Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Bên Trong Cẩu Đạo

Chương 3286: Đề thứ hai




Đã thấy thềm son bên cạnh bảo tọa của Long Vương có một người cung trang màu mực đang đứng, nàng tóc đen mặt đẹp, xinh đẹp vũ mị, sợi tóc đen nhánh búi lên cao cao, bảo trâm cắm nghiêng như là thiếu nữ nhân tộc tuyệt mỹ, chỉ có điều trên trán mọc lên một đôi sừng rồng đen nhánh hoa lệ, chính là Giao Long nữ tiên "Hi Ngao".

Vừa rồi là "Hi Ngao" truyền âm cho hắn!

Dựa theo diễn hóa ban đầu của thế giới tâm ma này, sau khi Long Vương đưa ra đề thứ nhất là "Hi Ngao" âm thầm chỉ điểm cho hắn.

Đợi sau khi hắn trả lời đúng đạt được thiện cảm của "Hi Ngao", tiếp theo Long Vương đổi ý đưa ra đề thứ hai... Vừa rồi Bùi Lăng thắng trận chính kia, chính là đề thứ nhất của thế giới tâm ma này!

Mặc dù vừa rồi hắn cũng chưa cần "Hi Ngao" chỉ điểm, nhưng chiến thắng trận chiến này coi như đáp đúng đề mục, vẫn có thể đạt được sự công nhận của "Hi Ngao".

Đây là thế giới tâm ma của Long Vương.

"Hi Ngao" trong thế giới tâm ma chính là lực lượng của Long Vương!

Lực lượng và biểu tượng mà hắn vừa đạt được, chính là sự công nhận của "Hi Ngao" trong thế giới tâm ma!

Nghĩ tới đây, Bùi Lăng khẽ gật đầu, tổng cộng là ba đề mục, hiện tại hắn đáp được một đề, còn có hai đề! Nhưng đây không phải ván cờ ba thắng hai quy ců.

Ba đề mục này, chỉ cần sai bất kỳ một đề gì, người thua là hắn!

Cũng như vậy, trong ba đề này, mỗi lần thắng một trận hắn có thể lập tức chiếm cứ một bộ phận lực lượng của Long Vương, sau ba đề mục tất cả của Long Vương đều thuộc về hắn!

Đây cũng là cơ hội thành Tôn của hắn!

Vào lúc này, cảm nhận được một bộ phận lực lượng của mình đột nhiên xói mòn, vẻ mặt Long Vương vẫn bình tĩnh không lay động, hắn ta nhìn chằm chằm dưới điện thản nhiên mở miệng: "Bổn vương tên 'Phất Uyên"

"Mặc dù ngươi là nhân tộc nhưng đã có tư cách biết tên thật của bổn vương"

"Hiện tại đề thứ hai"

"Lại đánh một trận với bổn vương trong năm tháng 'Tương lai!"

Tiếng nói vừa dứt, hoàn cảnh xung quanh lại thay đổi!

Chư thiên.

Ngôi sao mênh mông không ngừng sáng tắt.

Ánh sáng năm màu lưu chuyển giữa trời, từng thụy khí giăng khắp nơi, giữa ánh sáng huy hoàng rực rỡ, vô số bóng dáng hoàn mỹ vô khuyết lay động xuất hiện trong từng tòa giới thiên.

Hư không có linh hoa sinh sôi, bay loạn như mưa, lại nghe tiên nhạc bồng bềnh, trang nghiêm nặng nề, vang vọng vạn giới. Chúng tiên im lặng nhìn về phía Bắc Thiên môn "Thanh Thuyên giới thiên".

Không biết Bắc Thiên môn đã tồn tại bao nhiêu thời gian còn miễn cưỡng duy trì dáng vẻ cửa ra vào, rất nhiều tiên thực linh ba quấn quanh trên đó đều nhao nhao suy tàn.

Trong vết rách to lớn có khí tức tiên linh như thực chất đang kịch liệt trôi qua.

