"Chợt... Đọa hóa thành tàn tiên!"
"Ở trong ván cờ này, điều thứ nhất phải chú ý là không thể ngắm trăng!"
"Chỗ khó thứ hai thì ở chỗ số lượng tàn tiên rất nhiều!"
"Cho dù là ta cũng phải cẩn thận dò xét, một đường né tránh, trải qua gian nan hiểm trở tương đương mới tìm đến Kiến Mộc, trở về Phù Sinh cảnh...
Bùi Lăng nghiêm túc nghe, hắn vừa hoàn thành chấp niệm của "Trì Yểu", hiện tại manh mối mà đối phương cho ra cơ bản không sai!
Nghĩ tới đây, hắn lập tức hỏi: "Trong ba ván cờ này đều chỉ cần tìm đến Kiến Mộc, vậy là có thể phá cục?"
"Trì Yểu" nghe vậy khẽ lắc đầu, tiếng nói bình tĩnh: "Không phải chỉ ba ván cờ này, là tất cả ván cờ đều thông qua Kiến Mộc phá cục!"
"Dù là ván cờ [Trận chiến hồng hoang] này, cũng chỉ cần leo lên Kiến Mộc là có thể rời khỏi ván cờ"
"Hai vị đánh cờ kia nắm giữ ‘Thời gian!"
"Là ‘Trụ đạo!"
"Ở trong ván cờ này, dù làm ra bất kỳ lựa chọn gì đều là bên thua"
"Người thắng sẽ chỉ có hai vị đang đánh cờ kia!"
"Muốn nhảy ra khỏi bàn cờ, chỉ có ra tay từ phương diện ‘Không gian, từ Vũ đạo"
"Còn Kiến Mộc là thang lên trời, là trật tự căn bản của ‘Vũ đạo ở phương thế giới này.."
Nghe vậy, Bùi Lăng nhẹ gật đầu.
Mặc dù "Trì Yểu" chỉ là tán tiên, nhưng dù sao cũng là tiên nhân thượng giới năm tháng hậu thế, sự hiểu biết của hắn ta với Phù Sinh kỳ cục tuyệt đối vượt qua tất cả tu sĩ chín tông Bàn Nhai giới!
Thậm chí sự hiểu biết của rất nhiều tiên nhân trong năm tháng hồng hoang cũng chưa chắc có thể so sánh với đối phương!
Dù sao, hắn ta không chỉ vào một bàn Phù Sinh kỳ cục!
Chỉ có điều, những lời mà đối phương nói ra cũng quá đơn giản.
Trước đó hắn trải qua ván cờ dang dở [Thanh Khâu luận đạo], hoàn toàn khác với lời nói của "Trì Yểu"!
Lúc ấy toàn bộ Thanh Khâu đều bị thiên kiếp phong tỏa kín kẽ.
Chứ đừng nói đi tìm Kiến Mộc, muốn rời khỏi Thanh Khâu cũng là một việc gần như không có khả năng hoàn thành.
Cuối cùng vẫn là "Không Mông" và "Mặc Côi" được hắn chỉ dẫn, thắng một trận luận đạo cuối cùng, cuối cùng ván cờ dang dở kia mới kết thúc...
So sánh ra, trong ba ván cờ mà "Trì Yểu" trải qua, mặc dù liên quan đến hồng hoang rất khó lường nhưng độ khó của ván cờ cũng quá dễ dàng!
Thế nhưng từng ván cờ phi thăng dang dở này đều liên quan đến tranh đấu giữa hai vị Tiên Tôn, chắc chắn không bình tĩnh như mặt ngoài.
Ba ván cờ mà "Trì Yểu" nói ra, hơn phân nửa trong đó cũng ẩn giấu bí mật rắc rối phức tạp, chỉ có điều hắn ta không phát hiện mà thôi...
Nghĩ đến đây, Bùi Lăng lập tức lại nói: "Không biết nguyên nhân cụ thể gây ra ba ván cờ này [Man Hoang lũ lụt], [Mười mặt trời bắt đầu], (Huyết nguyệt chi biến] là vì sao?"
Giọng nói "Trì Yểu" trầm thấp: "Ta cũng không biết!"
"Nếu ngươi thật sự muốn biết, sau khi vào ván cờ có thể điều tra kỹ càng"
"Tất cả ván cờ đều có ‘Nhân quả rất hoàn chỉnh.
"Nhân quả trong những ván cờ này đều cất giấu cơ duyên và tạo hóa cực lớn"
"Có thể là tiên chức, có thể là ‘Bản nguyên đại đạo, thậm chí có thể là ‘Biểu tượng.."
"Thế nhưng chín tông nhân tộc vào vô số ván cờ, đều là trực tiếp tìm kiếm Kiến Mộc phi thăng "Sự tồn tại thật sự có thể thông qua cởi ra ‘Nhân quả hoàn thành ván cờ chỉ đếm được trên đầu ngón tay.
Ván cờ "Nhân quả"...
Cách phá cục của hắn trong ván cờ dang dở [Thanh Khâu luận đạo] chắc là giải ván cờ "Nhân quả", đạt được thu hoạch là pháp tắc "Thời gian"..
Không!
Nói đúng ra là pháp tắc "Thời gian" cùng cơ hội trở thành kỳ thủ một lần!
Nghĩ tới đây, Bùi Lăng hỏi tiếp: "Ngoại trừ ba bàn cờ này, tiền bối còn biết tình huống của ván cờ khác không?"
"Trì Yểu" khẽ lắc đầu, nói: "Ta chỉ biết hiện tại hồng hoang có rất nhiều dị tượng, ví dụ như chúng tiên lâm trần, ví dụ như “Quyệt... Mỗi một thứ đều tương ứng một ván cờ"
"Tất cả trong năm tháng đều do hai vị kia bố cục.."
"Nhưng ta không chân chính vào những ván cờ kia, nên biết không nhiều"
Bùi Lăng nhẹ gật đầu, tiếp tục hỏi: "Vậy vị trí cụ thể và cách tiến vào của ba ván cờ này là như thế nào?"
"Trì Yểu" nói: "Ta tiến vào ván cờ từ Phù Sinh cảnh hậu thế, về phần hiện tại nên tiến vào như thế nào thì không biết:
"Về phần vị trí của bọn nó...
"I Man Hoang lũ lụt] tác động đến toàn bộ mặt đất.
"Nhưng vị trí lúc ta vào ván cờ là một mảnh đầm lầy đã bị dìm ngập, nước có thể chạm đến mắt cá chân, nó tên Di Vọng trạch ở phía đông Kiến Mộc, cách khoảng hơn năm ngàn vạn dặm"
"Nơi này ở giữa Hoắc Sơn sơn mạch, Túy Xuân Lộc, Yến Long phong và Tố Huy Xuyên...
"Trong đó nghe đồn Hoắc Sơn sơn mạch có địa thế thiên nhiên, trấn áp tiên nhân dị tộc xúc phạm thiên cương thời viễn cổ nào đó; Túy Xuân Lộc là nơi thiên tài địa bảo tụ tập, quanh năm linh khí dạt dào, bốn mùa bất bại; Yến Long phong từng có tiên nhân mở tiệc chiêu đãi Long tộc chấp chưởng chúng nước giới này, vì vậy đặt tên như vậy; Tố Huy Xuyên có Thủy tộc ẩn hiện, trong Thủy tộc có vài người tính tình tàn nhẫn hiếu chiến, có vài người không thích nhiều chuyện... Lúc đi ngang qua nơi đây, có đôi khi rất dễ dàng, có đôi khi rất khó giải quyết, chủ yếu là xem khí vận"
1102 chữ