Bàn Nhai giới.
Phía trên huyết nguyệt.
Vĩnh Hằng cung giáng lâm, nguyệt cung hỗn độn đổ sụp thành hỗn độn, đôi bên phân biệt rõ ràng, hai chiếc bảo tọa cao cao phía trên chúng sinh, cách không giằng co xa xa.
Trong Vĩnh Hằng điện, "Ly La" ngồi nghiêm chỉnh, trụ đỏ hoa mỹ, ngọn đèn ngôi sao yên tĩnh chiếu sáng quảng điện, trong trang nghiêm đường hoàng tràn đầy vẻ đẹp trật tự đặc biệt.
Ở đối diện hắn ta, hỗn độn cuồn cuộn gào thét, tà đọa gào thét, chỗ cao nhất có vương tọa huyết sắc lơ lửng, nữ tiên cung trang đỏ hồng nhàu kim khép tay áo ngồi trên đó, đôi mắt thuần trắng không có chút cảm xúc nào, mỗi một hành động của "Yếm Khư" đều hoàn mỹ không một tì vết, lại như thời thời khắc khắc đều đang không ngừng cuộn trào, làm chúng sinh cuồng loạn, vĩnh viễn không ngày yên tĩnh.
Chỗ trật tự và hỗn độn đan xen, hai bóng dáng đứng đối mặt nhau, một bóng dáng trong đó cung trang đỏ hồng, đôi mắt thuần trắng chính là thiên kiếp, huyền bào phần phật bên cạnh nàng lại là sợi phân hồn của Bùi Lăng.
Cho tới lúc này, phân hồn của Bùi Lăng vẫn không nhúc nhích như một con rối.
Áo bào đỏ hồng đong đưa như bị cuốn vào cơn gió mạnh kịch liệt, toàn bộ thân thể thiên kiếp không ngừng biến ảo giữa tán đi như mây khói và ngưng thành thực thể, khuôn mặt nàng không chút tỳ vết, sợi tóc như sương, cung trang nhàu kim...
Ngoại trừ một con mắt trái thuần trắng bị "Hỗn Độn" bao trùm, khi thì tán thành chướng khí năm màu, khi thì hóa thành xúc tu tái nhợt, khi thì nhúc nhích thành trăm tỉ tỉ sâu bọ, khi thì co rút thành lít nha lít nhít mắt dọc...
Con mắt trái thuần trắng có thể miễn cưỡng duy trì không đổi cũng tràn đầy vẻ giãy giụa, không hiểu, hoang mang, mờ mịt... Đan xen.
Lúc này, thấy thiên kiếp sắp bị "Hỗn Độn" đồng hóa, "Ly La" tiên tôn không nói nhảm bất kỳ điều gì, trực tiếp đưa tay chộp về phía thiên kiếp.
Lực lượng thuộc về trật tự, thuộc về quy tắc như núi như biển, bao phủ xuống thiên kiếp.
Nơi dao động vô hình đi qua, hỗn loạn quay về trật tự, tất cả ngay ngắn rõ ràng, cung điện trang nghiêm hoa mỹ không ngừng kéo dài.
Trong sóng dữ hỗn độn, có tiếng gào thét thăm thẳm vang lên.
Vĩnh Hằng điện có ngôi sao như đèn chiếu rọi xuống, lại như đột ngột bịt kín mây mù.
Hỗn độn và trật tự không giữ lại chút nào đụng vào nhau, ăn mòn lẫn nhau, toàn lực đối kháng, cung điện đột nhiên sáng tỏ, đột nhiên tối tăm; chướng khí hỗn loạn giữa Nguyệt cung và xúc tu, mắt dọc như ẩn như hiện. Trên bảo tọa huyết sắc, vẻ mặt "Yếm Khư" tiên tôn bình tĩnh, hắn ta cũng ra tay chộp về phía thiên kiếp. Thủy triều hỗn độn rào rạt gào thét như biển giận sóng to, xoay tròn vạn dặm như lưới lớn bao trùm thiên kiếp. Khí cơ lạnh lẽo, hỗn loạn, tà ác, sa đọa... Tung hoành xoay chuyển như biển sâu ấp ủ gió bão đã lâu, như muốn nuốt hết toàn bộ Vĩnh Hằng điện Hai Tôn ra tay, dưới giao phong có lực lượng to lớn cuồn cuộn nhét đầy chấn động.