Mây khói xoay tròn như bụi mù lộn xộn bay lên.

Đao ý cao ngất ngút trời, giọt long huyết cuối cùng vẫn chầm chậm bay xuống...

Huyền bào cầm đao đón gió phần phật, đầu rồng to lớn ngã xuống trên mây, ánh nắng chiều đỏ nhuộm vạn dặm như máu như tố.

Từ Phân Thiên, Phân Địa, Đối Vương, đến bây giờ trận chiến kết thúc, toàn bộ quá trình nhìn như dài dằng dặc, trên thực tế lại chỉ xảy ra trong nháy mắt!

Tận đến lúc này, tiên nhân chư thiên mới giật mình hoàn hồn.

"Tiên Vương! Là hai vị Tiên Vương"

"Chuyện này không có khả năng!"

"Không sai! Sau hồng hoang, tất cả 'Biểu tượng' thông hướng đến 'Vương' đều đã không tồn tại ở chư thiên vạn giới! Hai vị kia thành Vương như thế nào? !"

"Là Phù Sinh kỳ cục!"

"Đoạn năm tháng này không có 'Biểu tượng' thành Vương, nhưng hồng hoang có!"

"Ván cờ chỉ là lý luận thôi!"

"Sau khi thành Vương không thấy được ván cờ... Nếu tiến về hồng hoang thành Vương cũng chỉ có thể ở lại hồng hoang, không cách nào trở lại 'Hiện tại"""

"Hai vị Tiên Vương, một vị là nhân tộc, một vị lại là Long tộc?"

"Vị nhân tộc kia cũng không kỳ quái... Rất có thể hắn là tiên tổ một trong chín tông..

"Vấn đề là tên Long tộc kia.."

Trong hư không lập tức bộc phát ra tiếng thảo luận vô cùng kịch liệt, tiếng nói tiên nhân xen lẫn thành một mảnh không cách nào lắng nghe, không thể nào hiểu được cũng không cách nào phỏng đoán vang vọng tinh không.

Tinh vân xoay chuyển, ngôi sao chấn động, từng tinh thể có to có nhỏ run rẩy, chấn động, trong chớp mắt ầm vang nổ tung, hóa thành một mảnh tinh vẫn rộng lớn tráng lệ trong tinh không...

Trong sự hùng vĩ biến ảo, tiên nhân tất cả giới thiên đều khởi hành, chạy tới biên giới của giới thiên, không hề chớp mắt nhìn chằm chằm chiến trường "Thanh Thuyên giới thiên".

Trong một giới thiên cách "Thanh Thuyên giới thiên" gần nhất, Tự Hàn Ung ôm "Yểu Nguyệt", "Yểu Du", "Hi Ngao" và "Thi Thấm" đi theo phía sau cũng vẻ mặt nghiêm nghị, nhìn chằm chằm về phía chiến trường cảnh hoàng tàn khắp nơi. Tự Hàn Ung nhíu chặt hàng lông mày kẻ đen, "Phất Uyên" làm quá mức!

Nếu không phải hắn ta cưỡng ép mượn dùng nhục thân của "Tiềm Mang", lúc này "Tiềm Mang" sẽ không bị trảm!

Vẫn là Bùi Lăng càng tốt hơn, vừa tiến vào năm tháng "Tương lai", là hắn tìm được "Tiềm Mang" hoàn thành hứa hẹn đã đồng ý với nàng trước đó...

Chờ chút!

Hình như có chỗ nào không đúng lắm?

Lúc đang suy nghĩ, lại nghe "Hi Ngao" mở miệng nói: "Nhân tộc Bùi Lăng không hổ là anh hùng nhân tộc!"

"Lúc ấy hắn vượt ải giận dữ vì hồng nhan, một mình xông vào Long cung muốn cứu Long Hậu nương nương ra cũng dũng mãnh như thế!"

1113 chữ