Nói xong, gia chủ Mai thị lấy ra một gia chủ lệnh, đưa vào linh lực, chẳng mấy chốc toàn bộ bảo đã hiện ra rất nhiều đường vân trận pháp.
Cùng lúc đó, trong sông hộ thành ngoài bảo cũng vang lên tiếng động rầm rầm.
Vô số Thủy tộc quỷ dị xuất hiện trong nước sông đặc quánh.
Trong lầu quan sát, rất nhiều phù văn mũi tên đang nhắm thẳng vào huyết kiệu bắt đầu di chuyển nhắm sang chỗ khác.
Rất nhiều cạm bẫy, thuật pháp, trận pháp bị triệt hồi.
Dù sao những ngày qua Mai thị đã thông qua quan hệ của lão tổ tông, nghe ngóng được một chút tính nết của Bùi mạch chủ mới nhậm chức.
Vị này rất coi trọng lễ nghi!
Trước khi chưa xác nhận được thân phận của đối phương, bọn họ cảnh giác đề phòng cũng là chuyện thường tình.
Nếu đã xác định thân phận của hắn, còn để đối phương bị rất nhiều cạm bẫy thuật pháp như vậy bao vây, ai biết có chọc giận đối phương hay không?
Gia chủ Mai thị cũng không muốn nối gót theo Điền Tòng Hoành ở vòng đấu loại Thi Đấu Ngoại Môn.
Sau một lúc lâu, tất cả các lớp đề phòng đều bị triệt hồi, đại trận mở ra.
Sau khi phù văn trên cửa lớn lấp lóe một lát, cũng chậm rãi mở ra.
Huyết Khôi Kiệu không hề do dự, lập tức mang theo ba vị Trúc Cơ tiến vào trong bảo.
Đội xe do khôi lỗi kéo đi cũng theo sát phía sau.
Gia chủ Mai thị, đám gia lão đã sớm đợi sẵn ở cạnh cửa lớn, sau khi thấy huyết kiệu đi vào trong, vội vàng tiến lên hành lễ: "Mai Tri Thu gặp qua Bùi mạch chủ!"
"Ha ha." Một tiếng cười lạnh truyền ra từ bên trong huyết kiệu.
Tộc nhân Mai thị khẽ giật mình, vô thức cảm thấy không đúng.
Nhưng không chờ bọn họ làm ra phản ứng, một nữ tu đứng bên cạnh huyết kiệu đột nhiên đảo mắt, vô cùng quyến rũ mỉm cười xinh đẹp với bọn họ.
Nàng luôn đi theo bên cạnh kiệu, mặc dù trông khuôn mặt xinh đẹp như hoa, nhưng người trong tu hành đều có vẻ ngoài xuất chúng, so sánh ra, nàng cũng không phải hoàn mỹ không một tì vết.
Hơn nữa Mai thị tộc nhân biết nàng là đệ tử Trọng Minh tông, đều không dám mạo phạm.
Chỉ liếc nhìn qua một chút, đã chuyển sự chú ý sang chỗ khác.
Nhưng trước mắt, ánh mắt mọi người đều chăm chú dính vào trên người nàng, lại không thể di chuyển chút nào.
Chỉ cảm thấy mỗi một hành động, một cái nhăn mày một nụ cười của đối phương đều kéo theo trái tim mình.
Trong thiên hạ, không còn ai xinh đẹp hơn nữ tử này.
Trong lúc này, cũng không còn việc nào quan trọng hơn nữ tử này!
Đám người như si như say, mắt không chớp nhìn chằm chằm nữ tử này, trong chốc lát xung quanh vắng lặng im ắng, vẻ mặt tất cả đều say mê.
"Dẫn chúng ta đi gặp lão già Mai gia của các ngươi." Nữ tu đã tập mãi thành thói quen với việc này, thản nhiên phân phó.
Nghe vậy, tộc nhân Mai thị biết rất rõ tình huống không thích hợp, nhưng tâm thần đều bị nữ tu này mị hoặc cướp đoạt, cảm thấy chỉ cần có thể nhận được nụ cười của mỹ nhân trước mắt, cái gì cũng đáng giá!
Lập tức tranh nhau chen lấn đi phía trước dẫn đường.
Vì đề phòng kinh động lão gia chủ Mai thị, nữ tu kia ra lệnh đám người ngậm miệng, chỉ cho một mình gia chủ Mai thị mở miệng.
Gia chủ Mai thị nghe vậy vô cùng đắc ý, ân cần nói: "Mời tiên tử đi bên này, vì lão tổ tông nhà ta gần đến thọ nguyên, những ngày qua đều tĩnh dưỡng ở mật thất trong bảo..."
Hắn ta chỉ có tu vi Luyện Khí, tâm chí cũng không thể coi là kiên định, đối mặt với thuật mị hoặc của Trúc Cơ kỳ, căn bản không có chút sức phản kháng nào.
Trên đường đi, không hề che giấu nói thẳng ra tất cả... Bảo khố bí mật, mật thất, mật đạo của Mai gia!
Thậm chí, còn cố hết sức miêu tả thực lực của lão gia chủ một lần.
Những người này không chịu được một kích như thế, Hoắc Triệu Cảnh cũng lười tiếp tục che giấu tung tích, trực tiếp đi ra từ bên trong huyết kiệu, cùng hai vị sư đệ khác đi theo sau lưng đám người Mai thị.
Sau một lát, một đoàn người xuyên qua một cửa thuỳ hoa, tiến vào một vườn hoa đầy hòn non bộ.
Nơi đây có rất nhiều cây cỏ, rậm rạp tươi tốt, hấp dẫn rất nhiều chim tước ong bướm nghỉ lại.
Chính giữa có một hồ cá hình bán nguyệt, linh ngư bơi lội trong ao, rong rêu tươi tốt.
Ngước mắt nhìn ra, hoa nở rộ lá xanh tươi, tôm cá chơi đùa như một bức tranh thủy mặc đậm màu.
Gia chủ Mai thị không hề do dự, đi đến phía trước một bụi kỳ hoa dị thảo, lấy gia chủ lệnh, đánh ra mấy đạo pháp quyết.
Toàn bộ cây cỏ sinh linh trong vườn hoa lập tức khựng lại!
Ngay sau đó, tất cả cảnh vật trước mắt như mặt kính vỡ nát, rầm rầm rớt xuống để lộ ra khung cảnh thật của vườn hoa.
Đây lại là một tiểu viện bò đầy bụi gai dữ tợn, chỉ có vị trí của bọn họ bị phù văn dọn dẹp ra một con đường mòn để ra vào.
Vị trí bụi gai hai bên trải rộng cạm bẫy nguyền rủa, trên tường viện lại được lắp đặt rất nhiều cơ quan nỏ tên.
Phía trên nỏ tên lấp lóe phù văn, cài mũi tên lạnh băng!
Ở cuối cùng đường mòn là một đen hòn non bộ nhánh, trên hòn non bộ lại xuất hiện một cánh cửa khắc đầy phù văn.
Trong cánh cửa có một khí tức đang chầm chậm thức tỉnh.
Phía sau cửa, vốn lão gia chủ Mai thị đang ngủ say, phát hiện cấm chế ở khu vực bế quan bị chạm vào, hai mắt mở ra đang muốn hỏi thăm lý do, đột nhiên con ngươi co rụt lại, tộc nhân đều bị mị hoặc!