Trong lô đan lửa cháy hừng hực, ngọn lửa phun ra nuốt vào, dược dịch không ngừng biến ảo cuồn cuộn theo pháp quyết trong tay Kim Tố Miên.
Bỗng nhiên, toàn bộ bóng dáng Kim Tố Miên biến mất không thấy.
Trong đan lỗ, dược dịch sắp thành đan dừng lại một khoảng ngắn ngủi, lập tức phát ra mùi cháy khét, tiếp theo Ầm.
Một tiếng vang thật lớn, đan lô nổ tung...
Trọng Minh tông.
Tổ địa Tô thị, núi đá cao ngất.
Trong rừng đá, huyết trì cuồn cuộn, linh cơ tràn trề. Bên hồ, Tô Túy Khinh ngồi xếp bằng trên bồ đoàn, hai mắt khép hờ, quanh người khí cơ lưu chuyển, phun ra nuốt vào huyết sát, đang chuyên tâm tu luyện.
Lúc này, một bóng dáng hoa phục chắp tay đi tới từ bên ngoài, hắn ta vẻ ngoài anh tuấn tà dị, khí độ ung dung, chính là Tô Ly Kinh!
Phát hiện sư tôn đến đây, Tô Túy Khinh lập tức dừng tu luyện, đứng dậy hành lễ: "Đồ nhi bái kiến sự tôn!"
Tô Ly Kinh khẽ gật đầu, từ sau khi Bùi Lăng tiến vào Phù Sinh cảnh, hắn ta đã dừng bế quan.
Mặc dù hiện tại mình tương đương không có tên đạo lữ kia, nhưng cũng may còn có một đệ tử tôn sư trọng đạo, khắc khổ tu tập!
Trong khoảng thời gian này, chỉ cần rảnh rỗi là hắn ta sẽ đến chỉ điểm tên đệ tử này tu luyện.
Hiện tại tu vi của Tô Túy Khinh lại có tinh tiến, mặc dù nàng không cách nào so sánh với Thánh tử Thánh nữ đời này, nhưng trong thế hệ trẻ tuổi thực lực thế này đã rất xuất sắc...
Chỉ tiếc...
Tu vi của Bùi Lăng tiến bộ quá nhanh, muốn ra tay với hắn đã vô vọng...
Trong lúc suy nghĩ xoay chuyển, Tô Ly Kinh lập tức nói: "Trọng Minh' tiên tổ trở về, triệu kiến tất cả hậu bối xuất sắc.
"Ngươi theo vi sư đến Truyền Thừa điện, bái kiến tiên tổ!"
"Trọng Minh" tiên tổ? !
Tổ sư khai phái Thánh tông!
Ánh mắt Tô Túy Khinh không khỏi sáng lên, nhanh chóng đáp: "Được!"
Tô Ly Kinh khẽ gật đầu, đang muốn dẫn đệ tử đến Truyền Thừa điện, chợt thấy thiếu chút gì đó, hắn ta quay đầu mắt nhìn quanh, trong rừng đá trống rỗng, bên cạnh huyết trì ngoại trừ hắn ta thì không có bất kỳ bóng người nào.
Hắn ta không hề phát hiện bất cứ điều khác nào, chạy thẳng đến Truyền Thừa điện.
Trọng Minh tông.
Tổ địa Lệ thị.
Lệ Hàn Ca và mấy hậu bối xuất sắc trong tộc Lệ thị đi theo sau lưng trưởng bối, vẻ mặt cung kính bước đến Truyền Thừa điện.
Đột nhiên, Lệ Hàn Ca biến mất không thấy gì nữa từ trong đám người.
Tất cả tộc nhân Lê thị đi cùng đều không phát hiện điều gì.
Trong tiếng bước chân nhỏ bé, bọn họ tiếp tục đi về phía Truyền Thừa điện.
Cửu Nghi sơn.
Núi sông xinh đẹp, suối thác uốn lượn.
Có lầu nhỏ xây kề sát thác nước, trong tiếng nước ù ù có một lò linh hương phun ra nuốt vào thanh khí cỏ cây, quanh quẩn cả phòng.