"Hỗn Độn thái" trên người thiên kiếp bắt đầu khôi phục bình thường, nhưng chẳng mấy chốc dị vật nhúc nhích, đong đưa, bồng bềnh xuất hiện, lại quay về tình huống ban đầu.
"Ly La" tiên tôn không chút do dự, trực tiếp vỗ một chưởng về phía "Yếm Khư" tiên tôn.
Một cái chưởng ấn bình thường không có gì lạ xuất hiện trong hư không, mang theo lực lượng "Quy tắc" và "Trật tự" cô đọng như thực chất, vắt ngang không gian dưới điện, đụng vào "Hỗn Độn".
Nơi nó đi qua, từng sợi xiềng xích sinh ra trong hư không, "Trật tự" gom lại, trói buộc giáng lâm!
Lít nha lít nhít xiềng xích như bầy rắn thò đầu ra, tranh nhau chen lấn bay về phía "Yếm Khư" như muốn hoàn toàn vây khốn hắn ta.
Sắc mặt "Yếm Khư" tiên tôn không có chút rung động nào, váy dài nhẹ vung lên, cong ngón tay búng ra, một vầng sáng màu mực dày đặc tràn ngập khí tức "Hỗn Độn" cuồn cuộn, bắn mạnh ra, thẳng tắp vọt tới chưởng ấn đang lao đến.
Không có bất kỳ tiếng động gì, cũng không có chút gợn sóng.
"Trật tự" và "Hỗn Độn" đồng thời biến mất, hóa thành hư vô.
Năm ngón tay "Yếm Khư" tiên tôn khép lại, đánh một quyền về phía "Ly La" tiên tôn.
Quyền phong lạnh thấu xương như đốt vòng nghiền không, lực lượng kinh khủng tung hoành gào thét, nhào vào trong Vĩnh Hằng điện.
Cung điện vốn trang nghiêm hoa mỹ như đột nhiên "Sống" lại, gạch điện trơn nhẵn bắt đầu nhúc nhích như từ trăm tỉ tỉ sâu bọ ngưng tụ thành; cột trụ cao ngất bắt đầu rung động, từng tia từng sợi xúc tu tái nhợt rủ xuống; cây đèn ngôi sao hơi lay động như chìm nổi thành vô số mắt dọc lớn nhỏ không đều...
Cùng lúc đó, ánh mắt "Yếm Khư" tiên tôn nhìn về phía "Ly La" đột nhiên u ám, dường như trong mắt thuần trắng lại mở ra một con mắt thuần đen.
Ngay lúc đôi mắt thuần đen này mở ra, trong hư không sinh sôi ra đôi mắt lạnh băng khó mà tính toán, ánh mắt rét lạnh kinh khủng như muốn hủy diệt toàn bộ thế giới, cùng nhau khóa chặt "Ly La".
Khuôn mặt "Ly La" tiên tôn không có chút thay đổi nào, áo bào lay động, lại đánh ra một chưởng.
Chưởng ấn ngang trời, đánh trúng quyền kình của "Yếm Khư" tiên tôn.
Lực lượng "Trật tự" và "Hỗn Độn" triệt tiêu lẫn nhau, lại quay về hư vô.
Ánh mắt "Ly La" tiên tôn tĩnh mịch, trong mắt có trùng đồng xoay chuyển, chỉ một thoáng ánh sáng ngàn vạn.
1102 chữ