Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Bên Trong Cẩu Đạo

Chương 568: Khi nào tổ chức lễ đính hôn?




Thế là, sau khi Bùi Lăng tùy ý ứng phó vài câu, liền cáo từ rời đi.

Sau một lát, hắn lại tới Khấu gia Khấu Tam Lang.

Mặc dù xuất thân của Khấu gia cao hơn Kế gia một chút, nhưng cũng rất sợ hãi tiếp đón Bùi Lăng.

Cũng như Kế gia, bọn họ hoàn toàn không nhớ rõ có người tên Khấu Tam Lang.

"Tệ xá có Đại Lang, Nhị Lang, Tứ Lang..." Khấu gia chủ cẩn thận nói, "Chưa từng có một vị Tam Lang."

"Vì sao không có?" Bùi Lăng trầm ngâm nhắc nhở, "Theo thứ tự, không có chuyện đột nhiên nhảy qua một vị trí chứ?"

Khấu gia chủ mơ hồ một lát, chợt không xác định nói: "Có lẽ là vì lúc ấy cảm thấy số ba không tốt lắm."

Về phần sao lại không tốt lắm, trên dưới Khấu gia đều không thể nói rõ ràng.

Nói tóm lại, nhà bọn họ thật sự không có Khấu Tam Lang.

Lúc tất cả mọi người đều cho rằng như vậy...

Dường như Bùi Lăng mới là người nhớ nhầm.

Tình hình hai nhà này rất giống với việc Lệ Vô Mị, Lệ Hàn Ca không nhớ rõ Lệ Yến Lăng.

Chỉ là, Cửu A Lệ thị là một trong tam đại thế gia Trọng Minh tông, hai gia tộc phàm tục này còn lâu mới so sánh được.

Kế gia và Khấu gia là vì quỷ dị Bồng Doanh quan mới lãng quên huyết mạch thân nhân, nhưng Lệ thị sao có thể!

Ngoại trừ cái đó ra, Bùi Lăng còn thăm dò được Lam Kha thành đã xây thành trì hơn ba trăm năm.

E rằng hai tên tán tu Kết Đan trong Bồng Doanh quan kia là nhân vật hơn ba trăm năm trước!

Dựa theo manh mối mà Bùi Lăng đang nắm giữ, ít nhất quỷ dị trong Bồng Doanh quan cũng xuất hiện hơn ba trăm năm trước.

Vì sao Lệ Vô Mị lại nói chắc chắn mới xuất hiện một năm trước?

Nghĩ vậy, Bùi Lăng trực tiếp rời khỏi Lam Kha thành, đi vào trong núi ngược hướng với Bồng Doanh quan.

Hắn tìm một cánh rừng dư thừa linh khí mà phàm nhân khó đến được ở trong núi, tiện tay đào một cái hố to, bỏ toàn bộ quan tài thủy tinh vào rồi lấp đất lên, lại đánh vào mấy tấm phù lục phong cấm, ẩn nấp vững chắc, cuối cùng mang một tảng đá lớn đến, dùng đao khí chẻ thành hình dạng mộ bia, lấy ngón tay làm bút, khắc xuống một hàng chữ lớn trên bia mộ: "Kế Sương Nhi chi mộ."

Đặt mộ bia ở trước mộ phần, lại bố trí một vài phù lục ẩn nấp và kiên cố ở gần đó, đề phòng phàm nhân hoặc là dã thú xông nhầm, dẫn đến việc mở quan tài ra, sau đó Bùi Lăng rời đi.

Trở lại chỗ ở của Lệ thị tại Lam Kha thành, Bùi Lăng rảnh rỗi bắt đầu tu luyện Phần Dạ Thiên .

Nhoáng một cái đã trôi qua ba ngày.

Sau buổi trưa ngày hôm đó, Bùi Lăng vừa kết thúc uỷ thác tu luyện, giọng nói của Lệ Hàn Ca đã truyền vào trong tai hắn: "Bùi sư đệ, Thập Ngũ thúc tìm ngươi có việc."

