Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Bên Trong Cẩu Đạo

Chương 357: Lư Huyền bị giết!




Oanh!

Mạn Đồ La năm màu cấp bậc pháp khí lập tức nổ tung, xen lẫn vô số bùn cát hòn đá cỏ cây hài cốt... Độc chướng năm màu bay lả tả, nhanh chóng tràn ngập toàn trường!

Chỉ là ngay sau đó, huyết sắc như cầu vồng cứ thế chém sương độc to lớn như vậy thành hai khúc!

Khí thế của đao khí không giảm, tiếp tục chém về phía Lư Huyền!

Lư Huyền hừ lạnh một tiếng, khí thế trên người đột nhiên tăng trưởng một mảng lớn, vào lúc mấu chốt hắn ta đã dùng Nhiên Huyết đại pháp!

Xoạt!

Đao khí lướt sát qua khuôn mặt Lư Huyền, chém về phía rừng cây đằng xa, chỉ một thoáng vô số mảnh gỗ vụn cành lá nổ tung, vốn rừng cây nhỏ cành lá rậm rạp lập tức bị san thành đất bằng.

Thật vất vả tránh thoát một đao, Lư Huyền thấy Bùi Lăng còn muốn ra tay tiếp, lập tức trốn xa!

Đúng vậy, dù dùng Nhiên Huyết đại pháp, thực lực đã gần bằng Trúc Cơ tiền kỳ đỉnh phong, hắn ta cũng không dám giao thủ với Bùi Lăng vào lúc này!

Xoạt!

Đao khí lại chém tới sau lưng, Lư Huyền lấy ra một tấm khăn gấm, đây là pháp khí của Nguyễn Thốc Thốc, bề ngoài như vật tùy thân của nữ nhi khuê các, trên tơ lụa màu tím nhạt có thêu một bụi độc lâu, độc lâu kia sinh động như thật, trong hốc mắt như có hỏa diễm thiêu đốt, tản mát ra khí tức bí hiểm.

Mặc dù pháp khí trân quý, nhưng bây giờ Lư Huyền cũng không quan tâm được nhiều như vậy, lập tức ném nó về phía đao khí.

Oanh!

Khăn gấm pháp khí nổ tung, nhưng lại giống với Mạn Đồ La năm màu vừa rồi, dư âm nổ mạnh lại bị đao khí chém ra.

Cũng may, dù sao Bạo Linh thuật là thuật pháp nội môn, uy năng không tầm thường, mặc dù không thể ngăn đao khí của Bùi Lăng, nhưng cũng thành công suy yếu mấy phần khí thế của đao khí.

Nhân cơ hội này, Lư Huyền thôi động độn pháp đến cực điểm, lại mạo hiểm tránh khỏi đao khí!

Thấy Lư Huyền trốn được hai đao của mình, sắc mặt Bùi Lăng dần bắt đầu vặn vẹo, giọng nói đau khổ: "Lư sư huynh! Đừng vùng vẫy! Pháp khí trên người ngươi còn có thể thi triển Bạo Linh thuật mấy lần?"

Nói xong, Bùi Lăng lập tức đánh ra đao thứ ba!

Cạch!

Yếm Sinh Đao như không chịu nổi một loại áp lực nào đó, thân đao đột nhiên xuất hiện một vết rạn, nhưng trạng thái hiện tại của Bùi Lăng đã không để ý tới những điều này, một đao kia vẫn chém thẳng xuống!

Đạo đao khí này hẹp hơn đạo vừa rồi, lại càng rộng càng dài như một đạo huyết tuyến bị phóng đại vô số lần.

Màu sắc tươi đẹp bị cô đọng lại, hiện ra màu đỏ tối khi vết máu khô cạn.

Cứ như sợi dây thừng lấy mạng, trực tiếp cuốn về phía cổ Lư Huyền!