Trong phòng, Trần Tĩnh Mộng dựa gối mà ngồi, đang rất nghiêm túc quan sát một chiếc ngọc giản.
Sắc mặt nàng ửng đỏ, bàn tay mềm mại tinh tế thỉnh thoảng xoa dây thắt lưng vàng nhạt, lặp đi lặp lại xoắn nó thành kết như ý, sau đó cởi ra, thắt nút, cởi ra...
Ngay lúc này, một giọng nói nhu hòa truyền vào từ bên ngoài: "Mộng Nhi đang tu luyện sao?"
Nghe vậy, Trần Tĩnh Mộng giật nảy mình, ngồi bật dậy luống cuống tay chân cất kỹ ngọc giản.
Ngay sau đó, nàng tỏ ra bình tĩnh nói: "Sư tôn, ta...
Còn chưa nói hết lời, nàng đã biến mất trong phòng.
Người ngoài cửa không phát hiện bất cứ điều khác thường nào, hơi mờ mịt nhìn quanh một vòng, sau đó quay người rời đi.
Cùng lúc đó, trong ngọn núi cách đó không xa, ngoài động phủ của Thái Thượng trưởng lão Trân Giáng Huệ, một tên Cửu Nghi sơn đệ tử đang rất cung kính bẩm báo: "Thái Thượng trưởng lão.."
Lời vừa ra khỏi miệng, nàng thoáng hoảng hốt, chợt điềm nhiên như không có việc gì rời khỏi cửa động phủ. Phía sau cửa, Trân Giáng Huệ vừa thay một bộ đạo bào mới tinh, cầm lấy pháp bảo như ý như mây khói tản khắp biến mất.
Tố Chân Thiên.
Trong ráng mây, Sầm Phương Ác váy dài bồng bềnh đang chuyên tâm đánh giá mấy đệ tử phục mệnh phía dưới. Trong đó người ở giữa cẩm y vòng vàng, ánh mắt sáng ngời; người phía sau như kiều hoa soi nước, trong nhỏ yếu giấu giếm vẻ cứng cỏi.
Bên cạnh có trưởng lão khẽ giới thiệu: "Đệ tử ở giữa tên Sở Vũ Thường, tu vi tâm tính đều là đối tượng tốt nhất, lần này 'Quỷ dị mới xuất hiện, nàng xung phong đi đầu, liên tục chiến đấu...
"Người mặc váy màu quýt là Triệu Quyên Quyên, trong đại chiến chính ma đệ tử này chịu chút vết thương, vốn sư phụ của nàng định để nàng nghỉ ngơi thật tốt. Nhưng lần này thiên hạ xuất hiện biến cố, nàng cũng không chịu thâm cư trong tông môn, vẫn đi theo đồng môn gấp rút tiếp viện.
Sầm Phương Ác khẽ gật đầu, nói: "Con cháu tông ta nên như thế. Truyền mệnh lệnh của bản tọa, mở bí khố ban thưởng cho đệ...
Còn chưa nói hết lời, nàng và Sở Vũ Thường, Triệu Quyên Quyên phía dưới đều biến mất không thấy gì nữa. Tất cả trưởng lão, đệ tử xung quanh đều như không thấy tình cảnh này, không hề dừng lại, người trưởng lão kia trực tiếp mở miệng động viên đệ tử còn lại, hứa hẹn khen thưởng...
Hàn Ảm Kiếm tông.
Tâm Thưởng phong.
Cơn gió mạnh thổi qua, lá tùng rì rào, hương lạnh thẩm thấu ngọc điện.
Nghiêm Tư Thuần ngồi xếp bằng trên vẫn sàng, nghe tông chủ truyền âm bên tai, vẻ mặt giật mình, vừa tỏ ra vui mừng đã hóa thành buồn bực dày đặc: Sư huynh Vi Đoan Cư say mê đại đạo, nếu hắn vẫn còn, biết được tổ sư khai phái trở về sẽ vui vẻ đến mức nào...
1075 chữ