Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Người Bên Trong Cẩu Đạo

Chương 3193: Tiên chức, "Bản nguyên" đại đạo... (3)




Nhưng chẳng mấy chốc bọn họ kịp phản ứng, đây không phải "Bản nguyên" đại đạo và tiên chức mà "Trọng Minh" tiền bối bán cho bọn họ, mà là vị "Tướng Huyền" tiền bối kia [Tẩy Tiên} !

Là có Tiên Quan chưởng đạo nhân tộc vẫn lạc, "Tướng Huyền" tiền bối tẩy luyện tiên chức và "Bản nguyên" đại đạo mà đối phương chấp chưởng cho bọn họ?

Không đợi hai người suy nghĩ nhiều, mấy tiên nhân ngoại tộc hóa thành bản tướng đã phát hiện hai người, không do dự chút nào chém giết tới.

Huyết vụ đậm đặc bị gió mạnh phần phật xé rách trong khoảnh khắc.

"Không Mông" và "Mặc Côi" lập tức hiện ra thân hình.

"Nơi này có người sống!"

Ánh mắt tiên nhân ngoại tộc giết tới sắc bén, chỉ một thoáng tiên thuật, thần thông, pháp tắc... Gào thét rơi xuống!

"Mặc Côi" không do dự, lập tức sử dụng tiên chức vừa đạt được.

Trong nháy mắt đêm tối giáng lâm!

Toàn bộ phương thiên địa này chìm vào một mảnh bóng tối thuần túy, đưa tay không thấy được năm ngón.

Tầm mắt tất cả tiên nhân ngoại tộc đều bị che đậy, khí tức của "Mặc Côi" tăng vọt, trong đêm tối như xem vân tay trên bàn tay, rõ ràng rành mạch xuất hiện trong cảm giác của nàng.

Tiên chức "Hắc dạ".

Nhưng ngay sau đó sắc trời huy hoàng dâng lên, như vô số lưỡi đao đâm vào bóng tối.

Ánh sáng trong vắt xua tan bóng tối, làm tất cả quanh mình đều trở nên rõ ràng.

Lại cùng một thời gian, "Không Mông" cũng dùng ra tiên chức vừa đạt được!

Khí tức của nàng cũng đột nhiên tăng trưởng một mảng lớn, trong chốc lát nơi sắc trời chiếu qua, không chỗ không thể đi!

Tiên chức "Ban ngày".

"Không Mông" và "Mặc Côi" đều khẽ giật mình, lập tức nhận ra tiên chức của hai người có xung đột, không thể đồng thời sử dụng!

Suy nghĩ thay đổi thật nhanh, lúc này hai người mắt sáng như đuốc nhìn về phía tiên nhân ngoại tộc chém giết tới.

Những tiên nhân ngoại tộc kia lập tức dừng lại, trong nháy mắt quên lãng tất cả việc tiếp theo cần phải làm.

Cùng lúc đó, mắt bọn họ nhao nhao khép kín, hô hấp đều đặn, khí cơ bình ổn, lại đã ngủ thật say...

"Bản nguyên" đại đạo "Quên"!

"Bản nguyên" đại đạo "Ngủ"!

Sắc mặt "Không Mông" và "Mặc Côi" thay đổi, đây là "Bản nguyên" đại đạo của Bùi Lăng!

Hồng hoang.

Chiến trường Kiến Mộc.

Kiếm quang lạnh thấu xương, sương đao nhao nhao. Rít lên che ngợp bầu trời, huyết hoa bắn tung toé!

Một tia sáng đánh đâu thắng đó, trảm phá vô số tiên thuật, lưu lại một vết kiếm tràn đầy khí tức sát phạt trong hư không.

Một chính tiên ngoại tộc khí tức uể oải, trong mắt nén giận đang bị hai tên nhân tộc đánh cho liên tục bại lui. Trên dưới cả người hắn ta vết thương chồng chất, bản tướng xúc tu, cánh, giáp xác... Đều đã tàn tạ không chịu nổi, dòng máu màu xanh lục thuận theo vết thương ào ạt chảy xuôi.

