Lộc Tuyền thành là thành trì nhỏ ở một nơi hẻo lánh hoang vắng dưới trướng Trọng Minh tông, đừng nói so với trong tông muôn hình vạn trạng, dù so với Loa Sơn thành cũng nhỏ hơn một vòng lớn.
Thế nhưng, về phương diện số người lại không thua bao nhiêu.
Dù sao nơi đây rất ít tu sĩ, lại có rất nhiều phàm nhân.
Cho nên vào lúc ban ngày, trong thành có rất nhiều người qua lại vô cùng náo nhiệt.
Bùi gia chỉ là nhân vật nhỏ không đáng nhắc đến ở Trọng Minh tông, nhưng lại là vua không ngai ở Lộc Tuyền thành.
Hai người vừa tới cửa thành, binh lính thủ thành đã nhận ra tử đệ Bùi thị, trong đó Bùi Hồng Niên còn có thân phận tông tử, liền cung kính để bọn họ chen ngang vào thành, sau đó bẩm báo lên trên.
Sau khi vào thành, đám người trên đường phố cũng rối rít nhường đường.
Mấy người to gan còn muốn tiến lên nịnh nọt, nhưng đều bị Bùi Hồng Niên không chút khách sáo quát lui.
Vào lúc này, Bùi phủ.
Gia chủ Bùi gia hớn hở ngồi ở chủ vị chính đường, một đám bô lão Bùi gia ngồi hai bên trái phải, phần lớn đều là khí tức Luyện Khí tầng sáu.
Ngoại trừ gia chủ Bùi Tuyên, không có một ai có tu vi đạt tới Luyện Khí hậu kỳ.
"Tính toán thời gian, Bùi Lăng sẽ đến trong vòng hai ngày nay." Bùi Tuyên nhìn quanh một vòng, nói.
Bùi gia cách Trọng Minh tông quá xa, mấy ngày nay hắn ta vừa nhận được tin tức tốt bằng trời, Bùi Lăng đã đoạt được hạng nhất ở Thi Đấu Ngoại Môn.
Bùi Lăng là tông tử Bùi gia, hắn đoạt giải nhất thi đấu, địa vị và tiền đồ của cả Bùi gia đều là nước lên thì thuyền lên.
Cho nên, tâm trạng Bùi Tuyên rất tốt.
"Gia chủ, trước kia Bùi Lăng này vẫn không được trong nhà coi trọng, có khi nào trong lòng vẫn oán trách chúng ta không?" Vào lúc này, một gia lão cau mày hơi lo lắng hỏi.
"Người đối xử không tốt với hắn là kế mẫu của hắn, không phải toàn bộ Bùi gia chúng ta!" Nghe vậy, một tên gia lão khác lập tức nói, "Hắn là con cháu nhánh bên, tất cả đãi ngộ của hắn chưa từng thiếu một thứ gì. Chỉ là đồ vật đều bị kế mẫu của hắn cắt xén, cầm đi bổ sung cho nhi tử Bùi Đồ."
"Hiện tại chúng ta đã xử trí kế mẫu của hắn và Bùi Đồ, hắn còn muốn thế nào?"
"Không sai! Dù nói thế nào, trên người hắn chảy dòng máu Bùi gia chúng ta, không có Bùi gia chúng ta dưỡng dục mười tám năm, không có chúng ta truyền thụ 【 Đoán Cốt quyết 】 dẫn hắn nhập đạo, hắn có thể dễ dàng bái nhập Thánh tông như vậy sao? Làm người phải hiểu có ơn tất báo!"
"Chắc hạng nhất Thi Đấu Ngoại Môn được ban thưởng không ít Thối Cốt Đan? Có đủ Thối Cốt Đan, có lẽ đám người Luyện Khí tầng sáu chúng ta cũng có thể tiếp tục tu luyện, sớm ngày đột phá Luyện Khí hậu kỳ! Đến lúc đó, gia tộc cường đại cũng có chỗ tốt cho Bùi Lăng."
"Thối Cốt Đan? Ha ha! Ngươi quá coi thường phần thưởng của Thánh tông với Thi Đấu Ngoại Môn. Dù sao trước kia lão phu cũng từng ở ngoại môn, Thối Cốt Đan chỉ là thứ không đáng giá ở Thánh tông! Biết đâu phần thưởng hạng nhất Thi Đấu Ngoại Môn sẽ có Trúc Cơ Đan và thiên tài địa bảo!"
"Trúc Cơ Đan?! Ha ha ha ha... Xem ra Bùi gia chúng ta sẽ quật khởi!"
"Bùi gia chúng ta nuôi dưỡng Bùi Lăng nhiều năm, chờ sau khi hắn trở về, nhất định phải bắt hắn nộp lại tất cả phần thưởng Thi Đấu Ngoại Môn! Cống hiến cho gia tộc là trách nhiệm của mỗi tông tử Bùi gia..."
"Như vậy có khiến hắn sinh lòng oán hận với chúng ta, về sau không quay về nữa?"
"Yên tâm! Hắn vừa lấy được hạng nhất thi đấu, đang là lúc vô cùng vẻ vang. Hồng Niên vừa gọi một câu, hắn đã trở về. Có thể thấy trong lòng người này vẫn có tình cảm. Hơn nữa, chúng ta không nhắc tới, hắn tùy tiện lấy chút đồ đuổi chúng ta đi, sau này gia tộc phát triển không nổi luôn tìm hắn đòi tiền lại không thể giúp được cái gì, như thế mới khiến oán hận chất chứa sâu đậm."
"Còn không bằng nhân cơ hội lần này, lấy hết phần thưởng Thi Đấu Ngoại Môn ra. Như vậy có thể giúp gia tộc cường đại, chúng ta nâng cao tu vi, sau này cũng có thể làm việc cho hắn. Đều là người thân, chỉ cần qua một thời gian dài oán hận của hắn sẽ phai nhạt đi, không phải vẫn là người một nhà à?"
"Dù hắn vẫn canh cánh trong lòng, từ đây không liên lạc với trong nhà, sau khi chúng ta cường đại không cần thiết dựa vào hắn. Như thế cũng không phí công nuôi hắn."
Nghe đám gia lão liên tục bàn tán, Bùi Tuyên khẽ gật đầu.
Mục đích khi bọn họ để Bùi Hồng Niên truyền lời mời Bùi Lăng trở về, là nghe nói đứa tông tử không được coi trọng này lại thông qua vòng đấu loại Thi Đấu Ngoại Môn Thánh tông.
Phải biết rằng, Bùi gia bớt ăn bớt mặc đưa Bùi Hồng Niên vào Trọng Minh tông nhiều năm, đến nay vẫn chưa kiếm được gì ở Thánh tông.
Bùi Lăng lại trở thành niềm vui ngoài ý muốn.
Cho nên Bùi gia xử lý mẫu tử Bùi Đồ ngay trong đêm, về sau khua chiêng gõ trống thảo luận nên dùng tình cảm lung lạc Bùi Lăng như thế nào.
Dù sao với sự hiểu biết của bọn họ với Thánh tông, đã có thể thông qua vòng đấu loại Thi Đấu Ngoại Môn, cũng có thể giúp đỡ Lộc Tuyền thành kết nối tuyến đường buôn bán với vài toà thành gần nhất!
Cứ thế, Bùi gia có thể tạo ra thương đội của mình, thông thương với bên ngoài, không cần bị thương đội đi ngang qua bóc lột nữa.