Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Bên Trong Cẩu Đạo

Chương 381: Xinh đẹp nổi bật




Lúc này, một tu sĩ Luyện Khí tầng chín tiến lên, mỉm cười chân thành tự giới thiệu: "Bùi sư huynh, ta là Đoan Mộc Minh Yên, gia phụ Đoan Mộc Viêm là thành chủ Loa Sơn thành, từng có may mắn chiêu đãi sư huynh mấy ngày."

"Mấy tháng nay, trong thư của gia phụ thường xuyên nhắc đến sư huynh, nói sư huynh long Chương phượng tư, tuấn tú lịch sự, tuyệt đối không phải vật trong ao."

"Sư đệ ngưỡng mộ sư huynh đã lâu, chỉ là lo lắng làm phiền sư huynh tu hành, mới không dám mạo hiểm đến thăm hỏi."

"Lần này, gia phụ nghe nói sư huynh đoạt giải nhất Thi Đấu Ngoại Môn, liên tục nói đây là chuyện trong dự liệu, đặc biệt sử dụng linh cầm, đưa tới một phần lễ mọn cho sư huynh."

"Kính xin sư huynh đừng ghét bỏ!"

Bùi Lăng nghe vậy thấy hơi bất ngờ, hắn đã sắp quên mất việc ở Loa Sơn thành.

Nghĩ đến lão hồ ly Đoan Mộc thành chủ kia, Đoan Mộc Minh Yên này là dòng dõi của hắn ta, chắc chắn cũng không phải loại lương thiện gì.

Thế là, Bùi Lăng quyết định giữ một khoảng cách, từ tốn nói: "Hiện tại u Dương sư tỷ chịu trách nhiệm phân chia Chủng Ngọc Đan và Trúc Cơ Đan, nếu ngươi muốn Trúc Cơ Đan thượng phẩm, hoặc là Trúc Cơ Đan cực phẩm, đều có thể thỉnh giáo u Dương sư tỷ."

Đoan Mộc Minh Yên thấy Bùi Lăng không nhận lễ vật do mình đưa lên, không khỏi cười khan hai tiếng, trong lòng hối hận không nghe lời phụ thân, sớm đi tạo mối quan hệ với Bùi Lăng...

Ngay lúc hắn ta đang xấu hổ, Tiểu Từ đứng ở gian ngoài lại tiến đến bẩm báo, nói: "Chủ nhân, lại có một người đến đây bái kiến."

Bùi Lăng thuận miệng nói: "Đưa người vào."

Chắc chắn hôm nay sẽ có rất nhiều người đến đây chúc mừng tặng lễ lôi kéo làm quen, dứt khoát gặp luôn một lượt đi.

Đoan Mộc Minh Yên nhân cơ hội lui về.

Một lát sau, Tiểu Từ dẫn theo một người đi vào chính đường.

Hàng lông mày của nàng như núi xa, mắt như sao lạnh, trong lúc nhìn quanh lại sáng ngời rạng rỡ, lại nhìn cách ăn mặc của nàng, mái tóc mây búi cao cài trâm vàng, trên người mặc một bộ váy cực kỳ to gan!

Váy sam chỉ che được những bộ phận nhất định phải che, ngoài ra chỉ là một bộ lụa mỏng màu đen, che cũng như không che, thậm chí sự tồn tại của một lớp lụa mỏng màu đen này lại tăng thêm mấy phần thần bí cho người nhìn.

Vốn Kim Tố Miên đã có vẻ ngoài xuất chúng, trải qua sự trang điểm tỉ mỉ của chủ tớ Tào thị, lại khác hẳn hình tượng lôi thôi lếch thếch bình thường, đặc biệt xinh đẹp.

Gần như tất cả mọi người đều trợn tròn mắt nhìn.

Bùi Lăng cũng không thể thu hồi ánh mắt, lúc này Kim Tố Miên thật sự rất xinh đẹp!

