Lư Huyền cau chặt lông mày, độn pháp của Bùi Lăng này quá nhanh, tốc độ của Luyện Khí tầng chín lại còn nhanh hơn cả Địa Đạo Trúc Cơ là mình!
Còn có Bích Tinh Huyết Lang Vương kia cũng là rắc rối, hai tên này liên thủ lại, hắn ta không có chút phần thắng nào, nhất định phải nghĩ cách giải quyết một người trước!
Đang nghĩ như vậy, Lư Huyền đã thấy Bùi Lăng lấy ra một thanh dao găm, ném về phía mình.
Con dao găm này dài không quá nửa xích, mũi nhọn rét lạnh, sáng đến mức có thể soi gương, thoạt nhìn lại như một dòng thu thuỷ ngưng tụ lại, chuôi dao găm trắng bệch như là da người quấn lấy, điêu khắc hoa văn Cửu Tử Quỷ Mẫu khảm thêm mấy viên độc châu. Với tầm mắt của Lư Huyền lập tức có thể nhận ra, đây là một thanh Phù khí thượng phẩm, tu sĩ Luyện Khí tầng chín rất khó giải quyết được độc châu phía trên.
Nhưng với tu sĩ đi theo độc đạo, còn là Trúc Cơ như hắn ta, có thể nói là không có chút uy hiếp nào.
Nhưng không biết vì sao, lẽ ra Phù khí này không làm gì được hắn ta, dù lúc Bùi Lăng ném tới đã quán chú linh lực trong đó, khiến tốc độ của Phù khí cực nhanh phát ra tiếng xé gió thê lương, Lư Huyền cũng không khó né tránh, nhưng hắn ta lại ngửi được một luồng khí tức hủy diệt ở trên Phù khí này!
Phù khí này có vấn đề!
Lư Huyền vừa suy nghĩ như vậy, Mạn Đồ La năm màu trong tay lập tức suy tàn, cánh hoa xuất hiện ở sau người, Mạn Đồ La năm màu theo thứ tự xanh, vàng, đỏ, trắng, đen nhanh chóng nở rộ ra giữa không trung, bày ra từng tầng độc thuẫn.
Ngay sau đó, Phù khí dao găm đánh trúng độc thuẫn...
Oanh!!!!
Dao găm lập tức nổ tung, phá vỡ tất cả độc thuẫn khô héo!
Dù Lư Huyền đã sớm có đề phòng, nhưng vẫn bị dư uy tự hủy của Phù khí quét trúng, trong chốc lát lồng ngực như bị thiên thạch đập trúng, thân thể bay ra ngoài như diều đứt dây.
Ầm!
Hắn ta lập tức đập mạnh vào huyết lao!
Bích Tinh Huyết Lang Vương hơi dừng lại thế công, trong con mắt màu xanh tràn ra huyết quang đại thịnh, huyết lao bị tu sĩ Địa Đạo Trúc Cơ nện trúng lay động một lúc lâu lại vững chắc.
"Khụ khụ khụ khụ..."
Ngay lúc miệng phun ra máu tươi, Lư Huyền cưỡng ép chống đỡ đứng lên, thấy Bùi Lăng và Lang Vương đã lao đến, hắn ta thù hận nhìn Bùi Lăng, vội vàng nuốt vào một viên đan dược năm màu quấn quanh, bốn phía quanh quẩn chướng khí nhàn nhạt.
Đây là bí mật bất truyền của một mạch La Tiều, Ngũ Độc Đan!
Ngũ Độc Đan chỉ đơn thuần là độc đan với người ngoài, đối với tu sĩ một mạch bọn họ, lại có thể lập tức nhận được hiệu quả khôi phục.
Chỉ là không thể lạm dụng, nếu không độc tố góp nhặt trong nội tạng, dần dà không những cắt đứt đường đi, thậm chí có khả năng thân tử đạo tiêu.
Lòng dạ Lư Huyền cực cao, muốn lấy được hạng nhất trong lần Thi Đấu Ngoại Môn này, căn bản không ngờ còn chưa thấy cả mặt trời ngày thứ hai, đã bị một sư đệ Luyện Khí tầng chín ép đến trình độ này!
Ngũ Độc Đan vào miệng, dược lực lập tức tan ra, năm loại độc tính tương sinh lại tương khắc lẫn nhau, nhanh chóng xâm nhập vào lục phủ ngũ tạng của Lư Huyền.
Trong chớp mắt, Lư Huyền chỉ cảm thấy tất cả nội tạng như bị ngàn vạn cây ngân châm đâm hết vào, lại như bị thứ gì đó chậm rãi gặm nuốt, đau đến mức sắc mặt lập tức thay đổi.
Cùng lúc đó, khí tức của hắn lại lấy tốc độ cực nhanh, lao tới đỉnh phong!
Kìm nén cơn đau mà người thường khó có thể tưởng tượng, thân hình Lư Huyền đột nhiên nhảy lên khỏi mặt đất, né tránh đao khí do Bùi Lăng chém tới.
Nhưng ở trong phạm vi huyết lao, không gian di chuyển của hắn ta có hạn, vừa tránh thoát đao khí, Lang Vương lại nhào tới.
Rầm rầm rầm...
Đôi bên đấu một lát, dù Lư Huyền có thể miễn cưỡng chống đỡ, nhưng cũng dần rơi vào thế yếu.
Thấy Bùi Lăng lại lấy ra một món Phù khí, sắc mặt Lư Huyền trầm xuống, hắn ta đã đoán được chiêu mà Bùi Lăng đang dùng, chắc chắn là 【 Bạo Linh thuật 】 đổi được chỗ từ Du Quỷ thương nhân! Thật không ngờ, uy lực của 【 Bạo Linh thuật 】 lại kinh khủng như thế, lấy trạng thái hiện tại của hắn ta, không chống đỡ được mấy lần!
Điều càng tồi tệ hơn là, trong tay Du Quỷ thương nhân có ba món, Bùi Lăng này đã có 【 Bạo Linh thuật 】 , lại chỉ đuổi theo hắn ta yêu cầu ngự yêu huyết khế, điều này nói rõ, rất có thể đối phương cũng có Đạo Cơ Phù thứ ba! Lúc này không dùng ra, không có nghĩa tiếp theo không dùng.
Nghĩ đến đây, Lư Huyền vừa chống đỡ thế công của Lang Vương, vừa nói: "Bùi sư đệ, hiện tại còn chưa quyết định được mười vị trí đầu của Thi Đấu Ngoại Môn, ngươi và ta cần gì liều cá chết lưới rách?"
"Phải biết rằng ngao cò tranh nhau ngư ông đắc lợi, ngươi và ta đều là nhân vật đứng đầu trong lần thi đấu này, nếu vì đối đầu với nhau quá sớm dẫn đến lưỡng bại câu thương, đến lúc đó lại để những người tầm thường phía dưới đắc ý, ngươi có cam lòng không?"
"Không bằng thế này, chỗ ta có một phần phương pháp luyện chế 【 Trấn Hồn Tán 】 , nguyện ý hai tay đưa lên, tiếp theo ngươi và ta tạm thời ngưng chiến, chờ sau mười ngày quyết định ra mười vị trí đầu, lại phân cao thấp cũng không muộn, như thế nào?"
Lư Huyền tự nhận lời thuyết phục này có tình có lí, cho Bùi Lăng đủ mặt mũi và lý do, cũng lấy ra lợi ích trên thực chất, chỉ cần Bùi Lăng biết cân nhắc lợi hại vậy sẽ đồng ý.