Rầm rầm rầm.. Trong tiếng vang liên miên không dứt, vết kiếm trên Kiến Mộc càng thêm mở rộng.
Tiên nhân ngoại tộc lập tức liều mạng ổn định trận cước, thử phản công.
Không do dự chút nào, lại một nhóm nhân tộc tiến lên tự bạo...
Trong tiếng vang đinh tai nhức óc, mùi huyết tinh càng thêm dày đặc, uy năng kinh khủng mang theo chiến ý như bàn thạch, như sóng lớn bốc lên mãnh liệt, đẩy ra rất nhiều thủ đoạn của tiên nhân ngoại tộc, lại ép bọn họ lùi lại.
Đại quân mhân tộc trùng trùng điệp điệp, tiếp tục đi về phía trước như đại dương mênh mông gào thét, cọ rửa vạn vật, chôn vùi tất cả ngăn cản "Không Mông" và "Mặc Côi" đạp không mà đứng, nhìn qua tình cảnh thảm liệt lại máu tanh này đều cau mày.
Thế công của nhân tộc càng ngày càng mặc kệ hi sinh, tình huống lúc này như vậy, bọn họ căn bản không có cơ hội tiếp cận Kiến Mộc!
Trừ khi bọn họ cũng xông lên tự bạo!
Suy nghĩ của "Mặc Côi" thay đổi thật nhanh, nhanh chóng hỏi: "Phần tiên chức kia của ngươi có thể trực tiếp leo lên Kiến Mộc không?"
"Không Mông" lập tức lắc đầu, nói: "Nơi ánh nắng đi qua ta mới có thể đến được"
"Toàn bộ Kiến Mộc trông như ở ngay phía trước, thật ra lại là một không gian khác.
"Trên đó không có bất kỳ ánh nắng gì, ta không cách nào tới gần!"
"Nếu không, chúng ta đã sớm leo lên Kiến Mộc!" Nghe vậy, "Mặc Côi" càng nhíu chặt chân mày, hiện tại tiên chức, "Bản nguyên" đại đạo của nàng và "Không Mông" đều đến từ Bùi Lăng.
Lúc vừa ý thức được điểm này, bọn họ đều quá sợ hãi.
Nhưng sau đó kịp phản ứng Bùi Lăng là người dẫn đường tiên lộ, một khi chân chính vẫn lạc, tất cả người đi theo đều không có cách nào sống một mình!
Bây giờ tình huống như vậy, hơn phân nửa là Bùi Lăng vận dụng thủ đoạn gì đó cố ý phân tiên chức và "Bản nguyên" đại đạo cho bọn họ.
Thế nhưng, dù hiện tại đạt được tiên chức và "Bản nguyên" đại đạo của Bùi Lăng, bọn họ vẫn khó tiếp cận Kiến Mộc!
Lúc này không chỉ tiên nhân ngoại tộc chặn đường, ngay cả tiền bối nhân tộc tự bạo, bọn họ cũng không thể thừa nhận!
Thậm chí bản thể Kiến Mộc cũng sẽ thỉnh thoảng ra tay!
Lúc này, "Không Mông" lạnh lùng nói: "Hiện tại chỉ có một cách!"
"Trước khi Kiến Mộc bị chém đứt, giết sạch tất cả tiên nhân ngoại tộc ở nơi này"
"Như thế, chỉ cần đề phòng thủ đoạn của Kiến Mộc!"
Suy nghĩ của "Mặc Côi" xoay chuyển, lập tức gật đầu, nói: "Được!"
"Ta lập tức liên hệ với người khác..."
Còn chưa nói hết lời, bóng dáng hai người đột nhiên chấn động lơ lửng, trong nháy mắt biến mất không thấy gì nữa.
Tiếng la giết xung quanh như nước thủy triều, không ai phát hiện điều khác thường, tiếp tục dũng mãnh lao về phía Kiến Mộc...
Hồng hoang.
Chiến trường Kiến Mộc.
Huyết sắc vô biên vô hạn, từng tiên nhân chìm chìm nổi nổi trong đó, đủ loại thủ đoạn xuyên qua hư không, làm không gian lặp đi lặp lại nứt nẻ.
Tiếng rít liên tiếp, sát ý thấu xương, sát khí cao ngất!
Trời cao đột nhiên tràn ra một đám huyết hoa lớn, huyết dịch lam lục trộn lẫn máu tươi hắt vẫy nhao nhao, ba tên tán tiên ngoại tộc hình thù kỳ quái ầm vang rơi xuống!
Khí tức thuộc về "Tiên" nhanh chóng tiêu tán trong quá trình rơi xuống, bụng bọn họ đều nổi lên cao cao, trên đó trải rộng vết rách, từng cái đầu tranh nhau chen lấn nhô ra... Dù đã hoàn toàn chết đi, còn đang không ngừng sinh sản.
Áo của "Hồn Nghi" đã thẩm thấu vết máu, tóc dài màu trắng bay lên, đỏ hồng loang lổ nhìn thấy mà giật mình. Đôi mắt nàng sáng tỏ như sao, lúc nhìn quanh hăng hái, lại giết đến hưng khởi.
Lúc đầu nàng còn tưởng là tiên hạ đẳng nào đó vẫn lạc, tiên chức và "Bản nguyên" đại đạo tẩy cho nàng.
Không ngờ sau khi sử dụng lập tức phát hiện, đây là tiên chức và "Bản nguyên" đại đạo của Bùi tiên đế!
Nếu là Bùi tiên đế...
Tiên hạ đẳng khác vào ván cờ cũng còn sống, sao Bùi tiên đế có thể xảy ra chuyện?
Đúng vậy, chắc chắn là phương huyễn cảnh này xảy ra vấn đề!
Thế nhưng, tiên chức và "Bản nguyên" đại đạo của Bùi tiên đế ở trong huyễn cảnh thật sự dùng tốt!
Đặc biệt là phần tiên chức này, lần sau thôi diễn ảo cảnh Bùi tiên đế có thể dùng thử một chút...
Trong lúc suy nghĩ, "Hồn Nghi" đưa mắt nhìn quanh, lúc này muốn tìm đối thủ tiếp theo. Nhưng ngay sau đó, bóng dáng nàng như mây khói hơi rung chuyển, ngay sau đó đã biến mất không thấy gì nữa!
Kiến Mộc.
Cành lá mạnh mẽ uốn lượn như mây, cây hoàng lư đậm nhạt đan xen, yên tĩnh tốt đẹp như tranh vẽ, linh tuyền thác nước bắn tung toé như vô số ngọc vỡ nát, có tiên khí nồng đậm lượn lờ như thúy lam uyển chuyển, đường lên trời thấp thoáng.
Bùi Lăng huyền bào phần phật, đứng thẳng trên đường.
Trong hệ thống điều khiển, hắn cực kỳ trôi chảy liên tiếp đánh ra pháp quyết huyền diệu, bờ môi mấp máy, im ắng đọc lên tám chữ.
Ngay sau đó, trong đầu hắn dần hiện ra một cảnh tượng quen thuộc...
Bóng tối như nước thủy triều, ý u lãnh, hỗn loạn, sa đọa, bạo ngược không ngừng bành trướng, trong bối rối tiếng xột xoạt dày đặc vô tận như che dấu vô ngần quỷ quái.
Trên đại mạc hoang vu, chín cột trụ trắng nguy nga yên tĩnh đứng sừng sững, trên cột quấn quanh tầng tầng lớp lớp xiềng xích thiên kiếp như dây leo rậm rì, dây dưa vặn xoắn lẫn nhau, trói buộc quan tài huyết sắc lơ lửng giữa không trung.
1086 chữ