Kết Đan?
Không, vậy quá khoa trương, hơn nữa nếu giữa chừng hắn thật sự xảy ra chuyện gì, muốn ra ngoài thì làm sao bây giờ?
Đúng vậy, có lẽ trước tiên cứ đặt mục tiêu gần một chút, chờ sau khi thành công lại tìm Vụ Liễu tiếp tục hỗ trợ.
Nghĩ tới đây, Bùi Lăng lập tức nói: "Trúc Cơ trung kỳ."
"Trúc Cơ trung kỳ... Vậy Bùi Lăng công tử, ngươi có thể bắt đầu tu luyện!" Vụ Liễu khẽ nhếch khóe môi nở một nụ cười âm trầm, nàng còn chưa nói hết câu, ống tay áo rộng vung lên, một tay ném Bùi Lăng vào phòng tu luyện.
Trong chớp mắt, tất cả các cửa trong phòng tu luyện đóng lại, đủ loại phòng hộ và trận pháp giúp đỡ tu luyện đều được khởi động.
Thấy cảnh này, Bùi Lăng lập tức ổn định lại tinh thần, hiện nay Vụ Liễu đã đồng ý ra tay, trên cơ bản sẽ không có sơ suất, hắn lập tức gọi hệ thống ở trong lòng: "Hệ thống, ta muốn tu luyện, một khóa uỷ thác 【 Phần Dạ Thiên 】 ..."
Hệ thống nhanh chóng hưởng ứng: "Leng keng! Hệ thống tu chân trí năng hết lòng trung thành phục vụ ngài! Một khóa uỷ thác, trí năng thăng cấp! Hiện tại bắt đầu uỷ thác tu luyện, thân thiết nhắc nhở: Trong lúc tu luyện, ký chủ sẽ mất quyền khống chế thân thể, xin đừng hoảng sợ..."
"Leng keng! Kiểm tra ra cần Vô Mộng Tán..."
"Leng keng! Kiểm tra ra Vô Mộng Tán, kiểm tra ra..."
"Leng keng! Hệ thống bắt đầu tu luyện..."
Sau đó, hệ thống thao tác giống hệt lần tu luyện trước, trước tiên sử dụng một nắm lớn Vô Mộng Tán, sau đó vận chuyển Phần Dạ Thiên.
Lúc dược lực được luyện hóa gần hết, hệ thống bắt đầu nuốt thiên tài địa bảo giúp hắn.
Sau một ngày uỷ thác như thế, tu vi của Bùi Lăng lại tiến nhanh, quá trình tu luyện tiến hành vô cùng thuận lợi.
Thời gian chậm rãi trôi qua, chớp mắt đã trôi qua một tháng.
Trong một gian thiền điện ở Triêu Na hành cung, u hỏa trong độc lâu màu trắng bệch chậm rãi soi sáng giữa trướng màn dày đặc, mười mấy U Hồn thị nữ hầu hạ ở bên cạnh, trong điện tràn ngập hàn khí, yên tĩnh im ắng.
Lệ Liệp Nguyệt ngồi xếp bằng trên vân sàng, hai mắt nhắm chặt, khí cơ trên người lưu chuyển, phù văn giữa mi tâm càng có vẻ xinh đẹp ướt át.
Một lúc lâu sau, nàng tu luyện xong, chậm rãi mở mắt ra.
Một U Hồn thị nữ tóc bạc cài ngọc quan, cung trang rộng rãi vội vàng tiến lên bẩm báo: "Chủ nhân, người chủ gia đã tới, đã chờ ở bên ngoài một lúc lâu."
Lệ Liệp Nguyệt từ tốn nói: "Để bọn họ vào."
Trong chốc lát, ba tên tu sĩ lần lượt đi vào.
Trong ba tên tu sĩ này, người đi đầu là một nam tu trung niên, thân hình hắn ta cao lớn, mũi thẳng mồm vuông, khi ánh mắt đảo quanh lại hiện ra vẻ sắc bén.
