Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Bên Trong Cẩu Đạo

Chương 566: Nhập thổ vi an (1)




Trong lòng Bùi Lăng vui mừng, thật ra hệ thống đã luyện hóa "Pháp" giúp hắn, cũng không biết bây giờ còn chưa Kết Đan, có thể tu luyện Dung 'Pháp' chi thuật này hay không.

Nghĩ vậy, hắn lập tức nhận lấy ngọc giản.

Lệ Vô Mị mỉm cười, đây là một trong những phần thưởng vì tối qua đối phương đã trung thành với Lệ thị.

Ngoại trừ cái đó ra, hắn ta đã sai người đi vơ vét đủ loại nữ thi xinh đẹp, qua ít ngày sẽ đưa cho Bùi Lăng.

Đương nhiên, Cửu A Lệ thị bọn họ là vọng tộc thế nào, không thể đưa thi thể nữ tử phàm nhân cho thiên kiêu được coi trọng.

Thấp nhất cũng phải là xác nữ tu đại phái, tốt nhất có thể tìm được một bộ thi thể nữ tu Tố Chân Thiên...

Bùi Lăng không biết suy nghĩ của Lệ Vô Mị, sau khi hắn nhận lấy Dung 'Pháp' chi thuật , tiếp theo lại hỏi ra nghi ngờ trong lòng: "Lệ tiền bối, không biết quỷ dị Bồng Doanh quan sẽ kéo dài bao lâu?"

"Ừm? Lần trước đã nói với ngươi." Lệ Vô Mị không thèm để ý nói, "Chỉ khoảng một năm thôi, hơn nữa lần này ngươi lấy được một 'Pháp' trong đó, có lẽ không lâu sau toà Bồng Doanh quan này sẽ khôi phục bình thường."

Thật sự chỉ có một năm?

Điều này sao có thể!

Bùi Lăng khẽ nhíu mày, nhưng hiện tại hắn đã thông qua thử thách của Lệ thị, Lệ Vô Mị hoàn toàn không cần giấu giếm tình hình thực tế của Bồng Doanh quan với hắn.

Thế là, Bùi Lăng hỏi tiếp: "Nhưng mười năm trước, Lệ Yến Lăng Lệ sư huynh vì cầu Kim Đan chi 'Pháp', đã từng tiến vào trong đó?"

"Lệ Yến Lăng?" Lệ Vô Mị ngẩn ngơ, chợt nhìn về phía Lệ Hàn Ca nói, "Nghe giống tên nam tử bên phòng Yến Nhiên?"

Lệ Hàn Ca nghiêm túc nhớ lại một lát, lắc đầu nói: "Không có. Chẳng những một phòng Yến Nhiên ca không có Lệ Yến Lăng, toàn bộ trong tộc đều không có cái tên này."

"Chắc chỉ vừa hay cùng họ Lệ."

Nói xong, hai người cũng kỳ quái nhìn về phía Bùi Lăng.

Bùi Lăng khẽ giật mình.

Người mà hắn gặp phải ở Bồng Doanh quan tự xưng là Lệ Yến Lăng Cửu A Lệ thị, lại là người khác giả mạo?

Thế nhưng vậy cũng có rất nhiều chỗ nói không rõ.

Ví dụ như thực lực của đối phương còn mạnh hơn Hoắc Triệu Cảnh Thiên Sinh giáo!

Trúc Cơ chiến Kết Đan, Tử Mai lão tổ hoàn toàn không phải đối thủ của hắn ta.

Ngoài ra, ban chỉ trên tay đối phương cùng với mỗi lần nhắc tới Cửu A Lệ thị đều tự nhiên thể hiện ra sự kiêu ngạo thản nhiên trên mặt, khí chất hành động như con cháu thế gia cao quý... Không phải dòng dõi nhiều năm sống an nhàn sung sướng, quyết không thể bồi dưỡng được vẻ ngoài cử chỉ phong phạm như thế!

Nghĩ tới đây, trong lòng Bùi Lăng càng nghi ngờ hơn.

