Nói xong, không chờ Kim Tố Miên trả lời, hắn ta lại cười ha hả nói, "Đúng rồi, ngươi tới thật đúng lúc, đúng lúc vi sư có một món lễ vật muốn tặng cho ngươi."
Vừa dứt lời, hắn ta lấy ra một cái đan lô từ trong túi trữ vật. Cả người nó điêu khắc hoa sen, xung quanh có vô số lỗ hổng nhỏ bé, tạo hình cổ xưa trang nhã, khí tức công chính ôn hòa, chính là Trĩ Thủy Vạn Hồi Bách Liên đan lô!
Đan lô thất phẩm đã vào tay Thân Xuân từ trước, chỉ chờ Kim Tố Miên tới bái kiến sẽ ban thưởng ngay tại chỗ.
Nhưng nữ đệ tử này lại chậm chạp không thấy bóng dáng.
Thân Xuân nghĩ đến vài ngày trước nàng vừa đạt được một phần Lôi Kích Đào Tâm Hỏa, chắc cần thời gian luyện hóa, vì vậy cũng không chủ động triệu kiến, ngược lại kéo dài tới tận bây giờ.
Thấy toà đan lô thất phẩm này, đôi mắt Kim Tố Miên lập tức sáng lên!
Nhưng ngay sau đó nàng lại lộ ra vẻ do dự, ấp a ấp úng nói: "Sư, sư tôn, ta, ta... Ta muốn xin ngài một việc..."
Tâm trạng Thân Xuân rất tốt, lập tức vừa cười vừa nói: "Nói đi, chuyện gì?"
"Đệ tử nghe nói, hình như Bùi Lăng chọc giận sư tôn..." Giọng nói Kim Tố Miên rất nhỏ, thật ra nàng đã sớm luyện hóa xong Lôi Kích Đào Tâm Hỏa, sở dĩ vẫn không tìm đến Thân Xuân là vì nghe nói việc của Bùi Lăng.
Lúc ấy nàng đã nóng lòng muốn nói giúp cho Bùi Lăng, nhưng lo lắng sư tôn còn đang nóng giận, lại thành đổ thêm dầu vào lửa. Vì vậy cố ý đợi một tháng, đoán cơn giận của sư tôn cũng gần tan hết, mới dám nhắc tới việc này.
Nghe vậy, vừa nãy khuôn mặt Thân Xuân còn vui vẻ ôn hòa, trong nháy mắt trầm xuống: "Là Bùi Lăng để ngươi tới xin tha cho hắn?"
Phát hiện sư tôn tức giận, sắc mặt Kim Tố Miên lập tức trắng bệch, nhưng vẫn kiên định trả lời: "Không là, là tự ta."
Khuôn mặt Thân Xuân vô cảm, lạnh lùng nhìn nàng, ánh mắt như điện không nói thêm gì nữa.
Kim Tố Miên chỉ cảm thấy ánh mắt nhìn chằm chằm của sư tôn như một ngọn núi nhỏ đè xuống đầu, trên trán nàng bắt đầu thấm ra mồ hôi mịn, trong chốc lát cũng không dám mở miệng nữa.
Nhưng sau một lúc lâu, vẫn kiên trì nói: "Cầu sư tôn khai ân, bỏ qua cho Bùi Lăng một lần..."
Nói xong liền quỳ xuống mặt đất.
...
Triêu Na hành cung.
Trong tòa thiền điện nào đó.
Ánh nến trong điện tắt hết, một mảnh mơ hồ.
Chỉ có mấy chục viên châu ngọc khảm nạm trên đỉnh điện đang tản ra ánh sáng nhàn nhạt trong căn phòng tối, soi sáng ra một chút hình bóng lay động.
Trong từng tầng màn tơ rủ xuống, chiếu ra hai bóng người mơ hồ xếp chồng lên nhau.
