Một nữ tu khác càng xinh đẹp hơn thì không thấy tăm hơi.
Hoài nghi không phải bị Côn Vũ lão quái giết, là bị Côn Vũ lão quái bắt cóc cầm tù.
Những tán tu này tu vi cao nhất chỉ là Trúc Cơ, thảo luận lên tu sĩ Kết Đan kỳ lại không kiềm chế mồm miệng chút nào, nhiều lần mỉa mai trêu chọc.
Lời nói hành động rất khác với tu sĩ Trọng Minh tông, có vẻ càng kiêu căng khó thuần.
Thế nhưng, xét đến cùng đây là vì bản thân bọn họ cũng rất ít liên hệ với tu sĩ cấp cao.
Tu sĩ cấp cao cũng không rảnh cả ngày đi nghe vách tường gây rắc rối.
Bùi Lăng yên lặng phân tích trong lòng, lúc này lại có một người đi vào cửa khách sạn.
Người tới là nữ tử mi dài mắt phượng, mũi ngọc môi anh đào, nàng mặc áo ngắn tay áo hẹp lập lĩnh màu xanh biếc thêu thụy hạc ngậm chi, váy ba mảnh màu ngà, tóc dài búi thành Bàn Hoàn Kế cắm mấy cây trâm dài hình kiếm, trang phục đơn giản lịch sự tao nhã, vòng eo tinh tế thẳng tắp, toàn thân lộ ra khí khái hào hùng bừng bừng.
Ánh mắt rất nhiều tán tu chạm đến khuôn mặt nàng đều thay đổi sắc mặt, cúi đầu không dám nhìn nhiều, thậm chí còn dừng lại khí thế nói chuyện ngất trời vừa rồi.
Toàn bộ khách sạn yên tĩnh!
Bùi Lăng nhìn nữ tử này, cũng hơi híp mắt lại.
Tu sĩ Kết Đan!
Hơn nữa, khí tức của nàng vững vàng bình thản, linh cơ thuần túy, hoàn toàn không giống loại hỗn tạp phù phiếm của tán tu, hiển nhiên căn cơ hùng hậu vững chắc... Đây tuyệt đối không phải tán tu!
Nghĩ đến chắc là xuất thân tông môn, có lẽ tông môn sau lưng cũng không yếu.
Dù không phải chín môn phái lớn, cũng là môn phái có thực lực tương đương.
Thế nhưng, trên người đối phương không hề có khí thế hung lệ, nếu không phải có pháp bảo che giấu như mình, hơn phân nửa là đệ tử chính đạo.
Nghĩ tới đây, Bùi Lăng không khỏi nhìn nàng thêm một lần.
Hắn chưa từng quen biết với người danh môn chính đạo, cũng không biết đệ tử chính đạo Bàn Nhai giới này có tác phong hành động ra sao...
Ngay lúc Bùi Lăng quan sát nữ tu náy, ánh mắt sắc bén của nữ tu cũng đang đánh giá đám người trong khách sạn. Nàng phát hiện ánh mắt Bùi Lăng, lập tức nhìn về phía hắn.
Chợt con ngươi hơi co vào.
Mặc dù người này thu liễm khí tức rất tốt, nhưng ngẫu nhiên tiết lộ ra chút khí cơ tinh thuần ngưng thực, hiển nhiên căn cơ không tầm thường cũng không biết đệ tử một phái nào?
Vạn Hủy hải luôn tốt xấu lẫn lộn, phái nào cũng có thể.
Nếu là lúc bình thường, nữ tu này sẽ trực tiếp đi lên chào hỏi, dù sao lần này nàng đi ra ngoài cũng là vì tăng trưởng kiến thức, kết giao đồng đạo.
Nhưng hiện tại nàng còn có chuyện quan trọng phải làm không muốn giao tiếp, vì vậy đứng xa xa gật đầu với Bùi Lăng, liền phân phó tiểu nhị: "Chuẩn bị cho ta một gian phòng thượng hạng."
Nói xong, tiện tay lấy ra một khối linh thạch trung phẩm đập lên quầy.
"Được!" Tiểu nhị lập tức vô cùng nhiệt tình thu hồi linh thạch, ân cần nói, "Mời Tiên tử đi bên này... Tệ điếm còn có Ly Châu nhưỡng tự ủ, Phượng Cầu tửu và Long Cao Vũ Lộ, không biết Tiên tử có muốn một chén không? Khách quý phòng thượng hạng, tất cả rượu chỉ cần chín phần linh thạch..."
Nữ tu kia cũng không quay đầu lại nói: "Đều không cần, ngươi bớt ồn ào nhanh chóng dẫn đường đi."
Đợi bóng dáng nàng biến mất không thấy, trong đại sảnh mới dần khôi phục một ít tiếng động.
Nhưng có lẽ sợ làm phiền đến nữ tu kia, người nói chuyện cũng không dám quá lớn tiếng.
Bùi Lăng đang tò mò lai lịch nữ tu này, đúng lúc một tu sĩ thiếu niên cũng khẽ hỏi đồng bạn: "Nhị thúc, người vừa rồi là ai? Vì sao mọi người đột nhiên không nói gì nữa?"
"Im lặng!" Nhị thúc kia vội vàng vỗ đầu hắn ta một cái, quát lớn, "Đừng lắm miệng!"
Chỉ là thấy chất tử tủi thân, Nhị thúc kia vẫn khẽ giải thích hai câu, "Đó là một trong những nữ tu tranh đoạt Bích Linh thảo với Côn Vũ lão quái vào ngày đó... Những ngày qua nàng luôn nghe ngóng truy sát Côn Vũ lão quái khắp nơi, chuyện này không liên quan đến chúng ta, cần gì tiếp xúc với nàng để gặp xui xẻo!"
Dù vừa nãy nơi này có rất nhiều người đều phán đoán với lời lẽ xác đáng, nữ tu này tuyệt đối không phải đối thủ của Côn Vũ lão quái.
Nhưng bọn họ cũng không phải Côn Vũ lão quái Kết Đan trung kỳ.
Tùy ý thảo luận về tu sĩ cấp cao ở sau lưng thì cũng thôi, dám đối bất kính với người ta ngay trước mặt, nói câu không dễ nghe, nếu không phải quy củ của phường thị Vạn Hủy hải, nữ tu kia muốn một mình đồ sát toàn bộ khách sạn cũng không cần tốn nhiều sức!
Tu sĩ thiếu niên kia nghe vậy nghiêm nghị, những tu sĩ khác không rõ ràng lắm chỉ mơ hồ ngậm miệng theo cũng chợt hiểu ra.
"Uống rượu, uống rượu." Không biết là ai dẫn đầu, toàn bộ khách sạn nhanh chóng trở nên náo nhiệt.
Chỉ là tất cả mọi người ăn ý chuyển hướng chủ đề, bắt đầu thảo luận hoa khôi mới đến của thanh lâu nào đó...
Lại nghe một lúc thấy không còn tin tức gì có giá trị, Bùi Lăng đứng dậy rời ghế đến quầy hàng, ra lệnh tiểu nhị cũng chuẩn bị cho mình một căn phòng thượng hạng.
Dù sao, hiện tại hắn dùng hệ thống uỷ thác tu luyện cần bố trí rất nhiều thứ, chỗ ở điều kiện quá kém không phải chuyện gì tốt với người với mình.
Tiểu nhị kia nghe vậy hơi bất ngờ, lúc đầu còn tưởng là quỷ nghèo không uống nổi rượu mạnh, không ngờ lại có thể ở phòng thượng hạng!