"Được." Bùi Lăng lập tức đứng dậy.

Vừa rời phòng tu luyện, chỉ thấy Lệ Hàn Ca đang đứng chờ trước cửa.

Sắc mặt nàng hồng hào, ánh mắt sáng ngời có thần, không còn vẻ tái nhợt suy yếu trước đó.

"Hàn Ca sư tỷ, thương thế của ngươi đã khỏi hẳn rồi sao?" Bùi Lăng lập tức hỏi.

Lệ Hàn Ca khẽ gật đầu, cười giải thích: "Lúc ấy ta coi thường Chu Diệu Ly, cũng may trong tộc có rất nhiều bí dược, không khó khôi phục."

Thấy thế, Bùi Lăng cũng không hỏi thêm nữa, mà đi theo nàng ra ngoài.

Sau một lát, hai người tới một phòng khách.

Trong sảnh đặt thảm hoa màu xanh, rèm châu nhiều màu, bố trí vô cùng lộng lẫy.

Lệ Vô Mị thay áo bào ống tay áo rộng rãi, đã chờ đợi ở đây từ lâu, thấy bọn họ chạy tới lập tức cười ha ha một tiếng, nói: "Bùi Lăng, lần trước thủ hạ của Chu Diệu Ly và Tô Chấn Hòa ra tay với ngươi, trong đó ta đã đòi khoản bồi thường của Chu Diệu Ly cho ngươi!"

Nói xong, hắn ta lấy ra một cái túi trữ vật đưa cho Bùi Lăng.

Bùi Lăng vội vàng tiếp nhận, hơi xem xét lập tức hoảng sợ.

Bên trong linh thạch trung phẩm chồng chất như núi, thậm chí còn có không ít linh thạch thượng phẩm, số lượng rất nhiều, trong chốc lát hắn lại đếm không hết!

"Những linh thạch này chỉ là một phần bồi thường." Lệ Vô Mị chờ hắn xem hết túi trữ vật, lúc này mới nói tiếp, "Thứ có giá trị thật sự là ba tấm khế đất này."

Nói xong lấy ra ba phần khế sách tính chất kì lạ, vẽ vô số phù văn trận văn để lên bàn, nhẹ nhàng đẩy về phía Bùi Lăng.

Bùi Lăng cầm lên xem xét, phần khế sách thứ nhất là một tiệm thuốc trong phường thị Vạn Hủy hải;

Phần thứ hai là một thú trận tên là Dạ Lai cốc;

Phần thứ ba là một mạch khoáng trong Bác La sơn mạch.

"Đa tạ Lệ tiền bối!" Bùi Lăng nhìn xong, lập tức khom mình hành lễ.

Tiệm thuốc, thú trận còn có khoáng mạch, không có chỗ nào không phải là nơi tài nguyên phong phú, hơn nữa là nguồn thu nhập lâu dài ổn định!

Nếu không có Lệ Vô Mị tự đến bàn điều kiện, có lẽ Chu Diệu Ly sẽ bồi thường cho hắn dựa theo môn quy, nhưng tuyệt đối không thể bồi thường nhiều như vậy.

Dù sao, Chu Diệu Ly là một trong ba chân truyền Thánh tông, còn có Phù Quang Tư Hồng thị làm chỗ dựa.

Nếu không phải Lệ thị đứng sau lưng Bùi Lăng, đối phương tùy tiện ném mười viên linh thạch hạ phẩm tới coi như chấm dứt ân oán, Bùi Lăng cũng không thể làm gì.

Không phải ngự yêu huyết khế cũng ký kết như thế à?

Bùi Lăng nhớ rất rõ ràng, lúc trước Giám Sát điện chủ hứa hẹn tra rõ việc ở Lộc Tuyền thành, nói chắc chắn sẽ cho Lệ thị một lời giải thích...