Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Bên Trong Cẩu Đạo

Chương 692: Tàn phương cũng có thể thu nhận sử dụng? (2)




“Hơn nữa, không nói đến đan phương, miếng da dị thú ghi chép đan phương này cũng rất hiếm thấy, có giá trị không nhỏ!"

"Thử hỏi nếu không phải hàng thật, ai lại tốn kém để làm giả như thế?"

"Đây là đan phương cấp độ Kết Đan!"

"Còn là một trong số đan dược ít ỏi có thể chữa trị đạo thể."

"Nếu đan phương đầy đủ, giá trị của nó sẽ tính bằng linh thạch thượng phẩm!"

"Nhưng bây giờ chỉ cần ba trăm... Không, một trăm viên linh thạch trung phẩm, ngươi có thể cầm đi!"

Bùi Lăng dừng chân, sắc mặt dần thay đổi!

Không phải là vì Thủy Trí Mộc mà vì hệ thống vẫn có thể thu nhận sử dụng đan phương không trọn vẹn như thường?!

Hắn nhanh chóng lấy lại tinh thần, đang muốn lập tức đồng ý, nhưng ngay lúc đó lại kìm nén sự nôn nóng, lập tức không nhanh không chậm nói: "Một trăm linh thạch trung phẩm quá đắt, nhiều nhất năm mươi!"

"Thành giao!" Thủy Trí Mộc không hề chậm trễ gật đầu, lập tức nhét da thú vào trong tay Bùi Lăng.

Lúc hắn ta còn là luyện đan sư cửu phẩm, lại còn trẻ trung bộp chộp đi lên chợ, bị gian thương lừa gạt đến đầu óc choáng váng, lấy ra tất cả vốn liếng mua tàn phương này cứ như nhặt được chí bảo.

Lúc ấy còn ngây thơ mơ mộng dựa vào tài trí của mình có thể suy tính nó hoàn chỉnh, hót một tiếng khiến cả gia tộc ngạc nhiên, lên như diều gặp gió, cưới công chúa hoàng triều, đi đến đỉnh phong đan sư.

Nhưng...

Dù sao hắn ta đã nhớ kỹ từng chữ trong tàn phương, hiện tại mình bán da thú cũng không có bất kỳ tổn thất nào, có thể làm thịt một viên linh thạch của đối phương cũng là một viên!

Bùi Lăng thấy thế, trực tiếp lấy ra năm mươi viên linh thạch trung phẩm từ trong túi trữ vật đưa tới.

Thủy Trí Mộc hơi kiểm tra, phát hiện linh thạch không có vấn đề liền thu vào túi trữ vật, dứt khoát lưu loát quay đầu rời đi.

Giao dịch đã hoàn thành ngay trước mặt Đồ Hòa, bây giờ đối phương muốn đổi ý cũng vô ích!

Bùi Lăng mở da thú ra, vội vàng nhìn mấy cái, thấy nội dung bên trên được viết bằng vân triện, từng chữ lớn khoảng móng tay được viết chi chít.

Sau khi hắn nhớ đại khái có những vật liệu nào liền thu nó vào túi trữ vật, trở về chỗ ngồi của mình.

Lúc này thời gian một nén nhang đã đến, Thủy Trí Mộc đổi được ba vị thiên tài địa bảo chờ đợi đã lâu, ngay cả tàn phương luôn tồn trong tay cũng đã bán ra, vô cùng hài lòng đi xuống đài cao.

Ngay sau đó là một đan sư ăn mặc vô cùng lộng lẫy đi lên, dáng người hắn ta cao lớn, khuôn mặt như ngọc, mặc một bộ đạo bào cổ tròn tay áo hẹp nền xanh nhạt óng ánh màu vàng thêu uyên ương ngậm chi, thoạt nhìn chất vải của đạo bào, dường như lúc dệt đã kẹp vào tơ vàng, nhìn kỹ những ánh váng thỉnh thoảng lóe lên kia lại là từng phù văn kích cỡ như đầu ruồi..

Áo bào đã tinh tế như vậy, càng khỏi phải nói đến cái ngọc quan trên đầu hắn, trụy lĩnh ở ngực, điệp tiệp bên hông, chân đi giày pháp... Đầy đủ rất nhiều loại trang sức, không có chỗ nào không phải là pháp bảo thượng giai lấp lánh ánh sáng.

Nói tóm lại, người này vừa lên đài còn chưa mở miệng, cảm giác giàu có đã đập vào mặt.

"Tại hạ Quý Đoan Ngôn." Lúc đan sư này nhìn quanh toát ra vẻ cực kỳ tự tin, cao giọng nói, "Đan sư bát phẩm. Lần này đến cũng không có thứ cần bán ra, mà vì muốn mua."

"Hiện tại đang cần gấp Tứ Vị Mộc, Thảo Long Châu Trướng, linh hỏa tiên thiên vô chủ và rất nhiều đan dược thượng phẩm."

"Không quan tâm giá cả."

Thấy thế, Bùi Lăng lập tức truyền âm nói: "Trên tay ta có một nhóm Bồi Nguyên Đan cực phẩm."

"Đan dược cực phẩm?" Đầu tiên Quý Đoan Ngôn khẽ giật mình, lập tức đáp lại, "Bồi Nguyên Đan chỉ là đan dược cơ sở Luyện Khí kỳ, một linh thạch trung phẩm một viên, có bao nhiêu thu bấy nhiêu."

Một viên linh thạch trung phẩm tương đương với một vạn linh thạch hạ phẩm, trao đổi một viên Bồi Nguyên Đan cực phẩm cũng gần bằng giá thị trường.

Thế nhưng, hiện tại Bùi Lăng căn bản không thiếu linh thạch, lập tức truyền âm nói: "Ta muốn đan phương Trúc Cơ kỳ trở lên, ngươi cần bao nhiêu Bồi Nguyên Đan cực phẩm, chỗ ta có bấy nhiêu!"

Quý Đoan Ngôn nghe vậy hừ nhẹ một tiếng, đan dược cực phẩm muốn bao nhiêu có bấy nhiêu, ngay cả Đồ Hòa đại sư cũng không dám nói như thế! Hiện tại còn có rất nhiều người truyền âm với hắn ta, hắn ta cũng không muốn với lãng phí thời gian đối phương!

Thế là truyền âm nói: "To mồm ghê nhỉ! Nhưng ta không có đan phương gì. Hơn nữa, phân biệt đan phương thật giả sẽ lãng phí thời gian của chúng ta. Đã rắc rối như vậy, không bằng ta giao dịch với những người bằng lòng lấy linh thạch."

Thấy tình hình này, Bùi Lăng nhướn mày không tiếp tục truyền âm.

Không lâu sau đã có một người đứng lên, đi đến trước mặt Đồ Hòa và Quý Đoan Ngôn, theo thường lệ hành lễ với vị Đồ lão này, đôi bên một tay giao linh thạch, một tay giao đan dược, rất nhanh đã hoàn thành cuộc giao dịch này.

Đương nhiên, không chỉ một luyện đan sư có được đan dược thượng phẩm, không biết tên luyện đan sư bát phẩm kia lại truyền âm với ai, tiếp theo lại có một người lên đài giao dịch với hắn ta...

Sau thời gian một nén nhang, lần lượt có mười mấy người đi qua giao dịch, tên luyện đan sư bát phẩm này thu mua đến mấy ngàn viên đan dược thượng phẩm các loại, tài lực hùng hậu, khiến tất cả đan sư trong hội giao dịch đều thấy choáng váng.