Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Bên Trong Cẩu Đạo

Chương 3351: Ý nghĩa! (4)




Kim vũ hoá sinh Kim Ô, Kim Ô mới sinh ngây thơ mà hoàn mỹ, nhìn chằm chằm bóng lưng của nàng đằng xa, miệng nói "Mẫu Hoàng".

Dần dần, chư thiên vạn giới càng ngày càng nhiều kim vũ rơi, càng ngày càng nhiều Kim Ô mới sinh.

Những Kim Ô này có mạnh có yếu, nhưng đều truyền thừa lực lượng của nàng, xem nàng là mẫu.

Chư thiên vạn giới, bộ tộc Kim Ô nhanh chóng thành hình.

Bọn họ hoặc đi theo bước chân Mẫu Hoàng, tìm kiếm từng thế giới u ám, mang đến ánh sáng; hoặc tốp năm tốp ba nghỉ lại trong thế giới nào đó, chiếu rọi thiên địa; hoặc là đầy tò mò lui tới với những sinh linh khác, lan truyền ánh sáng và lửa, lan truyền thanh danh Mẫu Hoàng...

Chẳng mấy chốc, nàng danh chấn tứ phương, quyền hành, lực lượng, tu vi của nàng đều vượt xa chúng tiên, nơi đi qua vạn tiên cúi đầu!

Theo dòng dõi gia tăng, thỉnh thoảng nàng cũng sẽ dừng bước chỉ điểm một hai.

Nàng sáng tạo ra vô số mặt trời, lấy nhóm dòng dõi tăng tiến cảnh giới; nàng ban ánh sáng cho chúng sinh, lấy ban ngày cứu rỗi chúng nó; nàng ban cho sinh linh ngọn lửa...

Ngày qua ngày, năm tháng như trường hà cuồn cuộn chảy xuôi.

Không biết bắt đầu từ lúc nào, nàng cảm thấy sự tồn tại của mình càng ngày càng buồn tẻ, càng ngày càng không thú vị, cũng càng ngày càng không có ý mới.

Nàng nhìn qua tháng năm dài đằng đẵng, quá nhiều phong cảnh và quá nhiều sự vật, chư thiên vạn giới cũng không có cái gì có thể khiến nàng cảm thấy mới mẻ và hứng thú.

Nàng bắt đầu tìm kiếm ý nghĩa tồn tại của mình.

Nàng lại ngao du vũ trụ, dạo chơi chư thiên vạn giới.

Lần này, nàng buông bỏ thân phận và địa vị Kim Ô hoàng thử đóng vai những sinh linh khác, dung nhập từng tộc quần, cảm nhận trải nghiệm khác biệt...

Đây cũng là một đoạn tháng năm vô cùng dài đằng đẵng, nàng đứng ngoài nhìn từng tộc quần sinh ra, hưng thịnh và suy vong, chứng kiến từng thế giới khởi nguyên, lớn mạnh và hủy diệt.

Chúng sinh vạn vật sinh ra là bắt đầu, tử vong là kết cục. Dường như mục đích cuối cùng khi chư thiên vạn giới tồn tại ở thế gian này cũng vì hủy diệt...

Nàng cũng là một bộ phận trong chư thiên vạn giới này, có lẽ kết cục sau cùng của mình cũng sẽ quy về vĩnh tịch trong tháng năm dài đằng đẵng nào đó....

Nàng không có bất kỳ e ngại gì với kết cục của mình.

Chỉ có điều, loại ý nghĩa tồn tại vì hủy diệt kia... Không có bất kỳ ý nghĩa gì!

Năm tháng đơn điệu, thời gian lặp lại khiến nàng mất đi hứng thú với tất cả.

Cuối cùng, nàng đi tới điểm cuối chư thiên vạn giới.

Đó là một vùng hư vô hoàn toàn yên tĩnh, trung tâm hư vô có một tòa cung điện hùng vĩ rộng lớn đứng sừng sững.

Vĩnh hằng chi điện!

