Phốc!
Hắn lập tức há mồm phun ra một ngụm máu tươi, trên mặt bao trùm một lớp xám tro ảm đạm, khí tức hạ xuống!
Bùi Lăng nhanh chóng hiểu được là quy tắc của ván cờ!
Nhưng rốt cuộc là quy tắc gì, hiện tại hắn còn chưa có cách nào biết rõ!
Nhưng không đợi hắn nghĩ lại, trong ánh sáng mạnh mênh mông vô ngần có một cái long trảo che khuất bầu trời đột nhiên nhô ra, về xuống đầu hắn.
Long trảo kia mạnh mẽ sắc bén, màu sắc vàng ròng tự phụ chói mắt như vô số lưỡi đao cùng nhau đâm xuống, lại như tấm lưới to lớn bao phủ toàn bộ bầu trời này, phong tỏa tất cả đường chạy!
Bùi Lăng lập tức hoàn hồn, không rảnh quan tâm thương thế trong cơ thể, Cửu Phách Đao chém ngang ra.
Đạo khí huyết sắc tung hoành hư không, trào lên gào thét như biển giận sóng to.
Hư không nứt nẻ từng khúc, đao khí và long trảo không có chút sức tưởng tượng nào đụng vào nhau.
Oanh! !
Một tiếng vang chấn trời động đất, dư chấn kinh khủng như gợn sóng vô hình từng tầng lan ra bốn phương tám hướng, vừa vào ánh sáng mạnh lập tức bị nuốt hết.
Bùi Lăng đang muốn tiếp tục ra tay, cổ họng lại thấy ngai ngái cuồn cuộn, không bị khống chế lại phun ra một ngụm máu tươi lớn, màu xám tro trên mặt hắn càng thêm nghiêm trọng!
Liên tục hai lần bị quy tắc ván cờ nhằm vào, hắn lập tức hiểu được quy tắc của ván cờ [Man Hoang lũ lụt] này là... Không thể ra tay với Long Vương!
Không!
Nói đúng ra là không thể ra tay với Long tộc! Trước đó hắn từng nghe "Trì Yểu" miêu tả tình huống đại khái của ván cờ [Man Hoang lũ lụt] này...
Đối phương thân là Tán Tiên, trên người có tiên chức, trong mắt sinh linh hạ giới có được thủ đoạn thông thiên triệt địa!
Nhưng toàn bộ quá trình trị thủy của hắn ta lại là quy củ, chân thật, không hề sử dụng lực lượng to lớn trực tiếp lệnh cưỡng chế chúng nước về vị trí cũ.
Ngoài ra, đối phương còn từng nói, chỗ khó khăn nhất của ván cờ [Man Hoang lũ lụt] này là lúc khai thông hồng thủy đến Long Môn, có Long tộc và Thủy tộc đến đây ngăn cản...
Sau khi khơi thông Long Môn, đối phương cũng lập tức chạy tới Kiến Mộc đề phòng Long tộc trả thù...
Bây giờ xem ra, trong ván cờ này "Trì Yểu" vẫn luôn lẩn tránh xung đột chính diện với Long tộc!
Đương nhiên, điều này cũng có thể là "Trì Yểu" tự biết thực lực tu vi không đủ, không dám chống lại Long tộc...
Nhưng mặc kệ nguyên nhân gì, lúc này thế cục rất rõ ràng. Trong ván cờ này, chỉ cần ra tay với Long tộc sẽ xúc phạm quy tắc ván cờ! Trong lúc suy nghĩ thay đổi thật nhanh, Bùi Lăng lập tức nghĩ đến một sự kiện... Hoàng bảng!
Mặc dù "Trì Yểu" không dám xung đột chính diện với Long tộc, nhưng cuối cùng vẫn có thể khơi thông hồng thủy ra khỏi Long Môn, chính vì hắn ta bóc hoàng bảng trị thủy!
Không có gì bất ngờ xảy ra, hiện tại chỉ cần hắn cũng đi bóc tấm hoàng bảng trị thủy kia, có khả năng đối chọi tắc này!
vói quy Lúc đang suy nghĩ, long trảo khổng lồ như trời nghiêng lại hiện ra trong ánh sáng mạnh chói mắt, như tấm lưới chụp vào Bùi Lăng.
Long trảo gào thét ngang trời, gió mạnh đột nhiên xuất hiện, hư không rung động như chúng sinh vạn vật đều khó thoát được!
Tạch tạch tạch...
Không gian như bánh quế ngọt ầm vang vỡ vụn, long trảo vút qua, hư không rung chuyển lập tức bị ánh sáng mạnh chữa trị, huyền bào phần phật cũng đã xuất hiện ở phía xa.
Vừa tránh thoát một kích, Bùi Lăng lại ý thức được cái gì đó, từ khi ánh sáng mạnh thật lớn nhét đầy phương thế giới này đến nay, Tiên Vương kiếp vẫn khóa chặt hắn cũng không rơi xuống nữa!
"Tu Hiểu" đang dùng đại đạo tiên thuật!
Uy năng của nàng chẳng những có thể khiến [Chúng sinh, bể khổ độ thuyền] của hắn mất đi mục tiêu, còn có thể khiến thiên kiếp cũng mất đi mục tiêu!
Suy nghĩ chưa dứt, vô số long trảo vàng ròng theo lũ lụt trùng trùng điệp điệp mãnh liệt tới từ bốn phương tám hướng, khí thế rào rạt như hoàn toàn nuốt hết Bùi Lăng trong nháy mắt!
Rầm rầm rầm...
Tiếng vang to lớn chấn động khắp nơi, đao khí cao ngất đột nhiên xuất hiện, gào thét càn quét, huyết sắc tràn ngập.
Đao khí lạnh thấu xương vờn quanh Bùi Lăng, đỡ được một vòng thế công của Long Vương.
Dư chấn nhanh chóng kiềm chế, tất cả gợn sóng đều bị ánh sáng mạnh nuốt hết.
"Hụ khụ khụ khụ.." Bùi Lăng không kiềm chế được ho khan một trận, khóe miệng chậm rãi chảy ra vết máu đỏ thắm, sắc mặt vốn đã xám tro lại càng suy yếu. Trong chốc lát, hắn sinh ra một loại ảo giác mãnh liệt.
Dù hiện tại hắn đã dung nạp toàn bộ "Đêm" chư thiên, dù hắn đạt đến Tiên Vương đỉnh phong, dù thực lực của hắn vượt qua "Phất Uyên" và "Tu Hiểu" liên thủ... Hắn cũng không thể thắng được trận chiến này!
Bởi vì ở chỗ này, quy tắc ván cờ áp đảo tất cả!
Dù hắn có mạnh đến đâu, dù hắn có thủ đoạn thông thiên cỡ nào, lúc này hắn không phải là tu sĩ nhỏ yếu mới vào Bồng Doanh quan năm đó sao?
Cái này... Là lực lượng Tiên Tôn!
Mưa rào xối xả, đường núi lầy lội.
Hơi nước tản khắp như mây khói, ngọn núi quanh quẩn uốn lượn như dải.
Bên dưới Yến Long phong.
Phi Long thạch bi yên tĩnh đứng sừng sững.
Tu sĩ áo vải chân trần đứng chắp tay, cùng rất nhiều đồng bạn sau lưng bình tĩnh nhìn nam tử áo vàng không ngừng phải nhẹ vẫn triện trên bia đá.
1099 chữ