Lúc Lệ Vô Mị nói lời này, thản nhiên tự nhiên không hề có ý kiêng dè người bên ngoài.
Dù sao, theo bọn họ nghĩ, điều đó căn bản không cần thiết!
Lúc ấy Bùi Lăng đã không coi ai ra gì muốn song tu với nữ thi ngay trước mặt ba phe Chu gia, Tư Hồng thị và Lệ thị, có thể thấy trong quan niệm của vị thiên kiêu mới lên này, chuyện này vốn chuyện vô cùng đương nhiên cũng như ăn cơm uống nước vậy.
Với loại Ma tử bẩm sinh muốn làm gì thì làm thế này, nếu bọn họ nói năng lén lút, né tránh, ngược lại sẽ khiến đối phương hiểu lầm, cho rằng Lệ thị bọn họ cũng khinh thường sở thích đặc biệt của hắn như những lão cổ hủ thông thái rởm kia.
Cửu A Lệ thị bọn họ cũng không phải gia tộc nhỏ chưa từng thấy việc đời, đã quyết định muốn lung lạc Bùi Lăng để dùng cho mình, đương nhiên sẽ không keo kiệt ở phương diện này khiến đối phương cảm thấy không vui.
Cho nên, Lệ Vô Mị và Lệ Hàn Ca đường đường chính chính đưa nữ thi tới, đương nhiên cũng sẽ đường đường chính chính cẩn thận giới thiệu với Bùi Lăng, chỉ có làm vậy mới có thể khiến Bùi Lăng hiểu rõ, đối với Cửu A Lệ thị, chỉ cần hắn có đủ thiên phú và giá trị, chỉ là chút sở thích này cũng là việc bình thường, không ai cảm thấy hắn là là người kỳ dị!
Bùi Lăng nghe thấy vậy tê cả da đầu!
Lệ Vô Mị và Lệ Hàn Ca lại đặc biệt tới đưa ba bộ nữ thi cho hắn?
Thủ sát!
Hệ thống thiểu năng!
Hắn muốn nữ thi có tác dụng gì? Nếu để Lệ sư tỷ biết được việc này...
Nhưng ngay lúc Bùi Lăng đang ngây người, cả đám người Kim gia đều thay đổi sắc mặt!
Lấy nữ thi ra để giải buồn?
Nữ thi làm lô đỉnh?
Thải bổ nữ thi?
Song tu cùng nữ thi?
Vị Bùi mạch chủ này lại không thích người sống, mà là nữ thi!
Thì ra là thế! Thì ra là thế!
Phượng hoàng nhi Kim gia bọn họ, bàn về sắc đẹp, tuy tu sĩ đời sau đều có vè ngoài xuất chúng, nhưng Kim Tố Miên lông mày như núi xa, mắt như sao lạnh, từ bé đã nổi tiếng có vẻ ngoài xinh đẹp, được công nhận là đệ nhất mỹ nhân ngoại môn trong năm nay;
Bàn về tài hoa, còn nhỏ đã phát hiện có thiên phú ở phương diện luyện đan, thật sự trở thành luyện đan sư hàng đầu trong thế hệ trẻ ngoại môn, từ rất sớm đã đạt được sự công nhận của nội môn trưởng lão Thân Xuân, vừa vào nội môn đã bái nhập môn hạ Thân Xuân, trở thành đệ tử nhập thất;
Bàn về tu vi, mặc dù bị luyện đan chậm trễ không ít thời gian tu luyện, nhưng cũng một lần giết vào tuyển chọn Nam Vực, cho dù không thể so sánh với hạng nhất Thi Đấu Ngoại Môn là Bùi Lăng, tuy nhiên vẫn vượt xa rất nhiều đệ tử cùng tuổi.
Lại thêm thân phận đích nữ Kim gia... Nói là nữ tu được nam tu thế hệ tuổi trẻ mong muốn kết làm đạo lữ nhất cũng không đủ!
Kim Tố Miên xinh đẹp như thế, xuất thân như thế, tư chất như thế, dưới tình huống bình thường, đối với loại thiếu niên huyết khí phương cương như Bùi Lăng, dù có là thiên tài, sao có thể không động tâm?
Nếu thật sự vô ý, lúc trước ở ngoại môn, cần gì phải sử dụng thủ đoạn tung tin đồn nhảm khắp nơi, khiến tên tuổi của mình và Kim Tố Miên có liên quan đến nhau?
Lúc ở ngoại môn, Bùi Lăng chủ động tiếp cận Kim Tố Miên như cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga.
Sau khi tiến vào nội môn đầu quân vào Lệ thị, về tình về lý đều có tư cách làm rể hiền của Kim gia bọn họ, lúc này Bùi Lăng lại bắt đầu làm khó dễ!
Thậm chí hành động lời nói thường ngày đều như không có chút hứng thú nào với Kim Tố Miên.
Vốn còn tưởng hắn muốn treo giá, lấy càng nhiều lợi ích từ Kim gia.
Bây giờ xem ra, là vì Bùi Lăng luôn nhìn trúng thi thể của Kim Tố Miên!
Lúc ở ngoại môn, địa vị hai bên chênh lệch khá xa, nếu không bày ra vẻ mặt dày mày dạn sẽ không có cơ hội tiếp cận Kim Tố Miên! Nhưng sau khi tiến vào nội môn lại có Lệ thị làm chỗ dựa, Bùi Lăng đã có thể trực tiếp ra tay với Kim Tố Miên... Lúc này, đương nhiên phải phủi sạch quan hệ, để dễ bề thoát thân sau đó!
Nghĩ đến đây, đám người Tào Tụy La không khỏi không rét mà run: Ma tử trời sinh!
Đây đúng là Ma tử trong Ma tử!
Chỉ thích đạo lữ đã chết!
Nghĩ tới đây, Tào Tụy La vội vàng truyền âm nói: "Bùi mạch chủ, Kim gia ta không cần rất nhiều trân bảo tài nguyên mà trước đó ta đã tặng cho ngươi! Mạch chủ đã không muốn thành hôn với Tố Miên, kinh xin giơ cao đánh khẽ, trả lại hôn thư cho Kim gia ta."
Bùi Lăng lập tức lấy lại tinh thần, nhìn về phía Ngọc Tuyết Chiếu, truyền âm nói: "Mang hôn thư của Kim gia tới."
Ngọc Tuyết Chiếu giật mình, tờ giấy rách kia?
Sau khi nó ký xong đã tiện tay quăng ra, hình như đã ném ở nơi nào đó?
Trong lòng nhanh chóng suy nghĩ, đương nhiên Ngọc Tuyết Chiếu sẽ không trực tiếp nói như vậy, mà truyền âm trả lời: "Ta đi tìm một chút."
Ngay sau đó, bốn chân của nó chạy đi thật nhanh, biến mất như một làn khói.
Vào lúc này, Lệ Vô Mị nhận ra sắc mặt Bùi Lăng hơi xấu, trong lòng cũng thấy nghi ngờ, liền hỏi: "Bùi Lăng, ngươi cảm thấy ba bộ nữ thi quá ít sao?"
"Không có!" Bùi Lăng kiên trì gượng cười nói, "Đa tạ Lệ tiền bối, ba bộ đã đủ, đã đủ..."
Trên thực tế, hắn rất muốn nói cho đối phương biết, mình căn bản không thích nữ thi gì đó!