Mấy ngày sau, dưới một ngọn núi hiểm trở có khí thế kiên quyết ngoi lên trời.
Huyền Cốt Lăng m Chu chậm rãi hạ xuống.
Sau nửa canh giờ, Lệ Liệp Nguyệt quần áo chỉnh tề và Bùi Lăng lần lượt rời khỏi pháp chu.
Nhìn xung quanh một vòng, Lệ Liệp Nguyệt chậm rãi mở miệng: “Đưa ngươi đến đây đi, ngươi phải đến Lam Kha thành, từ nơi này đi tiếp về phía đông một hai ngày là đến được.”
“Đây là thử thách mà gia tộc cho ngươi, ta không tiện đi chung.”
Nói xong, nàng lấy ra một cái kiệu đỏ lớn khoảng bàn tay từ trong túi trữ vật, ngoại hình hơi tương tự với Huyết Khôi Kiệu, đưa cho Bùi Lăng nói, “Ta biết ngươi thích huyết kiệu thay đi bộ, nhưng Huyết Khôi Kiệu của ngươi chỉ là Phù khí. Luyện Khí kỳ đi vài lần thì cũng thôi. Với tu vi hiện tại của ngươi, có phần không đủ.”
“Đây là U Sát Minh Huyết Kiệu, là một pháp khí thượng phẩm, ngược lại cũng vừa vặn với ngươi.”
“Cầm dùng đi.”
“Đa tạ sư tỷ!” Bùi Lăng nói xong, hai tay nhận lấy huyết kiệu.
Với mối quan hệ hiện tại của hắn và Lệ Liệp Nguyệt, chỉ là một món pháp khí thượng phẩm cũng không có gì quan trọng.
Hắn nhận lấy cũng không thấy chút gánh nặng nào.
Lệ Liệp Nguyệt còn nói thêm: “Lần này ta Ngưng Anh thành công, sau khi trở về gia tộc, lão tổ sẽ đích thân ra mặt giúp ta leo lên vị trí Thánh Nữ. Sau khi ngươi hoàn thành nhiệm vụ cứ quay về tông môn trước. Sau này, ta sẽ dẫn người về tộc bái kiến các vị trưởng bối.”
Sắc mặt Bùi Lăng hơi kỳ quái, tiển triển này cũng quá nhanh rồi…
Dù sao, cánh cửa Cửu A Lệ thị cỡ nào, nếu mình không đủ tu vi đã đến đó, dù có Lệ sư tỷ công nhận, e rằng trong gia tộc to lớn như vậy cũng có rất nhiều người phản đối…
Đến lúc đó, thực lực của hắn không đủ để thuyết phục mọi người, sẽ có rất nhiều chuyện làm khó Lệ sư tỷ…
Thế nhưng, bây giờ còn chưa đến lúc đó, Bùi Lăng cũng không nói nhiều, chỉ tiếp tục gật đầu: “Vâng, sư tỷ.”
Lệ Liệp Nguyệt gật đầu: “Vậy ngươi đi đi.”
Bùi Lăng nhanh chóng tế luyện U Sát Minh Huyết Kiệu một lát, sau khi ngồi vào trong lại vận chuyển chân nguyên thôi động, xung quanh huyết kiệu lập tức hiện ra bốn tên U Hồn kiệu phu mặc áo trắng đội mũ trắng nâng kiệu lên, trôi nổi đi xa.
Nhìn theo Bùi Lăng rời đi, vốn vẻ mặt Lệ Liệp Nguyệt cũng khá ôn hòa, trong nháy mắt đã khôi phục vẻ lạnh lùng thường ngày, không còn chút vẻ quyến rũ nào nữa.
Nàng nâng tay áo lên phất một cái, cả người đã trở lại bên trên Huyền Cốt Lăng m Chu.
Chẳng mấy chốc, pháp chu lại bay lên chui vào chân trời.
…
Cùng lúc đó, bên ngoài Lam Kha thành.
Cành lá xanh tươi, chim quý thú lạ ẩn hiện trong núi.
