Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Bên Trong Cẩu Đạo

Chương 3385: Đại kết cục: Nay mở con đường chứng đến vị, chư thiên tới triều bái miện lưu! (9)




Cửa cung lập tức mở rộng, Hiểu Nghê và Vụ Liễu dẫn đầu rất nhiều U Hồn thị nữ lập tức tiến lên hành lễ, vây quanh chủ nhân đi vào bên trong Bộp, bộp, bộp.

Tiếng bước chân rất nhỏ quanh quẩn trong đường hành lang tối tăm, vẻ mặt Lệ Liệp Nguyệt lạnh nhạt không nói một lời, bước chân nhanh chóng đi tới trước một tòa thiền điện chuyên để tu luyện.

Ban thưởng của "Trọng Minh" tổ sư, rất có thể liên quan đến "Bản nguyên" đại đạo!

Phải nắm chắc thời gian lĩnh hội!

Nghĩ tới đây, Lệ Liệp Nguyệt lập tức phân phó Hiểu Nghê, Vụ Liễu bên cạnh: "Bản tọa muốn bế quan, tiếp theo bất kỳ người nào cũng không được làm phiền!"

Hiểu Nghê và Vụ Liễu lập tức hành lễ, cung kính đáp: "Vâng!"

Ông!

Cửa lớn thiền điện từ từ mở ra, Lệ Liệp Nguyệt bước vào bên trong, cửa lớn lập tức khép kín, trận văn sáng lên, vân triện sáng tắt, tự động ngăn cách trong ngoài.

Cùng lúc đó, Tụ Linh trận trong điện vận chuyển, linh khí như ráng mây ầm vang bốc hơi.

Trên vẫn sàng khí cơ lưu chuyển, đủ loại thiên tài địa bảo phụ trợ tu hành tự phát bồng bềnh bay ra từ trong hốc tối, chuẩn bị lấy dùng.

Làm xong tất cả chuẩn bị, Lệ Liệp Nguyệt đi tới bên cạnh vẫn sàng, vỗ áo ngồi xuống. Nàng đang muốn trực tiếp tu luyện, một bàn tay lớn đột nhiên đưa tới từ bên cạnh, ôm eo nhỏ của nàng.

Xúc cảm bàn tay lớn vô cùng quen thuộc, Lệ Liệp Nguyệt lập tức quay đầu nhìn sang bên cạnh, thấy khuôn mặt lo lắng đã lâu gần trong gang tấc, đang mỉm cười nhìn về phía mình.

"Bùi sư đệ? !"

Lệ Liệp Nguyệt khẽ giật mình, Bùi Lăng đã đi về phía Phù Sinh cảnh, hắn và "Phục Cùng" tổ sư đã thành tiên trở về?

Đang nghĩ ngợi, đã thấy Bùi Lăng khẽ cười nói: "Lệ sư tỷ, đã lâu không gặp!"

Nói xong, hắn trực tiếp một tay ôm Lệ Liệp Nguyệt vào trong ngực...

Vừa nãy ở Truyền Thừa điện, hắn và "Trọng Minh" tiền bối trò chuyện một chút, cơ bản đều có liên quan với trận chiến hồng hoang, có liên quan với Tiên Tôn...

Giữa chừng "Trọng Minh" tiền bối còn triệu tập tổ sư khai phái những tông môn khác tới...

Hiện tại, ngoại trừ "Tố Chân" tổ sư không biết sao không có mặt, tám vị tổ sư khác đều đã biết hắn đi vào cảnh giới Tiên Đế!

Lúc trước hắn có thể thoát khỏi ván cờ, cũng nhờ đám tiên tổ nhiều lần giúp đỡ.

Chuyện thế này, tất nhiên không cần giấu giếm mấy vị tổ sư.

Hiện tại, tất cả tổ sư đều bàn bạc một việc... Hắn là Tiên Đế, không cần việc gì cũng tự ra tay.

Về sau chỉ cần bốn vị Tiên Tôn kia không ra tay, hắn cũng không cần ra tay...