Nhưng Lệ Vô Mị và Lệ Hàn Ca đều là người Lệ thị, chắc chắn bọn họ sẽ không nhớ nhầm tộc nhân của mình, cũng không cần thiết lừa hắn.

"Có lẽ là ta tính sai..." Bùi Lăng không xác định nói.

Lệ Hàn Ca mỉm cười, an ủi: "Có lẽ Bùi sư đệ thấy được huyễn tượng gì đó ở trong Bồng Doanh quan, trong thời gian ngắn hơi khó phân chia thực hư. Thật ra lần này ngươi nên mang theo con Hồ Yêu huyết khế kia, dù sao cũng là huyết mạch Thanh Yếu, huyễn tượng bình thường không làm khó được nó."

Bùi Lăng nở nụ cười, lúc ấy hắn bị hệ thống thiểu năng lừa đi Vạn Bảo lâu còn không mang theo đao bản mệnh, chứ đừng nói đến Ngọc Tuyết Chiếu.

Tiếp theo lại được Vụ Liễu cứu đến Triêu Na hành cung, theo đến Lộc Tuyền thành, sau đó trên đường tiến về Lam Kha thành lại vào nhầm Bồng Doanh quan...

Dọc theo con đường này, đã hoàn toàn quên mất Ngọc Tuyết Chiếu.

Huống chi, Ngọc Tuyết Chiếu có tinh thông huyễn thuật như thế nào, nhưng trong việc nhìn ra huyễn tượng này, sao có thể hơn được hệ thống của hắn?

"Chắc ngươi đã rất vất vả trong hành trình Bồng Doanh quan này." Lúc này Lệ Vô Mị mở miệng nói, "Xem ra, ngươi chỉ nghỉ ngơi một ngày cũng không thể khôi phục lại."

"Trong mấy ngày tiếp theo ngươi cứ nghỉ ngơi thật tốt."

"Chúng ta và Tư Hồng thị còn có chút chuyện cần phải làm trong Lam Kha thành."

"Đợi sau khi xử lý xong sẽ hộ tống ngươi trở về tông môn."

Bùi Lăng vội nói: "Vâng."

Thế là, Lệ Vô Mị và Lệ Hàn Ca nhanh chóng thu thập đồ uống trà, đứng dậy rời đi.

Sau khi Bùi Lăng tiễn hai người đi, quay đầu thấy quan tài thủy tinh do Lệ Vô Mị để lại, khóe mắt giật giật, thu nhập nó vào trong túi trữ vật.

Về đến phòng, Bùi Lăng lấy ra ngọc giản mà Lệ Vô Mị vừa cho mình, sau khi nghiêm túc suy nghĩ một lượt vẫn không dám trực tiếp tu luyện.

Dù sao ai biết hệ thống sẽ tặng cho hắn cái gì?

Càng quan trọng hơn là, hôm qua hắn uỷ thác Lục Dục Bí Điển , Cửu Phách Đao lại không thể cắt ngang hắn!

Đến bây giờ Bùi Lăng còn chưa thể xác định, đây rốt cuộc là vì Cửu Phách Đao ra tay quá nhẹ, hay đao bản mệnh được hệ thống nhận định không phải là công kích ngoại giới?

Nghĩ vậy, Bùi Lăng lấy ra Vô Mộng Tán và mấy phần thiên tài địa bảo trước, ăn đến khi thân thể không thể hấp thu, hắn nói với Cửu Phách Đao: "Cửu Phách, sau mười hơi thở, ngươi cắt một đao lên cánh tay ta, phải thấy máu!"

"Chủ, chủ nhân... Vì sao?" Mặc dù Cửu Phách Đao bẩm sinh tính tình tàn bạo ham giết chóc, lại không muốn tổn thương chủ nhân chút nào.

Bùi Lăng thản nhiên nói: "Đừng quan tâm vì sao, đây là mệnh lệnh!"

Đao linh hậm hực đồng ý: "Vâng..."