Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Bên Trong Cẩu Đạo

Chương 3304: Vượt qua năm tháng! (2)




Trong giây lát, lại một bóng người huyền bào dẫn theo ba tên nữ tu nhân tộc tiên tư dật mạo bước nhanh ra...

Thế giới tâm ma.

Thủy tinh cung tỏa ra ánh sáng lung linh, san hô thành rừng, Bảo Châu là nến, chiếu rọi quảng điện huy hoàng chói mắt.

Trên thềm son, bóng dáng đầu rồng thân người cổn miện ngồi nghiêm chỉnh, hai mắt khép hờ. Xung quanh có rất nhiều tùy tùng Long tộc, Thủy tộc đứng hầu, lại có mấy tên nữ tiên xinh đẹp chờ lệnh ở bên.

Dưới nữa là một nhân tộc huyền bào đứng thẳng tắp ngang nhiên. Trong điện đường to như vậy, ngoại trừ Long Vương thì tất cả đứng im như tranh vẽ.

Lúc này, "Phất Uyên" chậm rãi mở hai mắt ra, cảnh tượng xung quanh lập tức nhạt lại như mây khói tán đi, thứ xuất hiện trước mặt hắn ta lại là một mảnh núi rừng xanh um tươi tốt.

Mặt trời giữa trời, ánh sáng vàng ròng rải khắp trời cao, sắc trời xuyên qua tầng tầng lớp lớp rừng cây vẩy mảnh vàng vụn đầy đất.

Sông núi xinh đẹp, cỏ cây thơm ngát, tình cảnh rực rỡ. "Phất Uyên" hoàn toàn mở mắt ra, thấy mình vẫn đứng trước gian lầu nhỏ khí tức yên lặng kia.

Chỉ có điều, xung quanh cổ mộc um tùm, giữa khe hở cành lá thấp thoáng có thể thấy ánh sáng lăn tăn trên mặt hồ, tất cả mọi thứ càng cổ xưa hơn vừa nãy, nhất là gốc cổ thụ bên cạnh quảng trường nho nhỏ, chẳng biết từ lúc nào đã hóa thành một gốc cây hoa ngọc lan yên tĩnh nở rộ.

Thần niệm của hắn ta như thác nước ào ạt chảy xuôi, trong chớp mắt bao phủ toàn bộ Thanh Khâu, trong núi rừng tất cả Cửu Vĩ Hồ đều khí tức hoạt bát tuỳ tiện, tản ra bốn phương tám hướng.

So sánh với Thanh Khâu trong [Mười mặt trời bắt đầu], nơi này tràn đầy cảm giác khác lạ.

"Phất Uyên" khẽ gật đầu, hắn ta đã tiến vào ván cờ do tên nhân tộc kia lựa chọn!

Nhưng hắn ta chưa từng có bất kỳ tiếp xúc gì với ván cờ này.

Bây giờ hắn ta không cảm giác được khí tức của tên nhân tộc kia, xem ra là quy tắc đặc thù trong ván cờ này!

Lúc đang suy nghĩ, trên trời cao như có một giọt mực nhỏ xuống, trong chớp mắt hóa thành kiếp vẫn tràn ngập, rào rạt tới từ tám phương như triều cường cuồn cuộn, thiên hà cuốn ngược, trong chớp mắt Thanh Khâu to như vậy đã bị phong tỏa hoàn toàn.

Kiếp vân trùng trùng điệp điệp, khí thế cuồn cuộn, bên như ẩn chứa thiên uy vô ngần, hoàn toàn khác với thiên kiếp do Bùi Lăng triệu ra trước đây!

Ầm!

Cửa lớn lầu nhỏ lập tức mở ra, một Cửu Vĩ Hồ tộc thân thể mạnh mẽ ánh mắt sáng ngời nhanh chóng đi ra từ bên trong!