Trên người mặc một bộ áo bào huyết sắc, trong huyết bào như có vô tận yêu quỷ dữ tợn vặn vẹo, gào thét muốn xé rách áo bào mà ra. Lúc bước đi lặng yên không một tiếng động, lại nổi lên âm phong.
Sau lưng hắn ta là hai tu sĩ trẻ tuổi một trắng một đen, chiều cao như nhau, vẻ ngoài tương tự, tu sĩ bạch bào là nam tu, vẻ mặt hắn ta lạnh băng, sắc mặt trắng bệch, trong con mắt như có một đám linh hỏa màu trắng bệch đang yên tĩnh thiêu đốt, toàn thân không có chút hơi người nào, cứ như hoạt thi; tu sĩ áo đen lại là một nữ tu trẻ tuổi.
Nửa khuôn mặt nữ tu này vô cùng xinh đẹp, nửa khuôn mặt kia lại đeo một cái mặt nạ bằng ngọc che chắn, không thấy rõ tình huống.
Rõ ràng cả đôi mắt nàng đen tuyền, không phân biệt được con ngươi, nhìn lướt qua còn tưởng là U Hồn.
Kiểu dáng chiếc váy đen trên người nàng hơi tương tự với váy áo mà Lệ Liệp Nguyệt thường mặc.
Trước ngực đeo một chuỗi vòng ngọc cực kỳ phức tạp, cẩn thận nhìn lại, chuỗi vòng ngọc kia đều lấy xương người xuyên thành, phía dưới cùng là khóa trường mệnh bằng xương, bên trong còn mơ hồ tản ra sự dao động lạnh lẽo như phong cấm cái gì đó.
Khuôn mặt ba người hơi tương tự với Lệ Liệp Nguyệt, chỉ nhìn qua cũng biết giữa mấy người có quan hệ máu mủ.
"Nguyệt Nhi." Ngay lúc bọn họ đi vào, Lệ Liệp Nguyệt khẽ gật đầu, ống tay áo rộng nhẹ vung lên, cách vân sàng không xa xuất hiện mấy cái ghế.
Sau khi ngồi xuống, nam tu trung niên cẩn thận quan sát tu vi và khí tức của nàng một lượt, lập tức lộ ra vẻ hài lòng, "Đúng là thiên chi kiều nữ của Cửu A Lệ thị ta! Xem ra, lão tổ tính toán không sai, việc ngươi kết thành Nguyên Anh đã trong tầm tay."
Hai tên tu sĩ sau lưng hắn ta đều dùng ánh mắt quấn quýt lại tôn kính nhìn Lệ Liệp Nguyệt.
Nghe vậy, nữ tu kia than thở: "Nguyệt tỷ tỷ thật lợi hại!"
Vẻ mặt Lệ Liệp Nguyệt bình tĩnh, nói: "Đúng là sắp rồi, nhưng còn cần mấy ngày nữa."
"Lão tổ đã sớm chuẩn bị." Nam tu trung niên kia lập tức nói, "Vì vậy, để chúng ta đến đây đón ngươi trở về tổ địa trong tộc, lão tổ dự định tự mình hộ pháp cho ngươi, cho đến khi ngươi Ngưng Anh thành công!"
"Thiên Nữ Bí Kỳ Nguyên Ma đại pháp là công pháp thượng phẩm của Thánh tông ta, vào lúc phá quan, lực ngăn cản từ nơi sâu xa cực kỳ cường đại."
"Đương nhiên, không phải lão tổ không tin tưởng ngươi."
"Chỉ là tổ địa do Lệ thị ta bố trí, càng thích hợp Ngưng Anh hơn Triêu Na hành cung của ngươi."
"Như thế, trong tộc cũng có thể yên tâm hơn."
"Không biết khi nào Nguyệt Nhi thuận tiện trở về?"