Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Bên Trong Cẩu Đạo

Chương 394: Đợi đã lâu (2)




"Không sai, Bùi Lăng, ngươi cũng biết Thánh tông thẩm tra đệ tử nghiêm ngặt đến mức nào rồi chứ? Ngươi có thể tuỳ tiện nhập tông, vì ngươi là tông tử Bùi gia ta, thân thế trong sạch. Nói cách khác, không có Bùi gia ta, ngươi còn không có cả cơ hội nhập tông, càng không nói đến tham gia Thi Đấu Ngoại Môn đoạt giải nhất?"

"Bùi Lăng, ngươi xem những huynh đệ tỷ muội này của ngươi đi, ngươi đoạt được giải nhất trong thi đấu Thánh tông vô cùng vẻ vang, nhưng các huynh đệ tỷ muội cùng lớn lên, có cùng huyết mạch với ngươi, vẫn còn ở lại trong Lộc Tuyền thành này, trải qua cuộc sống còn không có cả Thối Cốt Đan, ngươi nỡ lòng nào?"

"Ôi, không nên nói Bùi Lăng như vậy, ta tin tưởng hắn là hài tử ngoan, chắc chắn hắn sẽ không bỏ mặc gia tộc tiếp tục sa sút, nhất định sẽ lấy ra tất cả phần thưởng Thi Đấu Ngoại Môn, giúp chấn hưng gia tộc, bước lên một tầm cao mới. Dù sao gia tộc cường đại cũng là chuyện tốt với hắn."

"Bùi Lăng, yêu sủng này của ngươi có tu vi gì? Ngươi cũng biết trong nhà muốn tổ chức thương đội lâu rồi, chỉ là ven đường có yêu thú tàn phá bừa bãi, chỉ dựa vào hộ vệ Bùi gia ta, căn bản không đủ để hộ tống thương đội bình an ra vào. Nếu yêu sủng này có tu vi Khai Tuệ hậu kỳ, đợi chút nữa hãy giao nó cho gia lão phụ trách quản lý việc buôn bán trong gia tộc đi, trong nhà sẽ không quên sự cống hiến của ngươi."

Vốn Bùi Lăng cũng không quá quen thuộc với Bùi gia, lúc này nghe đám gia chủ gia lão nói đủ lý do, không khỏi sợ ngây người!

Hắn có thể bái nhập Trọng Minh tông, đâu có chút quan hệ nào với Bùi gia?

Về phần các huynh đệ khác tỷ muội không có Thối Cốt Đan giúp đỡ tu luyện, lúc hắn ở Bùi gia, còn chưa từng thấy Thối Cốt Đan có hình dạng như thế nào!

Nếu Bùi gia chỉ muốn chút Thối Cốt Đan, Chủng Ngọc Đan, Trúc Cơ Đan đủ loại, dù sao trong tay Bùi Lăng còn nhiều, rất nhiều, cũng không quan trọng.

Nhưng muốn toàn bộ phần thưởng hạng nhất của hắn?

Đang coi hắn là gốc cây rụng tiền miễn phí sao?!

Không đợi hắn lên tiếng, Bùi Hồng Niên ngồi bên cạnh đã không nhịn được, mở miệng: "Cha, mấy vị thúc bá, lần này Bùi Lăng lấy được hạng nhất Thi Đấu Ngoại Môn đều dựa vào thực lực của hắn, cũng không nợ Bùi gia ta cái gì..."

"Hồng Niên!" Không đợi hắn ta nói xong, Bùi Tuyên đã sầm mặt quát lớn, "Ngậm miệng! Đây là việc lớn liên quan đến tương lai gia tộc, không đến lượt ngươi nói chen vào!"

"Nghe phụ thân ngươi đi." Một gia lão cũng tỏ vẻ không vui, "Phụ thân ngươi cũng muốn tốt cho ngươi và gia tộc."

Bọn họ đang muốn tiếp tục thuyết phục Bùi Lăng, lúc này một hạ nhân bưng rượu lên.

