Nghe vậy, Lệ Hàn Ca không sợ hãi ngược lại cười: "Đáng tiếc, Lệ thị ta đã sớm có bố trí ở đây. Tư Hồng thị và Chu gia tới nhiều người hơn nữa, cũng chỉ tốn công vô ích!"
"Không thể chủ quan." Thập Ngũ thúc Lệ thị bình tĩnh nói, "Hiện tại bắt đầu hành động... Tùy tiện phái một U Hồn thị giả Kết Đan kỳ đến gần Bồng Doanh quan bảo vệ Bùi Lăng."
"Chờ sau khi người của Tư Hồng thị và Chu gia đuổi tới, tất nhiên sẽ tìm cơ hội giết U Hồn thị giả."
"Đến lúc đó để Bùi Lăng cho rằng người hộ đạo chiến tử tại chỗ, là Lệ thị ta tính toán thiếu sót với kẻ địch mạnh, khiến hắn rơi vào tuyệt cảnh."
"Cứ thế, mượn tay hai nhà để kiểm tra tâm tính của hắn."
"Đương nhiên, chúng ta cũng phải âm thầm nhìn chằm chằm, chỉ cần hắn không phản bội Lệ thị ta, Lệ thị ta quyết không thể để hắn xảy ra chuyện!"
"Nhưng nếu hắn tham sống sợ chết, cầm cơ duyên do Lệ thị ta cho, lại ăn cây táo rào cây sung đầu quân người ngoài... Hắc hắc!"
Nghe đến đây, Lệ Hàn Ca không khỏi cười nói: "Lúc Bùi Lăng Luyện Khí kỳ đã dám ra tay với Giám Sát điện chủ, cũng không giống người tham sống sợ chết."
"Lần đó không tính." Thập Ngũ thúc Lệ thị nghe vậy lại lắc đầu, nói, "Lúc ấy hắn vừa đoạt được hạng nhất thi đấu, sau khi mạo phạm lại kịp thời thỉnh tội là xong chuyện, tông môn sẽ không vì chút việc có thể lớn cũng có thể nhỏ giết thiên tài tân huyết mười năm mới có một lần."
"Cho nên lúc đó trông thì hành động điên cuồng, chưa chắc thật sự không kiêng nể gì, không quan tâm sống chết."
"Cho tới bây giờ lòng người khó lường, việc liên quan đến tranh giành vị trí Thánh Tử của Thánh tông ta, nhất định phải cẩn thận, quyết không thể xảy ra chuyện ngoài ý muốn!"
Lệ Hàn Ca nghe vậy khẽ gật đầu: "Hiểu rõ."
Trong lúc hai người nói chuyện, bóng dáng và ngọn hồn đăng đỏ hồng kia đều lặng yên biến mất trong trà lâu.
Cùng lúc đó, bên trong Lam Kha thành, phàm nhân thường không thể thấy tình cảnh đang xảy ra: Vô số bóng đen lay động u ảnh đi ra từ rất nhiều nơi, lao thẳng đến Bồng Doanh quan!
...
Bồng Doanh quan.
Cỏ cây rậm rạp, nước chảy lững lờ, chim quý thú lạ vui vẻ rong chơi.
Đúng là ve kêu trong khu rừng yên tĩnh, chim hót trong núi vắng lặng.
Trên trời cao, một đóa mây bay to lớn dù là tu sĩ Nguyên Anh cũng không thể phát hiện nhẹ nhàng trôi nổi.
Thập Ngũ thúc Lệ thị và Lệ Hàn Ca ngồi xếp bằng trên mây, phía sau là rất nhiều người Lệ thị nín thở tập trung, sẵn sàng trận địa đón quân địch.
Ánh mắt của bọn họ xuyên qua tầng mây, yên tĩnh nhìn trò hay sắp diễn ra phía dưới, vẻ mặt bình thản không hề có ý xuất hiện.
Vào lúc này, Bùi Lăng còn đang ủy thác tu luyện ở cửa Bồng Doanh quan.
Sau một khoảng thời gian, cuối cùng Bùi Lăng đã kết thúc tu luyện, đứng lên mang theo nữ thi bỏ chạy về một phương hướng.
Thấy thế, mây bay lập tức đi theo.
Không lâu sau, bọn họ âm thầm đi theo Bùi Lăng tới một mảnh đất hoang trống trải.
Lúc này Thập Ngũ thúc Lệ thị cảm ứng, lập tức truyền âm phân phó: "Người của Tư Hồng thị và Chu gia tới, đều che giấu kỹ càng khí tức!"
"Vâng!"
Thế là, tất cả những người trên mây bay đều vận chuyển liễm tức chi pháp, dường như lập tức biến mất trong khoảng đất trời này, cùng lúc đó trên mây bay cũng sáng lên từng đạo trận văn, hoàn toàn phong tỏa khí tức phe mình, tu vi dao động cùng đủ loại dấu vết.
Chờ sau khi làm xong tất cả, bọn họ lại nhìn về phía Bùi Lăng ở phía dưới.
Sau đó thấy, Bùi Lăng bắt đầu cởi quần áo bộ nữ thi kia ngay trước mặt tất cả mọi người trên mây bay.
Cái này...
Tộc nhân Lệ thị trố mắt nhìn, trong chốc lát đầu óc đều nghĩ không ra!
Vào lúc này, một đạo hồng quang xẹt qua, một con phi toa màu trắng bay tới từ nơi xa.
Vù vù vù...
Trên trăm tu sĩ, khôi lỗi, yêu thú cùng nhau rơi xuống từ trên phi toa, trong nháy mắt đã bao vây Bùi Lăng trong ngoài ba vòng kín không kẽ hở!
Trong giây lát, vòng vây mở ra một kẽ hở, hai tên tu sĩ một trước một sau chậm rãi đi vào trong.
Người cầm đầu mặc vũ y, tay áo bồng bềnh, rõ ràng là một tu sĩ Nguyên Anh kỳ!
Người theo sát phía sau, là một nữ tu Kết Đan hậu kỳ xinh đẹp.
Nữ tu này cài một tán hoa bằng xương, bên tóc mai buông thõng từng chuỗi cốt châu, khuôn mặt vô cùng xinh đẹp, răng trắng môi son, trong vẻ xinh đẹp còn cho người ta một cảm giác sắc bén được thể hiện rõ.
Trên đám mây bay, Thập Ngũ thúc Lệ thị và Lệ Hàn Ca đều khẽ cau mày.
Tu sĩ Nguyên Anh kỳ kia thì cũng thôi, lại không ngờ Chu Diệu Ly sẽ tự mình xuất hiện!
Vào lúc này, tu sĩ Nguyên Anh và Chu Diệu Ly vừa đi vào, thấy Bùi Lăng không buồn ngẩng đầu lên nhìn xung quanh một cái chỉ cởi quần áo bộ nữ thi.
Rõ ràng hai người khẽ giật mình, nhưng bọn họ đều là người đã thấy việc đời, nhanh chóng khôi phục sự tỉnh táo.
"Khụ khụ!" Tu sĩ Nguyên Anh kia cố ý ho một tiếng để nhắc nhở, "Bùi mạch chủ, lão phu Phù Quang Tư Hồng Thị, Tư Hồng Hàng."
Sau đó, tất cả mọi người thấy Bùi Lăng không coi ai ra gì một tay cởi quần áo nữ thi, một cái tay khác thì chuyển qua bên eo của mình, bắt đầu nhanh chóng cởi thắt lưng của mình...
Toàn bộ quá trình, vẻ mặt Bùi Lăng không hề thay đổi chút nào.