Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Bên Trong Cẩu Đạo

Chương 586: Hồ sơ Lệ thị (1)




"Xác suất trong ba bộ nữ thi này có được Kim Đan rất thấp. Nhưng lấy địa vị của Cửu A Lệ thị, lại là tộc lão tự mình ra tay, chắc chắn tặng đồ sẽ không kém, cho nên cũng không phải hoàn toàn không có hy vọng."

"Chỉ là bây giờ tu vi của ta không cao, lấy thủ đoạn của mình không thể kiểm tra ra ba bộ nữ thi này đan thành mấy phẩm."

"Nếu dùng hệ thống..."

"Hệ thống thiểu năng này chỉ đưa thứ tốt nhất!"

"Dù ba bộ nữ thi này đều là Kim Đan, bây giờ ta đang ở trong nội môn Trọng Minh tông, chỉ sợ hệ thống muốn tặng, không phải Tô Chấn Hòa cũng là Chu Diệu Ly."

"Thậm chí sau khi Lệ sư tỷ về tông, sẽ trực tiếp tặng Lệ sư tỷ..."

"Nếu không cũng là Kim Đan đỉnh phong thế hệ trước!"

"Điều này quá mạo hiểm."

"Phải đợi!"

"Chờ sau khi Lệ sư tỷ về tông, để nàng phái U Hồn thị nữ bảo vệ ta, sau đó rời khỏi tông môn đến nơi xa một chút, lại nghĩ đến việc hệ thống uỷ thác..."

Nghĩ vậy, Bùi Lăng đưa tay lấy ra phù lục. Đây là Truyền m Phù mà lúc trước hai người chia xa, Lệ Liệp Nguyệt cố ý đưa cho hắn.

Lúc này, sau khi thôi động, giọng nói của Lệ Liệp Nguyệt lập tức truyền ra từ đó: "Chuyện gì?"

"Lệ sư tỷ, ngươi... Khoảng lúc nào về tông?" Bùi Lăng hơi do dự hỏi.

Hiện tại, mặc kệ hắn luyện hóa "Pháp", hay là đi tiếp quản ba khu tài nguyên mà Chu Diệu Ly bồi thường cho hắn, tốt nhất nên chờ Lệ sư tỷ về tông rồi lại nói.

Nhưng bây giờ Lệ sư tỷ đang chuẩn bị việc tấn thăng Thánh Nữ, hắn không nhịn được lo lắng sẽ làm phiền đối phương.

Giọng nói trong Truyền m Phù không hề do dự, nhanh chóng trả lời: "Nhiều nhất ba ngày sau."

Nghe vậy, trong lòng Bùi Lăng lập tức chắc chắn, nhân tiện nói: "Sư tỷ, ta đã biết."

Đôi bên kết thúc truyền âm, Bùi Lăng lập tức thu hồi Truyền m Phù, âm thầm suy nghĩ.

Ba ngày sau hắn sẽ đi gặp Lệ Liệp Nguyệt.

Về phần bây giờ...

Cũng không thể lãng phí thời gian này.

Vẫn nên tiếp tục tu luyện.

Thế là, Bùi Lăng nói ở trong lòng: "Hệ thống, ta muốn tu luyện! Một khóa uỷ thác Phần Dạ Thiên ."

Mưa nhỏ tí tách tí tách, sương mù màu xanh tung bay xung quanh như sợi như dải, quanh quẩn trong núi rừng.

Một tòa đạo quan cổ xưa tinh xảo yên tĩnh đứng sừng sững trong cành lá xanh biếc.

Dường như đạo quan đã bị bỏ trống lâu ngày, nhìn từ vẻ ngoài, ngay cả trong khe cửa cũng mọc đầy rêu xanh dày đặc.

Đầu tường bò lên lít nha lít nhít cây sắn dây.

Cảnh tượng hoang vu bị vứt bỏ.

Trong cơn mưa bụi mông lung, cỏ cây sum suê.

Loảng xoảng!