Sắc mặt Lư Huyền trắng bệch, đành phải lấy ra pháp khí của Nhĩ Chu Không, một đôi bao tay chế tạo từ huyền thiết, điêu khắc vô số phù văn phức tạp, sau đó thi triển Bạo Linh thuật lần thứ ba.

Oanh!!

Cũng như hai lần trước, có Bạo Linh thuật giảm xóc, Lư Huyền lại tránh thoát đao khí của Bùi Lăng.

"Bùi sư đệ, ta nguyện dâng ra phương pháp luyện chế Trấn Hồn Tán , ngươi và ta đến đây là dừng tay thì như thế nào?" Lại một lần tránh thoát một kiếp, Lư Huyền không hề thả lỏng, vội vàng nói, hiện tại một đạo đao khí của đối phương đổi một món pháp khí của hắn ta, tuy uy lực của Bạo Linh thuật rất mạnh, nhưng như Bùi Lăng đã nói, hắn ta đâu có nhiều pháp khí như vậy để tiêu hao?

"Phương pháp luyện chế Trấn Hồn Tán ... Ta cho ngươi thời gian ba tức!" Bùi Lăng khàn giọng trả lời, bây giờ hắn muốn lấy được Trấn Hồn Tán , cũng muốn Lư Huyền phải chết!

Nghe vậy, Lư Huyền lập tức biết Bùi Lăng căn bản không định buông tha mình, hắn ta không nhịn được thấy hối hận, vừa rồi không nên khai chiến với đối phương!

Vốn tưởng mặc kệ đôi bên thắng bại như thế nào, với thực lực của hắn ta, cuối cùng cũng có thể toàn thân trở ra, nhưng không ngờ sau khi đối phương sử dụng Đạo Cơ Phù, tốc độ độn pháp lại nhanh đến trình độ này! Mình đã dùng Nhiên Huyết đại pháp, vẫn không thể kéo giãn khoảng cách một chút nào!

"Địa Đạo Trúc Cơ... Địa Đạo Trúc Cơ..." Sắc mặt Lư Huyền trắng bệch, trong lòng chợt nhớ tới, "Chẳng trách khi lão đầu tử còn sống thường nói, nếu không phải vạn bất đắc dĩ, đừng Trúc Cơ trước Thi Đấu Ngoại Môn, cho dù là Địa Đạo Trúc Cơ cũng không ngoại lệ..."

"Hóa ra cùng là Địa Đạo Trúc Cơ, Địa Đạo Trúc Cơ do tông môn sắp xếp sẽ mạnh hơn Địa Đạo Trúc Cơ bình thường nhiều như vậy!"

Nghĩ như vậy, Lư Huyền đột nhiên cảm nhận được khí tức yêu thú Trúc Cơ, trong lòng hắn ta lập tức vui mừng, vội vàng bỏ chạy về phía yêu thú Trúc Cơ.

Đôi bên một đuổi một chạy, Bích Tinh Huyết Lang Vương theo sau lại đã sớm không thấy tăm hơi.

Thấy phía trước xuất hiện một con giống với viên hầu, trên đầu lại có hai sừng yêu thú đứng trên một sườn núi nhỏ.

Lư Huyền lập tức vui mừng, kia là một con Khúc Giác Viên Trúc Cơ kỳ!

Hiện tại chỉ cần hắn ta chọc giận con yêu thú này, để nó tạm thời ngăn cản Bùi Lăng giúp hắn ta, sẽ có thể tranh thủ đủ nhiều thời gian chạy trốn!

Nhưng ngay sau đó...

"Thời gian ba tức đã đến!"

Giọng nói của Bùi Lăng đã khàn đặc như là ác quỷ.

Lúc này, lực lượng Đạo Cơ Phù đã hoàn toàn bộc phát trong cơ thể hắn, khí tức của hắn lập tức đạt tới cực hạn, đao ý phóng lên tận trời, hắn cảm giác khí thế trong khoảng khắc này cũng không kém lúc mình gặp phải Hàn Tư Cổ ở trong giếng cổ là bao!