơn, nhưng Tạ Sưởng này luôn miệng nói tình như huynh đệ với Khang Thừa Chí, ý trong ý ngoài đều vì kiếm chút chỗ tốt... Bùi Lăng lười nói nhảm với hắn ta, bình tĩnh nói: "Dễ lắm, đi báo quan là được."
Tạ Sưởng nghe vậy sắc mặt lập tức nghiêm túc.
Trên thực tế, mặc dù hắn ta và Khang Thừa Chí đều là luyện đan sư tán tu nằm dưới sự quản lý của Cửu Nghi sơn đến hoàng triều, thật sự có chút giao tình ở trên địa giới Cửu Nghi sơn.
Nhưng đó chỉ là quen biết hời hợt thôi.
Dù sao luyện đan sư tán tu đã ít lại càng thêm ít, đi lại một thời gian dài luôn có thể gặp nhau.
Lần này đến đây tìm Vương Cao, đương nhiên không phải vì đòi lại công bằng cho Khang Thừa Chí.
Hơn nữa nghe nói, trong hội giao dịch đan sư lần trước, danh tiếng của Vương Cao này có một không hai, trong tay có rất nhiều đan dược cực phẩm, khiến tất cả đan sư đều choáng váng.
Vì vậy, Tạ Sưởng cảm thấy đây là một cơ hội phát tài cực kỳ tốt!
Chỉ là Vương Cao này quá không biết điều!
Mình đã nói rất rõ ràng, chỉ cần đối phương lấy ra chút chỗ tốt coi như phí bịt miệng, sẽ không có khổ chủ tiếp tục truy cứu cái chết của Khang Thừa Chí nữa!
Thậm chí nếu Vương Cao này cho đủ chỗ tốt, Tạ Sưởng còn có thể tuyên bố ra bên ngoài trong nhà huynh đệ của mình có việc gấp, tạm thời quay về nơi thuộc quản lý của Cửu Nghi sơn.
Hiện tại Vương Cao hoàn toàn không có ý định đàm phán với hắn ta, quả nhiên người trẻ tuổi ngây thơ, tưởng nơi này là Lưu Lam hoàng triều thì có thể cáo mượn oai hùm, thái bình vô sự?!
Nghĩ đến đây, Tạ Sưởng cười lạnh một tiếng, nhìn chằm chằm vào mặt Bùi Lăng, giọng nói lạnh lùng: "Ta cũng muốn xem thử, tiểu tử ngươi còn có thể huênh hoang bao lâu!"
Nói xong phẩy tay áo bỏ đi!
Bùi Lăng cau mày, nhanh chóng ném việc này ra sau gáy.
Dù sao việc Khang Thừa Chí mất tích không hề liên quan đến mình, hắn hoàn toàn không lo lắng sẽ điều tra đến trên đầu mình.
Dù sao, Lưu Lam hoàng triều và Trọng Minh tông ngồi ngang hàng, đều là một trong những môn phái lớn đứng đầu thiên hạ.
Lúc trước ngoại môn Chấp Sự đường Trọng Minh tông có thể dễ dàng biết được toàn bộ quá trình Bùi Lăng giết chết ba người Lý Tư Quảng, ngay cả cẩn thận thăm dò, điều tra tra rõ ràng, thậm chí tất cả những việc đã qua đều không thiếu chút nào.
Tu sĩ có rất nhiều thủ đoạn mà phàm nhân không thể tưởng tượng nổi.
Huống chi loại thế lực đỉnh phong này không muốn truy cứu thì cũng còn thôi, một khi thật sự quyết tâm sẽ có cách điều tra ra manh mối!
Ngay cả loại tông môn âm phủ như Trọng Minh tông còn có thể trả lại cho ngoại môn đệ tử sự trong sạch, không nói đến Lưu Lam hoàng triều còn là danh môn chính đạo?
Bởi vậy, Bùi Lăng căn bản không quan tâm đến sự uy hiếp của Tạ Sưởng.
Nhìn thời gian cũng không còn bao lâu nữa, hắn đến phía dưới đài cao nhận bằng chứng lên đài giao dịch nửa hiệp đầu.
Lần này vì đã biết toàn bộ quy trình, Bùi Lăng trực tiếp dùng thân phận luyện đan sư ngũ phẩm muốn được ra sân đầu tiên.
Trở lại trên chỗ ngồi, chỉ thấy người càng ngày càng nhiều, hơn nữa thêm rất nhiều khuôn mặt mới chưa từng thấy.
Thế nhưng, mỗi một luyện đan sư đi vào đều đặc biệt đến chào hỏi Bùi Lăng.
Dù là lần đầu tiên gặp cũng sẽ tìm luyện đan sư giới thiệu trước, đến đây trò chuyện một lúc.
Trong lúc trò chuyện, thời gian nhanh chóng trôi qua, chợt nghe một tiếng khánh réo rắt giống với lần trước, cánh cửa xung quanh đột nhiên đóng chặt, Đồ Hòa đại sư xuất hiện trên đài cao, nói hai câu khách sáo rồi tuyên bố hội giao dịch bắt đầu.
Sau đó Đồ Hòa đi xuống đài cao, ngồi xuống phía sau cái bàn dài lần trước.
Thấy Vương Cao là người đầu tiên đi đến đài cao, hắn ta hơi mỉm cười.