"Cô Miểu" cầm phi kiếm trong tay, quanh thân kiếm khí bừng bừng phấn chấn, đằng đằng sát khí, mỗi một kiếm ra đều có vô tận kiếm khí, kiếm ý đi theo gầm thét chém về phía tên chính tiên ngoại tộc kia.

Ở bên cạnh hắn ta, "Phục Cùng" đạp không mà đi sát bên, ống tay áo tung bay, thỉnh thoảng đưa tay bắt bỏ vào hư không, mua dũng khí, chiến ý, tiên lực, ý niệm... Của chính tiên ngoại tộc.

Trong mắt chính tiên ngoại tộc đầy vẻ giận dữ càng ngày càng nặng, như muốn dâng lên mà ra!

Chỉ là hai tên tán tiên nhân tộc không có cả "Bản nguyên", nếu là lúc bình thường hắn ta đã sớm đánh giết hai người này, cầm đến trong tộc chặt ra cho vào nồi!

Chỉ có điều, trước đây không lâu trong giao dịch dưới Kiến Mộc, hắn ta đã bị lừa toàn bộ "Bản nguyên" đại đạo, pháp tắc, tiên khí...

Lúc này hắn ta không có gì ngoài cảnh giới chính tiên, không có gì cả, chỉ có thể lấy tiên thuật ứng chiến, lúc này mới đánh có đến có về với hai tên tán tiên!

Thấy phi kiếm rít gào, kiếm phong đã đến trước mặt, tên chính ngoại tộc tiên này không dám khinh thường, lập tức đánh ra một cái pháp quyết, trước người hắn ta hiện ra một mặt tấm chắn to lớn.

Oanh!

Phi kiếm như mũi tên, dẫn dắt kiếm khí kiếm ý cuồn cuộn như sóng lớn mênh mông, hung hăng trảm vào cự thuẫn, phát ra tiếng vang to lớn.

Cự thuẫn nguy nga như núi không nhúc nhích, đỡ được phi kiếm cùng tất cả kiếm khí kiếm ý công phạt đến. Nhưng đúng lúc này, "Phục Cùng" vung ống tay áo một cái, vẩy ra linh thạch, thiên tài địa bảo, đan dược, phù lục đầy trời, chỉ một thoáng bảo quang mờ mịt chiếu rọi bốn phương!

Ngay sau đó tất cả linh thạch, thiên tài địa bảo, đan dược, phù lục... Biến thành cự thuẫn, còn cự thuẫn ngăn ở trước mặt chính tiên ngoại tộc lại hóa thành từng đống linh thạch, thiên tài địa bảo, đan dược, phù lục... Xoạt xoạt xoạt...

Phi kiếm và ngàn vạn kiếm khí kiếm ý lạnh thấu xương lại không chút trở ngại, gào thét lên đâm về phía chính tiên ngoài tộc.

Trong chốc lát huyết hoa màu xanh nở rộ như mưa, đốm lửa nhỏ bắn tung toé!

Oanh!

Trong tiếng nổ lớn, hư không nứt nẻ.

Chính tiên ngoại tộc đã độn đến nơi xa, trên dưới cả người hắn ta lại thêm trên trăm vết kiếm, trong mỗi một vết kiếm đều có kiếm ý nồng đậm quanh quẩn không đi, ngăn cản đạo thể tự lành, còn đang không ngừng ăn mòn thể xác khiến thương thế càng thêm nặng nề.

Thấy thật lâu không cách nào chém giết tên chính tiên ngoại tộc này, "Phục Cùng" cau mày, nhanh chóng truyền âm nói: "Tiên nhân ngoại tộc này có cảnh giới cao hơn chúng ta, dù hắn không có pháp tắc, trong thời gian ngắn chúng ta cũng không thể chém giết!" 1109 chữ