Bảng hiệu "Bồng Doanh quan" đã phai màu đột nhiên rơi xuống mặt đất.

Một tu sĩ vẻ ngoài trẻ tuổi mặc cẩm bào, đột ngột xuất hiện ở trước cổng Bồng Doanh quan.

Hắn ta mày đẹp mắt sáng, khí độ trang nghiêm như con cháu vọng tộc thế tục, lúc ống tay áo vung lên mơ hồ lộ ra ban chỉ trên tay.

Ba chữ vân triện "Cửu A Lệ", cổ kính phóng khoáng.

Tu sĩ Lệ thị chỉ hơi đánh giá xung quanh đã tùy ý mở cửa lớn ra, đi vào.

Chỉ thấy trong toà đạo quan này cỏ dại rậm rạp, bức tường đối diện đã sớm sụp đổ hơn phân nửa, bức tranh tiên nhân nhận thọ như ý chỉ còn lại gần một nửa.

Vừa hay đầu toàn bộ tiên nhân trong tranh đều biến mất không thấy gì nữa, thọ như ý trong tay cũng tàn phá hơn phân nửa, thoạt nhìn không nói được sự quỷ dị.

Đi vòng qua bức tường, trong sân rộng rãi lờ mờ có thể thấy được mặt đất bằng phẳng năm đó, lúc này đều bị cỏ dại chen lấn trong khe gạch chật như nêm cối.

Tước thú nghỉ lại phát hiện có người đến, rối rít hoảng sợ trốn tránh... Rất hiển nhiên nơi đây đã bị bỏ hoang lâu ngày.

Tu sĩ không ngừng bước chân, tiếp tục đi vào bên trong, chẳng mấy chốc hắn ta lần lượt kiểm tra ba gian đại điện, những cung điện chỉ ngẫu nhiên lưu lại sơn son lá vàng ngày xưa, có thể thấy được vẻ xa hoa lúc trước.

Phần lớn kết cấu đều đã mục nát, thoạt nhìn lung lay sắp đổ.

Sau một lúc lâu, tên tu sĩ này đi dạo qua một vòng toàn bộ đạo quan, sau khi thuận lợi rời khỏi đạo quan, hắn ta lấy ra Truyền m Phù, sau khi thôi động nói: "Thập Ngũ thúc, quỷ dị Bồng Doanh quan đã hoàn toàn biến mất."

Trong Truyền m Phù lập tức truyền đến giọng Lệ Vô Mị: "Đã vậy, Bồng Doanh quan này không còn giá trị nữa, không cần nhìn chằm chằm nó, đều trở về Lam Kha thành đi."

"Vâng!"

...

Trọng Minh tông.

Lệ Vô Mị thu hồi Truyền m Phù, hơi suy nghĩ.

Quỷ dị Bồng Doanh quan là thử thách mà bọn họ cho Bùi Lăng, cố ý cẩn thận lựa chọn ra từ rất nhiều sự kiện trong phạm vi thế lực.

Hiện tại quỷ dị tự nhiên biến mất, ngược lại bọn họ cũng đỡ phải tiếp tục lao tâm lao lực vì việc này.

Thế nhưng, quỷ dị không thể đo lường, khó mà thanh trừ, rất khác với các sự kiện khác.

Dựa theo quy củ Cửu A Lệ thị, dù quỷ dị này đã biến mất, cũng cần ghi chép vào trong hồ sơ đặc biệt của tộc Lệ thị.

Đương nhiên, lúc này hắn ta không ở trong tộc, chỉ có thể giao cho tộc lão khác ghi chép nhiệm vụ quỷ dị Bồng Doanh quan.

Nghĩ đến đây, Lệ Vô Mị lấy ra một tấm Truyền m Phù khác, sau khi thôi động nhân tiện nói: "Thập Thất đệ, bên ta đã giải quyết một cọc quỷ dị, ngươi ghi chép một chút giúp ta."

Trong Truyền m Phù lập tức truyền đến một giọng quen thuộc: "Tốt, là quỷ dị nơi nào?"