"Chuyện này rốt cuộc là sao... Không phải nói, bây giờ đám người bên ngoài đều mặc thế này sao?" Kim Tố Miên là nữ đan sư thiên tài ngoại môn, đã sớm quen với việc bị mọi người nhìn chằm chằm.

Nhưng lúc trước ánh mắt người khác nhìn nàng không phải như vậy!

Mặc dù những người này không làm hành động thất lễ gì, nhưng trong ánh mắt xen lẫn vẻ thèm nhỏ dãi, dục vọng, khinh thường, kinh diễm, hâm mộ... Khiến nàng cảm thấy không thoải mái.

Nàng vô thức nhìn về phía u Dương Tiêm Tinh.

u Dương Tiêm Tinh vẫn mặc một bộ quần áo như đồ tang, ngay cả tóc cũng dùng vải bố trắng bao bọc cực kỳ chặt chẽ, lúc này đang đánh giá nàng như có điều suy nghĩ.

Kim Tố Miên cắn môi, nhìn sang hai nữ tu khác, thấy mặc dù bọn họ cũng cẩn thân trang điểm một phen, nhưng không có ai long trọng như mình, chứ đừng nói đến việc mặc hở hang như thế!

Thấy tình hình này, trong lòng nàng tràn ra dự cảm xấu, luôn cảm thấy mình bị mẫu thân lừa!

Nhưng việc đã đến nước này, Kim Tố Miên điều chỉnh tâm trạng một chút, chỉ có thể xấu hổ đỏ mặt đưa một phần hạ lễ cho Bùi Lăng, khẽ nói: "Bùi, Bùi sư huynh, ta... Ta hâm mộ tâm tính tư chất của sư huynh, sau khi Trúc Cơ muốn gia nhập một mạch Kiêm Tang, cầu sư huynh thành toàn!"

Vừa nói ra lời này, dường như những ánh mắt nhìn sang càng lộ rõ sự khinh thường, phẫn uất.

Nhất là mấy nữ tu khác ngoài u Dương Tiêm Tinh, trong mắt hiện rõ vẻ ước ao ghen tị, chỉ thiếu đứng lên chỉ vào mũi nàng mắng chửi ngay tại chỗ.

Kim Tố Miên không nhịn được trong lòng thấy chua xót, suýt nữa rơi nước mắt.

Nàng là đích nữ Kim thị, phượng hoàng Kim gia, có khi nào bị người nhìn như vậy chứ?

Chứ đứng nói đến việc, miệng gọi sư huynh, khúm núm cầu xin một sư đệ cướp đan dược, đánh cắp cơ duyên, còn từng vô lễ với mình!

Không, mình không thể có tạp niệm như thế!

Sự khó xử trước nay chưa từng có sẽ rèn luyện tâm tính của mình, hiện tại nàng cảm thấy bất công, cảm thấy ủy khuất, cảm thấy xấu hổ... Những điều này đều là vì tâm cảnh của mình không đủ cường đại!

So sánh với khốn cảnh mà Bùi Lăng phải đối mặt trước đó, những điều này không đáng là bao.

Nghĩ đến Tào thị, Kim Tố Miên tỉnh táo lại thở sâu, thản nhiên đứng đó, quyết định không để ý tới mấy lời đồn đại nhảm nhí này.

Mẫu thân nói rất đúng, không làm người khác ghen tị mới là tầm thường!

Không thể vì những người này ghen ghét bàn tán, liền cắt đứt con đường của mình!

Vào lúc này, Bùi Lăng cũng không biết vì sao trong lòng lại thấy vui vẻ.

Dù sao, một mỹ nhân muốn tài có tài muốn sắc có sắc, lại nhiều lần bị hắn chiếm lợi, mặc dù vị mỹ nhân này không nhịn nổi cơn giận, lại không thể làm gì hắn, thậm chí cuối cùng còn chủ động tới làm thuộc hạ của hắn!