Tất cả mọi chuyện phía dưới Tiên Tôn, trên cơ bản tổ sư khai phái chín tông đều có thể tự giải quyết...

Lúc này, Lệ Liệp Nguyệt đã lấy lại tinh thần, nàng không nói lời nào trực tiếp trở tay ôm lấy cổ Bùi Lăng, hung hăng hôn hắn.

Răng môi giao hòa, mềm mại thơm trượt như có một ngọn lửa nóng đồng thời bộc phát ra từ trong cơ thể hai người, muốn đốt diệt vạn vật!

Một hồi lâu sau, hai người mới lưu luyến không rời tách ra.

Lệ Liệp Nguyệt hơi thở dốc, khí tức phóng đại, "Trọng Minh" tiền bối vừa ban thưởng tiên chức và "Bản nguyên"

đều đã hoàn toàn hóa thành một bộ phận của thân thể. Nàng không để ý đến những việc này, trực tiếp mở miệng hỏi: "Tiên lộ lần này thuận lợi không?" Bùi Lăng ôm eo của nàng, nhẹ giọng trả lời: "Có chút khó khăn trắc trở, nhưng kết quả không tệ"

Lệ Liệp Nguyệt nhẹ gật đầu, sau đó cũng không nói nhảm, một tay đẩy hắn ngã xuống vẫn sàng...

Áo bào nền đen hoa văn bạc và váy lực màu mực lần lượt rơi xuống, sau đó là trâm vòng, mũ miện...

[Nơi đây 1908 ký tự hài hòa. I Ngoài điện, Hiểu Nghê, Vụ Liễu cùng mấy U Hồn thị nữ mắt nhìn mũi, mũi nhìn tâm, khoanh tay đứng hầu, yên tĩnh như pho tượng.

Toàn bộ Triều Na hành cung xuân quang thay nhau nổi lên, xuân ý dạt dào.

Lúc này, Trọng Minh tông tắm rửa ánh mặt trời chiếu xuống, đệ tử lui tới xuyên qua, bận rộn như kiến.

Trong đủ loại tiếng bàn tán, sự chấn động do tổ sư khai phái trở về còn như gợn sóng chầm chậm lan ra bốn phương tám hướng.

Sự chấn động như thế cũng xảy ra trong tám tông môn lớn khác.

Toàn bộ Bàn Nhai giới chấn động.

Trong đại dương mênh mông vô bờ có thế giới bồng bềnh rực rỡ hẳn lên, bốn phía đều là nước biển trùng trùng điệp điệp.

Biển khơi hơi nước tràn ngập như sương, ngăn cách đường đi.

Thế giới bát ngát rải ra trong biển cả vô ngần như hòn đảo, lại như từng viên trân châu khảm nạm sóng biếc.

Phương thiên địa mới bày ra vui vẻ.

Trên trời cao cơn gió dài thổi qua, bao quát bốn cực, ôn nhu bao phủ chư thiên vạn giới.

Mấy ngày sau.

Sóng lớn vạn trượng, lăn tăn như núi.

Trung tâm giới hải vô ngần như vô cùng vô tận sương mù, nước biển xanh thẳm đong đưa xinh đẹp, trên mặt biển có mây núi cheo leo, Tiên cung thấp thoáng uốn lượn.

Cung điện rộng rãi, thành cung đỏ đen đan xen không biết lấy loại thiên tài địa bảo gì luyện chế, khảm nạm từng tia từng sợi tơ vàng, trong lúc sáng tắt như mặt trời huy hoàng trộn lẫn trong đó.

Kéo dài vạn dặm, san sát nối tiếp nhau, lục đục với nhau, gập ghềnh chập trùng như đồi núi chọc trời, hùng tráng trang nghiêm.

Chính điện cao vút trong mây, trước điện có 99999 bậc thềm, thềm đá đỏ điêu khắc phức tạp, chính giữa là vạn tộc lễ bái, bốn góc phân chia địa hỏa phong thủy, tô điểm hoa văn thụy vân như ý, ánh sáng năm màu giăng khắp nơi trên đó, rực rỡ chói lọi, thụy khí nhao nhao rủ xuống.

1106 chữ