Lúc này, trên thể xác chiếu sáng rạng rỡ của "Phất Uyên" mọc đầy mặt người oán độc có to có nhỏ, mỗi một khuôn mặt người đều há to mồm, phát ra tiếng cười quái đản quỷ dị: "Hì hì ha ha... hì hì...
"Bản nguyên" đại đạo "Cười"!
Hiện tại tiên chức "Quan Thiên" không thể dùng, nhưng "Bản nguyên" đại đạo mà hắn nắm giữ lại không bị ảnh hưởng!
Hiện tại thông qua [Vạn Hồn Chú] phối hợp với pháp tắc "Thời gian", cùng đầu "Bản nguyên" đại đạo "Cười"
này, hắn lại nhìn trộm được tình huống bên "Phất Uyên"!
Chỉ có điều, lúc này cảnh tượng cực kỳ ngắn ngủi, thoáng qua liền biến mất.
Cùng lúc đó, nguyền rủa trên người "Quánh" như thuỷ triều xuống tán đi, tất cả tiếng cười im bặt mà dừng.
Ngay sau đó, "Quánh" ngẩng đầu nhìn về phía Bùi Lăng, tiếng nói lạnh băng: "Tử vong là thật!"
"Nhưng lực lượng của ngươi quá yếu!"
"Còn chưa có cách nào khiến ta tiếp cận tử vong"
"Để ta đến phơi bày một vài sự tử vong chân chính!"
"Chỉ có tiếp cận tử vong mới có thể biết sự thật giả của tử vong!"
Tiếng nói vừa dứt, "Quánh" lập tức ra tay, hồ trảo vừa đưa ra đã hóa thành một cái long trảo che khuất bầu trời, hung uy ngập trời như vòm trời đổ sụp về vào Bùi Lăng!
Bùi Lăng nhanh chóng lấy lại tinh thần, lúc này muốn né tránh, tâm niệm vừa động đã phát hiện thể xác như côn trùng bị phong bế trong hổ phách, dừng lại tại chỗ không cách nào xê dịch! Không cách nào phòng ngự Oanh! !
Hư không vỡ nát, mảnh vụn bay tán loạn, long trảo về xuống, vững vàng đánh trúng Bùi Lăng. Trong tiếng vang đinh tai nhức óc, thần miếu cổ xưa tính cả rất nhiều cổ thụ chọc trời quanh mình cùng dãy núi rậm rạp phía sau thần miếu đều hôi phi yên diệt trong chớp mắt, duy chỉ có giếng cổ vắng vẻ vẫn đứng sừng sững tại chỗ, không chịu chút ảnh hưởng nào.
Trong bụi mù tung bay có máu tươi bắn tung tóe, Bùi Lăng như mũi tên bay ngược ra, trên dưới cả người vết thương chồng chất, thất khiếu máu tươi chảy xuôi, khí tức nhanh chóng giảm xuống. Nhưng chẳng mấy chốc tất cả thương thế cũng bắt đầu nhanh chóng khép lại. Sắc mặt hắn bình tĩnh không lay động, cái long trảo đột nhiên xuất hiện có uy năng cường đại, khí tức kinh khủng, nhưng so với giọt nước thường thường không có gì lạ trước đó vẫn có cách biệt một trời!
Đây chỉ là một kích tiện tay của "Phất Uyên" mà thôi, cũng không phải toàn lực. Hiện tại hắn biết người luận đạo với mình là "Phất Uyên", nhưng "Phất Uyên" không có pháp tắc "Thời gian", còn chưa biết người luận đạo là hắn!
Ngoài ra, quy tắc trận luận đạo này... Lúc một bên trong đó ra tay, hình như một bên khác căn bản không thể đánh trả!
Vừa nãy "Phất Uyên" dễ dàng trúng [Vạn Hồn Chú] của hắn, lần này hắn cũng cứng rắn chịu một kích của "Phất Uyên"!
Lúc nhanh chóng suy nghĩ, Bùi Lăng lập tức nghiêm nghị nói: "Tử vong là giả!"
"Bản tọa đã chết rất nhiều lần, nhưng cho tới bây giờ vẫn sống sót!"
"Dù chết một vạn lần cũng là như thế!"
"Hiện tại bản tọa để ngươi nhìn xem, rốt cuộc thế giới không chân thật này giả đến mức nào!"
"Dù là thiên kiếp vô cùng kinh khủng cũng có thể tùy tiện điều khiển!"
Nói xong, Bùi Lăng liên tiếp đánh ra pháp quyết khí tức cổ xưa, khí cơ quanh người hắn biến ảo như trong tối tăm cất cao vô hạn, quan sát vạn vật chúng sinh.
Cùng lúc đó, đỉnh đầu tối tăm, mây đen nhanh chóng hội tụ tới từ bốn phương tám hướng, xếp chồng đan xen với kiếp vân ban đầu hóa thành tối đen như mực, vẫn bao phủ trên khoảng không của Thanh Khâu.
Trong tím xanh sáng tắt, sấm rền ầm vang, uy áp trùng điệp.
Điện quang đột nhiên vạch phá bầu trời, có kiếp lôi cuồn cuộn giáng xuống, thiên uy kinh khủng nhét đầy vòm trời!
Vạn Trượng Hồng Trần, Úy Ngã Như Thiên!
Lần này hắn lấy tiên thuật dẫn kiếp, chứ không phải quy tắc của ván cờ!
Hơn nữa lần trước trăm kiếp đã kết thúc, bây giờ lại giáng lôi kiếp, dù "Phất Uyên" thành công độ kiếp cũng chỉlà một lần nữa độ một trận thiên kiếp hoàn toàn mới mà thôi, không phải kiếp thứ một trăm linh một... Trong chớp mắt, kiếp lôi đã vượt qua hư không trùng điệp, hung hăng bổ trúng "Quánh".
"Quánh" không hề có sức đánh trả, lúc này bị đánh thành một chùm tro bụi, không còn sót lại chút gì!
Nhưng chẳng mấy chốc tro bụi không còn, "Quánh" lại hiện ra từ trong hư không.
Tiếng nói của hắn ta sáng sủa, chấn động núi rừng: "Đã có thể khống chế thiên kiếp, thế giới không thật, vì sao Cửu Vĩ Thanh Khâu không thành tiên toàn bộ?"
"Cưỡng ép khống chế thiên kiếp chỉ là tiến hành làm trái thiên cương, chứ không phải thiên kiếp không thật, thế giới không thật"
"Làm trái thiên cương, xứng đáng nhận Thiên Phạt!"
Tiếng nói vừa ra, "Quánh" lập tức ra tay, phía dưới kiếp vẫn đột nhiên ngưng tụ ra từng đạo Thiên Lôi khí tức bạo ngược.
Thiên Lôi như mưa rào ầm vang rơi xuống!
Lôi quang sáng tắt trên vòm trời, khí tức cường đại chôn vùi vạn vật, tràn ngập ý hủy diệt như tận thế sắp tới.
Đây là Thiên Lôi thuần túy chứ không phải kiếp lôi Oanh! !! !
Ánh sáng trắng to lớn như thiên hà vỡ đê, hoàn toàn nuốt hết Bùi Lăng.
Lúc huyết nhục văng tung tóe, tiếng xương cốt nứt vỡ liên miên không dứt.
Trong giây lát lôi đình tán đi, ánh sáng kiềm chế, bóng dáng Bùi Lăng xuất hiện, thương thế trên dưới cả người hắn đang nhanh chóng khép lại.
Không có chút do dự nào, lúc này hắn bình tĩnh nói: "Thế giới là giả!"
1093 chữ