Nàng bước vào trong chính điện, gặp được chủ nhân Tiên cung mắt mọc song đồng, vành tai chạm vai, "Ly La"

tiên tôn!

"Ly La" tiên tôn ngồi trên bảo tọa cao cao, không hề cảm thấy kỳ quái vì sự xuất hiện của nàng, chỉ bình tĩnh hỏi thăm: "Tới vì chuyện gì?" Nàng đứng dưới thềm son, rất nghiêm túc nói: "Ta muốn biết ý nghĩa về sự tồn tại của ta!"

"Ly La" tiên tôn cụp mắt quan sát, trên khuôn mặt hoàn mỹ không một tì vết không có chút dao động nào, hắn ta từ tốn nói: "Thiên đạo mông muội, thuận tắc thì thịnh.

"Chúng sinh vạn qua, tính toán hư ảo"

"Ngươi tìm kiếm ý nghĩa tồn tại, bản thân chính là một loại ý nghĩa!"

Nàng nghe vậy lập tức lắc đầu nói: "Loại ý nghĩa này không có ý nghĩa!"

"Ta cần một mục tiêu rõ rệt!"

"Ly La" tiên tôn bình tĩnh nghe, sau đó nói: "Chúng sinh vạn vật đều có ý nghĩa khác biệt"

"Vấn đề này chỉ có thể gõ hỏi nguồn gốc"

"Chỉ có chính ngươi, mới thật sự biết ý nghĩa sự tồn tại của ngươi!"

Nàng nghe vậy lập tức trầm mặc, sau một lát mới hỏi: "Vậy Tôn giả có biết ý nghĩa tồn tại của mình?"

"Ly La" tiên tôn khẽ gật đầu: "Biết!"

Nàng lập tức gật đầu, đã biết đáp án!

Nàng muốn thành Tôn!

Chỉ cần đạt tới cảnh giới giống với "Ly La" tiên tôn, nàng cũng có thể biết ý nghĩa tồn tại của mình!

Hồi ức như ánh chớp thoáng qua, Kim Ô hoàng sắp hoàn toàn khép kín hai mắt đột nhiên dừng lại.

Khí tức trên người nàng biến ảo, mở ra hai mắt, ánh mắt như đuốc nhìn về phía Bùi Lăng.

Thành Tôn... Chỉ thiếu chút nữa!

Đáp án mà nàng cần ở ngay trước mắt!

Nàng không sợ bỏ mình, không sợ hủy diệt, không sợ tan thành mây khói!

Nhưng trước khi hoàn toàn biến mất, nàng nhất định phải biết đáp án kia!

Lúc suy nghĩ thay đổi thật nhanh, khí cơ của "Tu Hiểu" liên tục tăng lên, Đại Nhật chân hỏa trước nay chưa từng có bốc cháy lên như muốn đốt sạch chúng sinh vạn vật, đốt sạch chư thiên vạn giới, đốt sạch tất cả sự tồn tại trên thế gian!

Thể xác đạp lửa mà đứng, lực lượng cường đại bành trướng như thủy triều, trong lúc phun ra nuốt vào cũng không ngừng bành trướng, như vô số vòng mặt trời huy hoàng cùng nhau tỏa ra ánh sáng chói lọi, vì ánh sáng vào giờ khắc này mà tất cả mặt trời sáng tỏ trong nháy mắt lại nổ tung Trong chốc lát, Kim Ô hoàng tránh thoát lít nha lít nhít gai nham xuyên qua thể xác, máu tươi như thác nước cuồn cuộn chảy xuôi, sinh cơ nhanh chóng trôi qua lại không có cách nào ngăn cản nàng phóng tới Bùi Lăng như điện!

Huyết nguyệt u nhiên treo cao, ánh trăng như máu, trăng như móc câu nhưng cũng không có cách nào ngăn cản bước chân nàng tiến lên!

"Nhân tộc!"

"Đến hòa làm một thể với bản hoàng!"

1103 chữ