Hai ngày sau, liên tục không ngừng có người tới bái phỏng, u Dương Tiêm Tinh và Kim Tố Miên đều bận tối mày tối mặt.
Thậm chí có mấy vị đệ tử có địa vị rất lớn, thiên phú cũng rất xuất chúng, u Dương Tiêm Tinh không thể quyết định được, đành phải sai Tiểu Từ mời Bùi Lăng ra tọa trấn.
Cũng may những đệ tử này đều tận mắt thấy Bùi Lăng tàn nhẫn lại khôn ngoan tàn sát tất cả mọi người trong Kính Trung Thiên, trong lòng cũng có chừng mực.
Trước khi Bùi Lăng chưa đi ra, bọn họ còn giả vờ giả vịt bàn điều kiện chọn ba lấy bốn, chờ bị Bùi Lăng làm phiền việc tu luyện lạnh lùng ngồi xuống chủ vị, mặt không thay đổi nhìn bọn họ, những người này cứ như mèo con bị bóp phần gáy, vô cùng khéo léo, cũng không dám nói nhiều một câu.
Chờ giải quyết xong việc, Bùi Lăng xoay người rời đi, đi một đoạn đường còn có thể nghe thấy bọn họ chỉ trích lẫn nhau, trốn tránh trách nhiệm, trách đồng bạn cố làm ra vẻ, đến mức làm phiền Bùi sư huynh tĩnh tu...
Sau khi trải qua chuyện như thế, không còn ai dám làm loạn nữa.
Dù sao, Bùi Lăng chỉ không nhịn được đi ra ngồi một lúc, nhưng là nhân vật mới Luyện Khí kỳ lại dám một lời không hợp, ra tay với giám sát Điện Chủ ngay trước mặt mọi người, ai dám lỗ mãng ở trước mặt hắn?
Chạng vạng tối ngày hôm đó, Tiểu Từ đến đây, nói: "Chủ nhân, có hai vị khách tới động phủ, u Dương cô nương và Kim cô nương đều không tiện chào hỏi, muốn mời ngài ra ngoài gặp một lần."
"Hả?" Bùi Lăng hơi bất ngờ, bên ngoài đã lan truyền hắn là chuẩn ma đầu vui buồn thất thường động một tí đồ sát toàn trường, lúc này còn có người dám gọi hắn ra ngoài chào hỏi?
Thế nhưng, lúc đến phòng khách xem xét, Bùi Lăng lại hiểu được.
Người đến là Bùi Hồng Niên và Tôn Ánh Lan.
Hai người này thay đổi dáng vẻ lúc trước, Tôn Ánh Lan không còn cao cao tại thượng, Bùi Hồng Niên không còn ở bên cạnh nịnh nọt đủ điều, chỉ thấy Tôn Ánh Lan đổi sang cách ăn mặc dịu dàng như nước, nắm chặt lấy tay Bùi Hồng Niên, trên lúm đồng tiền như hoa hiện ra chút xấu hổ rụt rè, thỉnh thoảng hai người liếc nhau, tình cảm mặn nồng gần như có thể chảy ra ngoài...
Thấy Bùi Lăng đi ra, Bùi Hồng Niên lập tức vui vẻ nói: "Bùi Lăng, cuối cùng Ánh Lan sư muội đã đồng ý lời cầu hôn của ta, sắp trở thành tẩu tử của ngươi rồi!"
Bùi Lăng nghe vậy mỉm cười, kẻ ngu cũng có thể nhìn ra, trước đó Tôn Ánh Lan luôn coi Bùi Hồng Niên là một con chó, hiện tại bỗng nhiên nhả ra, nhất định có liên quan đến việc mình lấy được hạng nhất Thi Đấu Ngoại Môn.
Thế nhưng, hắn không thấy hứng thú với việc của Bùi Hồng Niên, trực tiếp hỏi: "Còn có chuyện khác không?"
"Có có có!" Bùi Hồng Niên cũng biết tộc đệ này luôn không chào đón mình như thế, lúc trước hắn ta còn có thể ỷ vào thân phận và tu vi của mình để làm dáng với Bùi Lăng, nhưng bây giờ, mặc kệ là thân phận địa vị của Bùi Lăng, hay là biểu hiện ở Kính Trung Thiên, Bùi Hồng Niên đều khắc sâu nhận thức, tộc đệ này đã một phát lên trời!
Dù giữa hai người còn có mối quan hệ huyết mạch, cũng không dám sơ suất chút nào.
Nghe vậy vội vàng nói, "Trước đó vài ngày, trong nhà biết được tin tức tu vi của ngươi đạt tới Luyện Khí tầng chín, đã thông qua vòng đấu loại Thi Đấu Ngoại Môn, mọi người rất vui vẻ! Phụ thân ta cố ý gửi thư đến, nói trong tộc đang điều tra lý do vì sao những năm gần đây vẫn không phát hiện tư chất của ngươi, để có thể dốc hết sức bồi dưỡng."
"Hóa ra kế mẫu của người thông đồng với người ngoài, Bùi Đồ cũng không phải tông tử Bùi thị ta! Nàng bụng dạ khó lường, cố tình không muốn Bùi thị ta quật khởi, cho nên một lòng hãm hại kỳ lân nhi của Bùi thị ta."
"Phụ thân ta cảm thấy cực kỳ có lỗi với ngươi, trước mắt đã bầm thây hai mẫu tử Bùi Đồ, dùng đan dược giữ mệnh, chờ ngươi tự tay xử trí."
"Ngoài ra, phụ thân ngươi cũng bị đám bô lão trách phạt ba mươi trượng, đuổi đi canh giữ tổ địa."
"Ồ đúng rồi, trong tộc cho rằng ngươi chịu uất ức, cho nên dự định dời mộ phần của mẫu thân ngươi vào trong tổ địa..."
Bùi Hồng Niên một hơi nói đến đây, cẩn thận quan sát sắc mặt Bùi Lăng, "Phụ thân ta nói, hy vọng sắp tới ngươi có thể trở về một chuyến. Không vì cái gì khác, cũng để mẫu thân ngươi gặp ngươi, biết bây giờ ngươi sống tốt, nàng cũng bớt áy náy..."
Thi đấu vòng đấu loại...
Bùi Lăng khẽ lắc đầu, Bùi gia cách Trọng Minh tông quá xa, hiện tại thi đấu đã kết thúc, Bùi gia mới nhận được tin tức hắn thông qua vòng đấu loại Thi Đấu Ngoại Môn... Tin tức quá chậm chạp, đương nhiên đây cũng vì Bùi gia cách Trọng Minh tông quá xa, thực lực quá yếu, trong tộc không có thứ gì tốt.
Nói thẳng ra, Bùi Lăng không có quá nhiều tình cảm với Bùi gia.
Cho dù trước mắt Bùi gia mượn danh nghĩa khuyên hắn trở về tiện bồi đắp lại tình cảm, bởi vì mẫu thân ở một đời này đã qua đời từ rất sớm, thậm chí Bùi Lăng còn không nhớ được dáng vẻ của nàng.
Thế nhưng, dù sao Bùi gia đã nuôi dưỡng hắn một thời gian, cũng cho hắn cơ hội tu luyện, trở về một chuyến cũng không có vấn đề gì.
Chủ yếu nhất là, hiện tại hắn đã chuẩn bị để Trúc Cơ.
Lệ Liệp Nguyệt đã từng dặn dò, nhất định phải tìm một chỗ cách xa Trọng Minh tông để Trúc Cơ!