Theo tiếng đệm chăn xột xoạt, một vài tiếng thở dốc không ngừng vang lên trong điện.
Từ lúc Bùi Lăng bị lột sạch quần áo đã qua hơn nửa canh giờ.
Hắn dần cảm thấy không thích hợp...
Loại phương thức chân nguyên vận chuyển trong lúc song tu này... Là 【 Vô Danh công pháp 】 mà hắn thu nhận sử dụng được từ chỗ Ngô Đình Hi!
Sau khi nhận ra điểm ấy, suy nghĩ của Bùi Lăng suýt nữa dừng lại!
Ngày đó, sau khi Ngô Đình Hi bị hắn giết chết, mặc dù ngọc giản ghi chép 【 Vô Danh công pháp 】 rơi vào trong tay hắn, nhưng lại bị hắn giao cho Lệ sư tỷ!
Nói cách khác, hiện tại người nắm giữ môn công pháp này, ngoại trừ hắn cũng chỉ có Lệ Liệp Nguyệt.
Bây giờ người đang cưỡng ép song tu với hắn là Lệ sư tỷ???
Nghĩ tới đây, Bùi Lăng chỉ cảm thấy toàn thân cứng đờ lại chấn động, dường như có vô số kim châm nhỏ bé đâm qua mỗi lỗ chân lông, không diễn tả được sự phấn khởi và sục sôi...
Cùng lúc đó, nữ tu đối diện cũng phát tiếng than khẽ cực kỳ kiềm chế...
Một lúc lâu sau, cuối cùng lần thứ nhất vận chuyển Vô Danh công pháp đã kết thúc.
Bùi Lăng không hề cảm thấy mỏi mệt, ngược lại chân nguyên cả người phun trào, càng thêm hùng hậu, mạnh mẽ.
Nhất là sự xao động trong cơ thể càng kịch liệt hơn, bởi vậy cảm xúc chập trùng, khó mà lắng lại.
Đặc biệt, sau khi đoán được rất có thể nữ tu vừa quan hệ gắn bó với mình là Lệ sư tỷ, Bùi Lăng càng không nhịn được...
Vào lúc này, hệ thống đột nhiên không có dấu hiệu nào đã online: "Leng keng! Kiểm tra ra tu vi của ký chủ đã đột phá Trúc Cơ trung kỳ, hệ thống tặng miễn phí một đạo lữ..."
Ngay sau đó, hệ thống đã thao túng thân thể hắn muốn đứng dậy, nhưng thân thể của hắn lại bị một luồng lực lượng hùng hậu đè mạnh xuống!
Hệ thống: "Leng keng! Kiểm tra ra công kích ngoại giới, lần tặng miễn phí này kết thúc ở đây."
"Leng keng! Lần sau hệ thống sẽ tiến hành tặng miễn phí gấp đôi..."
Tiếng nhắc nhở còn chưa kết thúc, trong miệng hắn lại bị nhét vào một viên đan dược, sau đó thân thể mềm mại cũng đã nóng rực lại dựa vào...
Thời gian chậm rãi trôi qua.
Đôi mắt Bùi Lăng không thể nhìn, miệng không thể nói, thính giác xúc giác càng nhạy cảm hơn.
Hắn nghe thấy tiếng vân sàng đong đưa kéo theo màn tơ xung quanh phát ra tiếng xột xoạt, cảm giác được hơi thở ấm áp và trong trẻo của đối phương phả vào bên tai mình... Bản năng nguyên thủy dần bay lên...
Cảnh xuân trong điện đã xảy ra là không thể ngăn cản, thể xác lẫn tinh thần của hai bên đều đắm chìm.
Không biết qua bao lâu, Bùi Lăng đột nhiên giật mình tỉnh lại.
Hắn mở mắt ra xem xét, phát hiện mình đã quay về phòng tu luyện.
Trên người ăn mặc gọn gàng, dường như mọi thứ trước đó đều là trong mơ.