Bùi Lăng đột nhiên nhìn tên hạ nhân kia, khí tức người này không thích hợp!

Thấy thế, gia lão vừa trách mắng Bùi Hồng Niên thuận miệng giải thích: "Gần đây trong nhà có rất nhiều hạ nhân nhiễm bệnh bị trục xuất, không đủ người dùng, đây là hạ nhân vừa mua vào."

Bùi Lăng nhíu mày, trong lòng nghi ngờ, sau đó tên hạ nhân thứ hai, thứ ba lần lượt bưng thức ăn lên... Tất cả mười tên hạ nhân, mỗi người đều khí tức kéo dài, ngay cả hắn cũng không nhìn ra sâu cạn.

Hắn đột nhiên nhận ra không thích hợp, vào lúc này, Ngọc Tuyết Chiếu khinh thường truyền âm nói: "Cẩu... Chủ nhân, gia tộc này của ngươi thật yếu, chỉ có mười tu sĩ Trúc Cơ."

Cái gì?!

Mười vị Trúc Cơ!

Bùi Lăng lập tức nắm chặt chuôi đao, trên người phun trào khí tức huyết sát.

Thấy Bùi Lăng một lời không hợp đã muốn ra tay, đám người Bùi Tuyên thay đổi sắc mặt, một gia lão tính tình nóng nảy lập tức vỗ bàn đứng dậy, tức giận nói: "Bùi Lăng! Gia tộc sinh ngươi nuôi ngươi dạy ngươi, chẳng lẽ ngươi muốn ra tay với chúng ta sao..."

Vù!

Ngay sau đó, một tia ô quang xuyên thủng ngực tên gia lão kia ngay tại chỗ, dư thế không giảm bắn về phía mi tâm Bùi Lăng!

Keng!

Bùi Lăng chém xuống một đao, ô quang vỡ nát, dư chấn đao khí chém cái bàn này thành hai khúc, đám người Bùi Tuyên ngồi cùng bàn đều bị đánh bay ra ngoài, chỉ có Bùi Hồng Niên ngồi gần hắn nhất không chịu ảnh hưởng.

Động tác nhanh nhẹn diễn ra quá đột ngột, đám người Bùi gia căn bản chưa kịp phản ứng rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?!

Vào lúc này, tên "hạ nhân" vừa ra tay xoay cổ, lộ ra nụ cười dữ tợn: "Đao pháp tốt! Đúng là hạng nhất Thi Đấu Ngoại Môn Trọng Minh tông. Thế nhưng, đám người chúng ta đã chờ ngươi ở Bùi gia mấy ngày, hiện tại nơi đây đã bày thiên la địa võng, mặc kệ ngươi có đao trấn trăm phong ngoại môn Trọng Minh tông, từ khi bước vào Bùi phủ đã là chắp cánh khó thoát!"

"Giao ra Thiên Đạo Trúc Cơ chi pháp, tha cho ngươi khỏi chết!"

"Người một mạch Chiêu Xuyên?" Bùi Lăng cầm Cửu Phách Đao lạnh lùng hỏi.

Đối đầu chính diện với mười vị tu sĩ Trúc Cơ, mình tuyệt đối không có phần thắng, nhưng đây chỉ là kẻ địch chưa xuất hiện, còn chưa biết bên ngoài có người khác mai phục hay không.

Vì đề phòng chuyện chẳng may, trước khi hắn vào thành còn cố ý dùng oán nữ thăm dò đường, nhưng những người này che giấu quá tốt, không chỉ Bùi gia không hề phát giác, ngay cả oán nữ mà hắn phái đi trước dò đường đều không phát hiện bất kỳ điều gì khác thường.

Mười tên Trúc Cơ này thật sự mưu đồ đã lâu!

Nghĩ như vậy, Bùi Lăng dần cảm thấy không ổn, sao Hiểu Nghê còn chưa ra tay?