Một tòa đạo quan cổ xưa tinh xảo yên tĩnh đứng sừng sững.
Cách đó không xa, trên ngọn cây rậm rạp đột nhiên vang lên mấy tiếng quạ kêu, tiếng kêu ồn ào khàn khàn khiến lòng người buồn bực.
Trong tiếng quạ gáy, theo tiếng xột xoạt khi cỏ cây bị đẩy ra, không lâu sau mấy người đi đường xuất hiện ở phía trước đạo quan.
Vẻ mặt bọn họ đầy lo lắng, sau khi ngẩng đầu nhìn rõ hai chữ “Bồng Doanh” treo cao phía trên đạo quán, đều không chút do dự tăng nhanh bước chân như đang sợ đến muộn, ba chân bốn cẳng đi đến trước cánh cửa đạo quan khép hờ, đẩy cửa bước vào.
Vừa mới đi vào, cánh cửa lớn màu đỏ sậm đã “rầm” một tiếng, đóng chặt lại.
Bên ngoài đạo quan, tiếng quạ kêu càng gấp rút hơn.
Oa… Oa… Oa oa oa…
Trong giây lát, máu tươi chảy cuộn cuộn ra từ trong khe cửa…
Sau một ngày.
Ở giữa Thanh Nhai đan, khói lồng lộng thơm ngát, cỏ cây tươi xanh.
Bốn tên U Hồn kiệu phu áo trắng mũ trắng tung bay nâng một cỗ huyết kiệu, nhanh chóng lướt qua.
Trong kiệu, Bùi Lăng đang ngồi ngay ngắn, khí tức kéo dài.
Tu vi của hắn đã đạt đến Trúc Cơ trung kỳ đỉnh phỏng, chỉ còn nửa bước nữa là đến Trúc Cơ hậu kỳ.
Vào lúc này, hắn yên lặng tính toán trong lòng, “Sau khi đến Lam Kha thành phải tìm khách sạn ở lại trước, tăng tu vi lên đến Trúc Cơ hậu kỳ, lại đi Bồng Doanh quan.”
“Ngoài ra, phải hỏi thăm lai lịch cụ thể về Bồng Doanh quan ở trong thành, nhất là căn cơ tên tán tu chủ nhân ban đầu của đạo quan này.”
“Tìm thêm một chút manh mối, biết đâu có thể khiến nhiệm vụ đơn giản hơn nhiều…”
Hắn cẩn thận cân nhắc lại kế hoạch của mình mấy lần, xác định không có vấn đề, lúc này mới khẽ gật đầu.
Dù sao trong ngọc giản mà Thập Ngũ thúc Lệ thị cho chỉ nói Bồng Doanh quan có ba điều khác thường, lại cất giấu cơ duyên Kim Đan nhất phẩm.
Về phần tình huống cụ thể, lại không nhắc đến một chữ nào.
Hiển nhiên hắn phải tự đi bổ sung những điều này.
Sau khi huyết kiệu lại đi hơn một canh giờ, Bùi Lăng đoán cũng sắp đến Lam Kha thành, liền khống chế huyết kiệu hạ xuống, rồi đi ra ngoài.
Trong nhiệm vụ lần này, hắn không muốn để lộ bất kỳ tung tích nào.
Đây không chỉ là yêu cầu của Thập Ngũ thúc Lệ thị, càng quan trọng hơn là, dù có Giám Sát điện uy hiếp, một khi để Tô Chấn Hòa biết hắn đi một mình vào lúc này, đối phương chắc chắn sẽ không bỏ lỡ cơ hội!
Sau khi trải qua việc mười tên gia nô Trúc Cơ kỳ thất bại vào lần trước, nghĩ cũng biết nếu Tô Chấn Hòa lại ra tay, chắc chắn sẽ là một kích lôi đình! Dù bên cạnh Bùi Lăng có U Hồn thị nữ bảo vệ… Không, nhiệm vụ lần này không giống trước, đây là thử thách của Lệ thị, chưa chắc Hiểu Nghê và Vụ Liễu đã đi theo bên cạnh.