Hắn ta da lông trơn thuận, cử chỉ hoàn mỹ, rõ ràng là một Tiên Quan chưởng đạo! Hiển nhiên tên Tiên Quan chưởng đạo này muốn đi ra cửa đánh giá tình huống, nhưng vừa bước qua cánh cửa đã thấy một bóng dáng đầu rồng thân người đứng trước mặt, hắn ta cổn miện trang nghiêm, khí cơ không lộ ra chút nào, lại tràn đầy cảm giác ở trên cao nhìn xuống như chúng sinh vạn vật nên phủ phục dưới chân hắn ta...

Là Long tộc!

Hơn nữa, ít nhất là sự tồn tại Kim Tiên trở lên!

Tiên Quan chưởng đạo lập tức cúi đầu hành lễ, rất cung kính nói: "Vãn bối 'Quánh, thẹn là chủ nhân Thanh Khâu, bái kiến Long tộc tiền bối!"

Nói xong, "Quánh" nhìn kiếp vẫn càng ngày càng dày nặng trên trời không dám hỏi nhiều, lúc này tiếp tục nói, "Không biết tiền bối đại giá quang lâm, không tiếp đón từ xa, kính xin tiền bối rộng lòng tha thứ!"

"Sơn dã không có gì, xin tiền bối vào bên trong ngồi tạm, cho vãn bối trò chuyện tận tâm ý.

"Phất Uyên" bình tĩnh nhẹ gật đầu, trực tiếp đi theo "Quánh" vào lầu nhỏ.

Hai người vừa đi vào lầu nhỏ, cửa lầu tự động khép lại.

"Quánh" còn chưa kịp mở miệng, đã nghe "Phất Uyên" lạnh băng phân phó: "Ta muốn biết tất cả tin tức liên quan đến ván cờ này!"

Thanh Khâu.

Đình viện trong thần miếu. Ngọc thụ lượn quanh, thành giếng vắng vẻ.

Trong giếng cổ không biết tồn tại bao nhiêu năm tháng, nước giếng chầm chậm rung chuyển, nổi lên tầng tầng lớp lớp gợn sóng.

Gợn sóng vòng vòng, nhiễu loạn hình ảnh vốn cực kỳ rõ ràng.

Chẳng mấy chốc hình ảnh mơ hồ vặn vẹo thành khối màu lộng lẫy, nó đột nhiên biến hóa thành một đoàn hỏa diễm lập lòe.

Hỏa diễm kia vừa xuất hiện đã nhanh chóng lớn mạnh, trong chớp mắt đã là ánh sáng huy hoàng như trụ như tiễn, trong khoảnh khắc xông ra mặt giếng hóa thành một vòng mặt trời đường hoàng!

Mặt trời giữa trời, chân hỏa xoay chuyển, trên trời cao sóng nhiệt cuồn cuộn, vạn vật đều vàng rực, trong ánh sáng chói mắt có một bóng dáng vô cùng huy hoàng, từng chút một phác hoạ ra hình dáng thon dài yểu điệu, uy nghi long trọng, chính là Kim Ô hoàng!

Trong chớp mắt Kim Ô hoàng "Tu Hiểu" giáng lâm nơi đây, ý chí kinh khủng mênh mông của hắn ta lập tức bao phủ toàn bộ phương thế giới này Chẳng mấy chốc hắn ta phát hiện toàn bộ Thanh Khâu đều đã biến thành một mảnh tử địa cháy đen yên lặng.

Trong đống đổ nát mấp mô thê lương còn sót lại khí tức kiếp lôi nồng hậu dày đặc.

Cửu Vĩ Hồ tộc phương thế giới này đã tộc diệt!

Hơn nữa, toàn bộ phương thế giới này không có tung tích Long Vương "Phất Uyên" và tên nhân tộc kia!

Vẻ mặt "Tu Hiểu" bình thản, ván cờ này vô cùng lạ lẫm!

Dưới tình huống bình thường, Tiên Vương không cách nào tiến vào Phù Sinh kỳ cục.

Nhưng tên nhân tộc kia là "người dẫn đường"!

1096 chữ