"Xuất thân, tu vi, kiến thức của ngươi... Có cái nào không mạnh hơn hắn? Bây giờ đã tụt lại sau lưng người ta còn không hăng hái tiến lên, chẳng lẽ cam tâm phai mờ trong đám người thường?"
"Huống chi không làm người ta ghen tị mới là tầm thường! Thế gian này luôn có một số người ngu xuẩn không chịu nổi, không hy vọng người khác trở nên nổi bật. Những năm gần đây, ngươi dùng thuật luyện đan đứng vững ở ngoại môn, không biết bao nhiêu người ghen ghét ngươi cũng không dám thể hiện, bây giờ lấy được một cơ hội như vậy, đúng lúc để ngươi nhìn rõ bộ mặt thật của bọn họ!"
"Nếu ngươi sợ hãi lui bước, lại vừa đúng với ý của bọn họ."
"Tố Miên, chẳng lẽ ngươi muốn phá hỏng tiền đồ của mình vì những người này?"
Nghe đến đó, Kim Tố Miên nghiến răng một cái, không sai!
Chỉ cần nàng không thẹn với lương tâm, cần gì quan tâm lời đồn nhảm nhí kia? Dù Lệ chân truyền đã cảnh cáo, cũng không thể làm loạn đạo tâm của nàng!
"Tốt!" Nàng lập tức đồng ý.
Tào thị và Uyển di thấy thế lại nhìn nhau cười, sau đó nói: "Hiện tại, động phủ mới của Bùi Lăng nằm ở Thúy Lỗi sơn nội môn. Trước mắt, đệ tử các nơi đều đã đến đó bái kiến. Ngươi chuẩn bị một chút, lập tức đến đó."
"Nhớ kỹ, ta đang thử thách bản tâm của ngươi, không được lấy ra thân phận đích nữ Kim gia, nữ đan sư thiên tài ngoại môn như trước đây."
"Ngươi phải coi mình là một ngoại môn đệ tử bình thường, vứt bỏ tất cả sự kiêu ngạo đến đó bái kiến, thành tâm thành ý xin một tiền đồ tu hành, hiểu chưa?"
Kim Tố Miên không cảm thấy lời này có vấn đề, lập tức nhẹ gật đầu, chuẩn bị xuất phát.
"Chờ chút, ngươi vừa luyện đan dược xong, trên người toàn là mùi thuốc." Tào thị vội vàng gọi nàng lại, "Cứ thế đến đó thật sự không có lễ nghĩa, đi tắm thay quần áo đã."
Nghe vậy, Kim Tố Miên nghe lời đi vào tắm rửa.
Tào thị và Uyển di nhân cơ hội đổi quần áo của nàng.
Tắm rửa xong, Kim Tố Miên đứng dậy mặc quần áo lại thấy chỉ có một bộ váy áo chưa từng thấy, biết là mẫu thân chuẩn bị cho nàng liền mặc lên người, sau đó phát hiện bộ quần áo này được dệt từ giao tiêu, nhẹ mềm như mây khói, trọng điểm là quá lộ...
Còn lộ hơn bộ váy áo mà Quản Tuyết Nhị thường mặc một chút...
"Nương, y phục này..." Nếu không phải biết trong động phủ chỉ có mẫu thân và Uyển di nhìn mình lớn lên, Kim Tố Miên cũng không có can đảm đi ra ngoài, nàng kéo hai mảnh lụa mỏng cố gắng che thân thể, khuôn mặt đỏ bừng đi ra ngoài.
Hai người nhìn Kim Tố Miên, đôi mắt lập tức sáng lên, sau đó không đợi nàng nói hết lời đã nói: "Đây là bộ váy đang bán chạy nhất trong phường thị."
"Nhiều năm qua ngươi luôn chuyên tâm luyện đan, có lẽ không chú ý tới quần áo vẻ ngoài, bây giờ đám người bên ngoài đều mặc cái này!"
"Sao người trong tu hành chúng ta lại chịu sự gò bó của lễ giáo phàm tục chứ?"
"Huống chi bộ váy này rất thích hợp với ngươi, chỉ có loại người đầu óc tăm tối mới suy nghĩ lung tung."
Tào thị nói chắc chắn, "Ngươi cần gì phải để ý ánh mắt của đám tiểu nhân bỉ ổi đó?"
Kim Tố Miên nghe xong, lập tức nói không ra lời, nếu nàng tiếp tục vặn hỏi về bộ y phục này, chẳng phải sẽ làm mẫu thân hiểu lầm sao?
Chỉ là lần đầu mặc quần áo lộ liễu như thế, luôn cảm thấy chân tay hơi luống cuống.
Chủ tớ hai người lại coi như không thấy, khen ngợi nàng một trận, Tào thị còn nói thêm: "Tố Miên, từ khi ngươi nhập đạo đến nay, rất lâu rồi nương không tự mình trang điểm cho ngươi, nhân cơ hội này, ngươi để nương trang điểm cho ngươi một lần đi."
Thế là, không đợi Kim Tố Miên nói gì, Tào thị và Uyển di đã lấy ra tráp trang sức từ trong túi trữ vật, kéo nàng ngồi xuống ghế, cẩn thận trang điểm.
Nửa ngày sau, chỉ thấy Kim Tố Miên vốn đã rất xinh đẹp, nay tóc mây búi cao, trâm cài tóc lấp lánh, lông mày như núi xa, mắt như sao lạnh, da trắng mặt xinh, mũi ngọc môi anh đào, có thể nói là eo nhỏ như liễu, khuôn mặt như trăng.
Bởi vì khí chất tu hành nhiều năm, lúc này nhìn lại, nàng có vẻ yểu điệu phiêu dật như thần phi tiên tử, lại có vẻ quyến rũ ung dung của mỹ nhân chốn phàm tục.
Chủ tớ Tào thị vây quanh kiểm tra một lượt, lại lấy ra một cái túi thơm, nói là trong nhà đặc biệt đến phường thị dưới trướng Thiên Sinh giáo để mua về, là một vị chân truyền nào đó trong Thiên Sinh giáo yêu thích mùi hương tự mình làm phối phương, dù nam hay nữ đều khen không dứt miệng.
Sau khi Kim Tố Miên đeo túi hương, lại xoay một vòng, hai người rất hài lòng: "Tốt, ngươi có thể xuất phát."
Đợi sau khi nàng rời đi, Uyển di hơi căng thẳng hỏi: "Phu nhân, chuyện này có thể thành công không?"
"Thiên Đạo Trúc Cơ chi pháp trân quý biết bao!" Trên mặt Tào thị đã không còn vẻ dịu dàng yêu thương trước đó nữa, vuốt ve vòng hàn ngọc điêu khắc phù văn bình tâm tĩnh khí trên cổ tay, trầm giọng nói, "Dù phải trả giá đắt như thế nào, dù phải dựa vào phượng hoàng của Kim gia ta dùng sắc đẹp mở đường, cũng nên thử một lần."
"Hơn nữa, với địa vị và tiền đồ hiện tại của Bùi Lăng, mặc kệ xảy ra chuyện gì với Tố Miên, dù sao Kim gia ta cũng không mất mát gì."
"Một khi thành công, có Thiên Đạo Trúc Cơ chi pháp, chắc chắn Kim gia ta có thể bước lên tầm cao mới."